Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn, Tôi Thao Túng Tổng Tài Bá Đạo - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-07-27 10:35:39
Lượt xem: 501

Tôi từ chối:

 

"Tôi nói đùa thôi Lâm tổng, anh là anh trai của Lâm Tĩnh, tôi thấy anh cũng tốt tính, muốn kết bạn với anh thôi, sao có thể nhận tiền của anh được chứ."

 

Bạch liên hoa Đường Tâm Nhu có thể vì số tiền này mà sẵn lòng làm người tình của anh, không oán không hận, lúc đi còn không mang theo của anh một xu. 

 

Tiếng xấu cũng đã mang, lợi ích lại không có. 

 

Tôi thì không giống thế. 

Anan

 

Tôi kiếm tiền của anh, lại còn phải đường đường chính chính là tiền công khai, rửa sạch cho tôi cái danh thế thân người tình này. 

 

Tôi lấy ba trăm vạn anh đưa mua chiếc xe mô tô Harley tặng lại cho anh, anh rất bất ngờ, vui mừng như đứa trẻ, ánh mắt nhìn tôi lấp lánh. 

 

Ngày hôm sau, tôi liền nhận được một đống đồ hiệu. 

 

Túi xách DIOR mới nhất, dây chuyền Chanel, vòng tay Bvlgari. 

 

Tốt lắm, không uổng công tôi dạy anh làm đàn ông phải hào phóng. 

 

Bạch liên hoa Đường Tâm Nhu trong sáng, giản dị, nói cách khác là cô ta không tiêu nhiều tiền. 

 

Bây giờ, anh đã biết phải tiêu tiền cho tôi rồi. 

 

Trong trò chơi thấp hèn về địa vị xã hội này, ai cũng có giá của riêng mình, em là ai, thì sẽ nhận được món quà phù hợp, được đối xử tương xứng. 

 

"Tôi tặng quà cho anh, vì anh là khách hàng lớn của chúng tôi." Tôi gửi tin nhắn thoại cho anh, "Anh làm vậy là ý gì?"

 

"Chúc mừng em khởi nghiệp thành công." Giọng nói của Lâm Việt đã không còn lạnh lùng như lúc đầu. 

 

"Vậy thì tôi xin nhận lấy. Cuối tuần tôi đưa anh đi thử xe mới."

 

Lúc tôi đưa anh đi chơi xe thì gặp bạn của anh. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-thanh-nu-chinh-nguoc-van-toi-thao-tung-tong-tai-ba-dao/chuong-7.html.]

 

"Ồ, đây là ai đây? Bạn gái nhỏ của cậu à? Trông giống San San thật đấy!"

 

Lâm Việt rõ ràng hơi xấu hổ. 

 

Còn tôi thì bình tĩnh lấy trong túi ra tấm danh thiếp đưa cho anh ta: "Tôi là Đường Tâm Nhu của công ty Cyber, xin hỏi anh tên gì?"

 

Bạn Lâm Việt nhìn thấy chức danh người sáng lập trên danh thiếp, liền chủ động bắt tay tôi: "Tôi họ Tống, tên Tống Minh."

 

Ồ, đây lại là một nam phụ ngu ngốc, bạn thân của Lâm Việt. 

 

Cảm thấy tiếc cho Lâm Việt và Từ San San, cho rằng Đường Tâm Nhu nhân lúc hắn yếu đuối mà chen chân vào thật đáng ghê tởm, nhìn tôi chỗ nào cũng không vừa mắt, không xứng với người anh em tốt của hắn. 

 

Đồng thời còn cho rằng Đường Tâm Nhu đã làm nô lệ cho Lâm Việt, thì Lâm Việt có chuyện gì cũng là lỗi của cô, không ngừng sai bảo, khiến cô không có chút tự trọng nào. 

 

Bọn họ uống rượu say mèm ở ngoài, lại còn gọi điện thoại cho cô, bảo cô đến đón. 

 

"Từ bao giờ mà cậu thích chơi xe thế?" Tống Minh hỏi Lâm Việt. 

 

Lâm Việt liếc nhìn tôi: "Tâm Nhu tặng tôi chiếc Harley này."

 

Đúng vậy, dùng tiền của anh đấy. Tôi thầm nghĩ, nở nụ cười đoan trang, lịch sự:

 

"Bình thường anh ấy không có thời gian giải trí, luôn bận rộn với công việc, tôi thấy anh ấy căng thẳng quá, nên mong anh ấy thử trải nghiệm tốc độ và đam mê một chút."

 

Tống Minh ồ lên một tiếng: "Trời ơi, sao không có mỹ nhân nào tặng xe cho tôi thế này! Lâm Việt, cậu được lắm, bạn gái giàu có thế."

 

Tôi giả vờ ngạc nhiên: "Tôi với Lâm tổng không phải loại quan hệ đó, chúng tôi chỉ là quan hệ công việc."

 

Tống Minh vẫn nhìn chúng tôi với ánh mắt gian xảo: "Hai người làm ăn gì vậy? Tôi có thể tham gia không?"

 

"Y tế cao cấp." Tôi mỉm cười, "Nếu anh Tống quan tâm, tôi sẽ bảo trợ lý gửi giới thiệu công ty và dự án cho anh."

 

Nghe thấy từ "trợ lý", Tống Minh cuối cùng cũng tin, thu lại vẻ mặt cợt nhả. 

Loading...