Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn, Tôi Thao Túng Tổng Tài Bá Đạo - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-07-27 10:33:12
Lượt xem: 462
Lâm Việt cởi áo vest, mặc tạp dề lên ngoài áo sơ mi trắng: "Lúc du học ở nước ngoài từng nấu rồi, giờ đều quên hết rồi."
"Tôi đợi hết nỗi rồi đây, nhanh lên cho tôi kiểm tra tay nghề của anh đi."
Tôi ngồi trên ghế cao ở quầy bar, chống cằm xoay xoay, nhìn hắn bận rộn bên trong.
Haiz, đúng là phong thủy luân chuyển mà!
Cuối cùng cũng đến lượt hắn phải bận rộn trong bếp vì tôi rồi, thật là đẹp lòng mà!
05.
Lâm Việt từng du học, nên tay nghề làm món tây cũng rất tốt.
Tôi khen hắn: "Màu sắc hương vị đều hoàn hảo, không có vấn đề gì lớn, anh chỉ cần hiểu rõ chị San thích ăn gì, sau đó chiều theo sở thích của cô ấy là được."
"Cô ấy thích ăn cay, ăn mặn." Ánh mắt Lâm Việt thoáng chút hoài niệm.
Trong nguyên tác, tôi nấu ăn cho hắn ba năm trời, hắn còn chẳng nhớ tôi thích ăn gì, bạch nguyệt quang vừa trở về liền gọi món cá nấu cay, bắt tôi đang đau bụng kinh cũng phải ăn cùng.
Xem ra không phải hắn nhớ kém, mà là chẳng để tâm đến tôi.
Cũng phải, ai mà đi nhớ một đứa con gái tự nguyện làm nô lệ thích ăn gì chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-thanh-nu-chinh-nguoc-van-toi-thao-tung-tong-tai-ba-dao/chuong-5.html.]
Tôi khuấy bát súp kem nấm: "Ăn uống như vậy không tốt cho sức khỏe, anh phải chú ý kết hợp dinh dưỡng một chút. Anh nấu ăn thường cho nhiều bơ sữa, phô mai như vậy, chỉ số mỡ m.á.u còn bình thường không? "
"Hả?" Lâm Việt sững người.
"Tôi thấy anh bình thường làm việc bận rộn, cũng không có thời gian tập thể dục, lại còn hay ăn uống thịt thà, uống rượu, báo cáo khám sức khỏe lần trước của anh thế nào rồi? "
Lâm Việt ngớ người, dường như chưa từng nghĩ tới sẽ bị tôi, một nữ sinh trong sáng nói lão hóa.
"Dù sao anh cũng gần ba mươi rồi, không còn trẻ nữa, phải chú ý bảo dưỡng bản thân."
"Nhưng mà bây giờ khoa học công nghệ phát triển, có thể giúp anh duy trì trạng thái sinh lý như tuổi hai mươi lăm, giới đại gia ở thung lũng Silicon rất thịnh hành việc thuê một đội bác sĩ riêng, sử dụng các loại thực phẩm chức năng và thuốc để duy trì năng lượng. Khoa của chúng tôi cũng có một vị giáo sư đang thực hiện dự án này."
Ban đầu Lâm Việt không hứng thú lắm, nhưng tôi biết tất cả những vấn đề của hắn: mất ngủ, đau dạ dày, dị ứng thể chất....
Tôi cứ thế thao túng hắn, nói hắn trông quầng thâm mắt nặng, cả người thiếu sức sống, khóe mắt cũng có nếp nhăn rồi, rõ ràng là bị hàn khí xâm nhập! Sau đó, đến thời điểm thích hợp, tôi giới thiệu Từ Tri Thu cho hắn.
Anan
Khoa của chúng tôi đúng là cái hố đầu tiên trong số bốn cái hố sinh học, hóa học, vật liệu, môi trường, Từ Tri Thu nghiên cứu về dược phẩm, đã kê cho hắn một số loại thực phẩm chức năng đem về uống.
Hắn cảm thấy khá hiệu quả, Từ Tri Thu lại giúp hắn tìm một đội ngũ bác sĩ riêng kiêm chuyên gia dinh dưỡng, theo dõi sức khỏe thể chất và tinh thần của hắn hàng ngày, sau đó cho hắn uống thuốc.
Tôi cũng không ngồi yên, chạy đôn chạy đáo đăng ký công ty, đặt trụ sở ngay trong trường, nhận được hỗ trợ chính sách khởi nghiệp dành cho sinh viên, dựa vào danh tiếng của trường để xin giấy phép.
Đến khi Lâm Việt và Từ Tri Thu ký hợp đồng, tôi đã trở thành đồng sáng lập của công ty công nghệ sinh học Cyber.
"Dạo này tôi thực sự cảm thấy khỏe hơn rất nhiều. Ngủ ngon, ban ngày tinh thần thoải mái, khả năng tập trung cũng tăng lên, xử lý công việc nhẹ nhàng hơn hẳn, mỗi ngày còn có thể dành thời gian tập thể dục." Lâm Việt nhìn tôi với vẻ mặt rạng rỡ.