Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên thành nữ chính ngược văn, ta đá nam chính ra chuồng gà. - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-07-29 11:15:55
Lượt xem: 804

Ánh mắt hắn lướt qua đôi giày da dê trên chân thị vệ, và bộ quần áo ta đang mặc.

 

Nói chuyện với người thông minh thật sự rất dễ dàng.

 

“Tại hạ là thư sinh đến kinh ứng thí, Bùi Cảnh Chi.”

 

Ta cố gắng nhớ lại tình tiết trong truyện, tranh thủ không để lộ tẩy, thật sự để cho ta nhớ ra được một chuyện.

 

Anan

“Ngươi chính là Bùi Cảnh Chi viết ra bài văn chấn động cả vùng Giang Nam?”

 

Bài văn kia viết về cái gì nhỉ?

 

À, nhớ ra rồi.

 

Viết về tác dụng thúc đẩy của thương mại đối với sự phát triển của đời sống nhân dân.

 

Người trong đội buôn có mang về cho ta xem qua, lúc đó ta còn tự hỏi bút pháp hay như vậy mà không đi thi khoa cử thật là đáng tiếc.

 

Không ngờ được vậy mà lại là Bùi Cảnh Chi viết.

 

Bùi Cảnh Chi thông minh tuyệt đỉnh, chỉ từ chi tiết nhỏ đã suy đoán ra việc thành lập đội buôn có liên quan đến ta.

 

Trong mắt hắn lóe lên tia hưng phấn, giống như gặp được tri kỷ.

 

Ta lập tức hiểu ra, hóa ra là người làm việc thực tế.

 

Bùi Cảnh Chi kích động đến mức nói hớ, hỏi ta ngày thường thích làm gì.

 

Ta không cần suy nghĩ liền trả lời: “Trồng trọt!”

 

Bùi Cảnh Chi: “?”

 

“Đất đai lương thực là gốc rễ của dân sinh, chẳng lẽ Bùi công tử không nghĩ như vậy sao?”

 

Ta lập tức nói sang chuyện khác, làm tròn lời nói của mình.

 

Bùi Cảnh Chi nghe đến mức gật gù tán thành, liên tục thán phục.

 

Thấy trời đã về chiều, ta đúng lúc nói vào chuyện chính:

 

“Không biết Bùi công tử vì sao lại muốn làm quan?”

 

Bùi Cảnh Chi hầu như không cần suy nghĩ: “Để có được nhà rộng nghìn gian, che chở cho những hàn sĩ khắp thiên hạ đều vui vẻ.”

 

Ta tiếp lời: “Người già được nuôi dưỡng, trẻ nhỏ được dạy dỗ, người nghèo có chỗ dựa, người gặp khó khăn được giúp đỡ.”

 

Trong mắt Bùi Cảnh Chi tràn đầy sự thưởng thức, nhìn đến mức ta hơi sởn gai ốc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-thanh-nu-chinh-nguoc-van-ta-da-nam-chinh-ra-chuong-ga/chuong-9.html.]

 

Ta dời mắt đi một cách tự nhiên: “Nếu ngươi thi đỗ làm quan, bước đầu tiên sẽ chọn nơi nào?”

 

Trong nguyên tác hắn ta vào Hàn Lâm viện, sau này trị thủy có công mới được vào Lại bộ.

 

“Quê hương ta, Vĩnh Châu.”

 

“Vĩnh Châu là vùng đất cằn cỗi, thường xuyên xảy ra thiên tai, ngươi chắc chắn muốn đến đó sao?”

 

“Nhất định phải đến!”

 

Ta sai người mang hòm sách trên xe ngựa đưa cho hắn.

 

“Ba năm sau, ta hy vọng sẽ nhìn thấy tên ngươi trong danh sách điều động của Lại bộ.”

 

“Nếu ngươi làm được, ta sẽ nghĩ cách đưa ngươi vào Binh bộ.”

 

Sau khi ta tặng thuốc, đã nhờ Trấn quốc công làm hai chuyện.

 

Một chuyện là phái người bảo vệ ta, chuyện còn lại là đến lúc đó sẽ sắp xếp một người vào Binh bộ.

 

Đến lúc đó Trấn quốc công ở ngoài sáng, Bùi Cảnh Chi ở trong tối, chó má nam chính đừng hòng mong có kết cục tốt đẹp.

 

Bùi Cảnh Chi ôm hòm sách như trân bảo.

 

Không cần nói nhiều, chúng ta giống như đã đạt thành một giao dịch ngầm.

 

“Cảnh Chi nhất định không phụ lòng công chúa!”

 

8

 

Vài tháng sau, ta đã trở về thảo nguyên, nhận được thư của Bùi Cảnh Chi.

 

Thư nói rằng vị quan chủ khảo trước kỳ thi gặp chuyện không may, không thể làm việc được.

 

Triều đình bất đắc dĩ, chỉ có thể mời vị đại thần đức cao vọng trọng, nghiêm khắc nhất trong triều làm quan chủ khảo.

 

Bùi Cảnh Chi thi đâu trúng đó, trong kỳ thi điện đã được hoàng đế đích thân phong là Trạng nguyên.

 

Chuyện đổi quan chủ khảo này, ta đã sớm biết.

 

Bởi vì là ta bảo Lặc Cổ đánh ông ta một trận.

 

Kiểu mà nằm liệt giường ba tháng không dậy nổi ấy.

 

Gia đình có trâu bò thì làm việc rất thuận tiện mà.

 

Lặc Cổ tuy đầu óc không được thông minh, nhưng làm người đánh thuê thì cũng tạm được.

Loading...