Xuyên thành nữ chính ngược văn, ta đá nam chính ra chuồng gà. - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-07-29 11:17:11
Lượt xem: 698
Vị phụ hoàng đáng kính của ta vì muốn đuổi theo con trai, nên liên tục nạp phi tần, sinh con nối dõi.
Sau khi sinh bảy mươi tám vị công chúa, cuối cùng cũng có được một đứa con trai.
Cẩn thận nuôi nấng, yêu thương hết mực, đến cuối cùng lại phát hiện không phải con ruột của mình.
Tức giận đến mức lão già suýt nữa thì lên cơn đột quỵ.
Ông ta vừa hạ lệnh xử tử yêu phi và đứa con hoang kia, thì hai mẹ con bọn họ đã hợp tác tạo phản.
Lão hoàng đế tuy bất tài vô dụng, nhưng bên cạnh vẫn có một đám người trung thành và tận tâm.
Yêu phi và con trai bị g.i.ế.c chết, phụ hoàng đáng kính của ta cũng uất hận qua đời.
Hoàng cung rối loạn thành một đoàn.
Tô Diệp Nhã nói:
“Ý kiến của mọi người trong triều là, lựa chọn một người có năng lực từ trong tông thất để kế thừa ngôi vị hoàng đế.”
Ta gật đầu, chuyện này cũng hợp tình hợp lý.
Nhưng ta không hiểu vì sao Bùi Cảnh Chi lại là người đầu tiên vào cung chủ trì đại cục, còn cố ý gửi thư báo cho ta.
Tô Diệp Nhã nhìn ta, trong mắt bà ấy tràn ngập sự kích động và vui mừng mà ta chưa từng thấy qua.
“Nhưng thật ra còn có một lựa chọn khác.”
Bà ấy không để ý đến sự nghi ngờ của ta, mà lại chuyển sang một chủ đề khác:
“Con và Lặc Cổ thành thân nhiều năm như vậy, ta chưa bao giờ hỏi đến chuyện con cái, con có biết tại sao không?”
“Bởi vì hai đứa không môn đăng hộ đối!
“Hai đứa, một đứa là phượng hoàng bay lượn trên chín tầng trời, một đứa là chim ưng tự do tự tại trên thảo nguyên.
“Từ khi chính sách mới của thảo nguyên được ban hành, ta đã biết, Lặc Cổ không xứng với con.”
Trong lòng ta nảy sinh một suy đoán, nhưng không dám chắc chắn.
Tô Diệp Nhã lại đổi chủ đề.
Bà ấy thản nhiên hỏi: “Con nói xem ta xử lý Lặc Cổ thế nào?”
Ta: “???”
Không cần thiết phải làm vậy chứ, dù sao hắn ta cũng là con trai của người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-thanh-nu-chinh-nguoc-van-ta-da-nam-chinh-ra-chuong-ga/chuong-12.html.]
10
Tô Diệp Nhã cười khẽ.
Anan
“Nói đùa thôi, ta sao có thể thật sự xử lý nó được.”
“Dù sao nó cũng là miếng thịt rớt ra từ trên người ta.”
“Chỉ là trong mắt người ngoài nó không thể sống sót mà thôi.”
Ta thở phào nhẹ nhõm, lần này hoàn toàn chắc chắn được ý đồ của bà ấy.
“Công chúa Chiêu Bình có thể có một người chồng đến từ thảo nguyên.”
Tô Diệp Nhã nhìn ta, ý vị thâm trường nói:
“Nhưng Nữ đế Chiêu Bình tuyệt đối không thể có một người chồng đầu óc ngu ngốc.”
“Con đã giúp đỡ bốn mươi chín bộ tộc thảo nguyên nhiều năm như vậy, bây giờ cũng đến lúc bốn mươi chín bộ tộc báo đáp con rồi.”
“Hy vọng ta có thể nhìn thấy một thời đại thịnh thế mà ông nội và phụ thân ta đều chưa từng thấy qua.”
…
Sau khi biết tin ta trở thành góa phụ, Đỗ Cẩm Tú là người đầu tiên đến thăm.
Nói là muốn an ủi ta.
Nàng ta tìm Vương Minh Châu và mấy tiểu thư khuê các khác đến chơi mạt chược cùng ta.
Vận may của ta không tốt, càng chơi càng thấy bực bội.
Ván cuối cùng trực tiếp bắt đầu giở trò gian lận:
“Ta đã là góa phụ rồi, ngươi nhường ta một chút thì c.h.ế.t à?”
Đỗ Cẩm Tú cười lạnh một tiếng: “Cho dù ngươi có tái giá, ván này cũng là ta thắng.”
Tốt lắm, nữ sát thủ chinh chiến sa trường nhiều năm như nàng ta đã từ một cô gái yếu đuối biến thành King Kong Barbie rồi.
Trái tim của nàng ta còn cứng rắn hơn cả cơ bắp của nàng ta.
Sau khi chơi đùa xong, ta hỏi:
“Các ngươi thật sự suy nghĩ kỹ rồi sao?”
“Thật sự muốn nhúng tay vào vũng nước đục này, muốn làm chuyện trái với luân thường đạo lý sao?”