Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 175
Cập nhật lúc: 2024-10-31 20:52:20
Lượt xem: 9
“Cha và những người khác cũng dần dần chấp nhận lời xin lỗi của Kha Khánh Thư, cho phép ông ta đi cùng với nhà mình. Khi người dân trong thôn vây quanh một đàn lợn rừng, mọi người đều đã tách ra. Khi anh tìm được cha, ông ấy đang ngã trên một vũng máu, đùi của ông ấy bị lợn rừng đè mạnh vào thân cây, còn trên người ông ấy thì không có túi thuốc.
Anh đã đưa thuốc cho cha, đợi sau khi ông ấy tỉnh lại, anh đã tìm ra nguyên nhân hậu quả của sự việc.
Thì ra Kha Khánh Thư đã để mắt tới số thuốc trên người cha, cố tình đánh cha khi đang bỏ chạy, khiến ông ấy bị lợn rừng tấn công, sau đó nhân cơ hội giật túi thuốc ra khỏi người cha.
Không chỉ có cha, mà vài người anh trai của anh cũng lần lượt bị các thành viên khác trong đại đội tấn công. May là chúng ta có thể chất mạnh mẽ, không những không để cho kẻ khác lợi dụng, ngược lại còn bí mật khống chế vài người, lấy được lời khai từ miệng bọn họ.
Họ đều được hứa rằng chỉ cần lấy được túi thuốc từ chúng ta, thì có thể đổi lấy mười đồng. Nhưng bọn họ không nhìn thấy rõ dáng vẻ của đối phương, theo mô tả thì rất giống…” Giọng nói của anh dừng lại.
Kha Mỹ Ngu có chút nóng lòng, chuyện khiến người ta khó chịu nhất chính là đưa đồ ngon đến miệng rồi dừng lại!
"Rất giống Vu Kính Nguyên!"
Kha Mỹ Ngu hơi nheo mắt, suy nghĩ một chút cũng có thể đoán ra nguyên nhân.
Kha n Thục là người trọng sinh, có thể nói sự trọng sinh của cô ta chắc hẳn đã đạp lên quỹ đạo may mắn của nguyên chủ!
Kha Mỹ Ngu không biết Kha n Thục biết được bao nhiêu, nhưng cô chắc chắn sau khi điều dưỡng cho bà Triệu và ông Tiết, điều kiện thể chất và tinh thần của người trong nhà đã được cải thiện đáng kể, điều này đã thu hút sự chú ý của Kha n Thục.
Đó là lý do tại sao hàng loạt sự việc này lại xảy ra. Thậm chí, công xã Hồng Kỳ bị buộc phải đi săn cũng là do một tay bọn họ thúc đẩy!
Cô mím chặt môi: "Ức h.i.ế.p người khác quá đáng!"
Tần Nguyên Cửu gật đầu: "Đúng vậy, vì vậy anh đã giải thích rõ ràng tường tận mọi việc cho các đồng chí trong cục.
Tuy nhiên, tình tiết về Vu Kính Nguyên và Kha n Thục đã được xử lý sạch sẽ, không để lại bất kỳ manh mối nào. Ngay cả Kha Khánh Thư cũng giải thích là do ông ta hoảng quá nên làm bừa, chặn đường của cha chúng ta đến mức suýt xảy ra thảm kịch. Nhưng ông ta không hề nhắc một câu về túi thuốc."
Kha Mỹ Ngu chế nhạo: "Khả năng giả vờ giả vịt của gia đình họ đã đạt đến đỉnh cao, sao có thể để lại một lỗ hổng lớn?
Mặc dù họ chỉ lấy đi một túi thuốc nhỏ của cha, nhưng số thuốc trong đó không hề ít. Để tránh cho cha nhận sai thuốc, em đã viết tên và hướng dẫn sử dụng chi tiết vào mỗi loại."
Thuốc mình phí hết tâm tư chuẩn bị cho cha lại bị người ta ăn cắp, còn là Kha n Thục và Vu Kính Nguyên. Kha Mỹ Ngu cảm thấy giống như nuốt phải ruồi.
Giữa hai lông mày của cô ẩn chứa tức giận và không vui.
Tần Nguyên Cửu đã ngồi lên xe máy, cười nói: “Anh biết em không muốn họ chiếm lợi nên đã lén đổi thuốc rồi.”
Kha Mỹ Ngu hắng giọng, tò mò ho: “Anh Cửu, sao anh lại đổi thế, rồi đổi thành cái gì?”
“Đương nhiên là mấy thứ lấy đại trong phòng của em. Chắc là mấy thứ như bột ho, bột ngứa gì đó.”
Kha Mỹ Ngu hơi sửng sốt, sau đó có hơi hả hê cười nói: “Cái này của họ có được xem là mất cả chì lẫn chài không?”
Trong phòng phát thuốc của cô để nhiều thứ lắm, đều có các loại thuốc thường gặp. Là sau này lúc cô dùng thì có thể đi lấy.
“Lần này sao cha của em có thể bền lòng được? Anh em ruột thịt cái gì chứ, vì gói thuốc có thể làm c.h.ế.t người! Kha Khánh Thư đúng là ác độc thật.” Kha Mỹ Ngu bĩu môi, Kha Khánh Thư trong truyện là một người trung hiếu. Hiếu thảo với cha mẹ, kiềm chế với anh em, mọi chuyện không tranh không đoạt, là một người biết điều.
Nhưng mà khi cô nhìn thấy Kha Khánh Thư núp sau lưng vợ, tình nguyện phụ thiên hạ cũng không để thiên hạ phụ mình, quỷ ích kỷ ngồi làm ngư ông đắc lợi!
Tất cả thảm thương đều do ông ta tự nghĩ ra, không ai sinh một đám con gái của ông ta hết, chính xác là khinh bỉ ông ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-175.html.]
Là bản thân ông ta cảm thấy không thẳng lưng nổi mà để người nào cũng nào cũng xem thường ông ta.
Có điều cha bệnh, cô không thể ở đây lâu được: “Đợi lát nữa em thu dọn, ngày mai chúng ta về nhà!”
Tần Nguyên Cửu cụp mắt, nở một nụ cười nhẹ.
Nhà của cô út có ít phòng, sau khi Tần Nguyên Cửu đưa Kha Mỹ Ngu và Quý Nghiên Phi về nhà, thì ngủ lại thành trấn một đêm.
Tề Bán Tiên đi cả ngày, không dám tìm cơ hội nói chuyện với Kha Mỹ Ngu.
Trên mặt bắt đầu lộ ra vẻ lo lắng, không có anh ta, người của nhà họ Tề thấy anh ta bản lĩnh cao siêu, muốn ngồi không hưởng lộc nên học chuẩn bị gả một gái lỡ thì tham ăn lười làm cho anh ta!
Người nhà họ Tề đã bắt đầu chọn ngày tháng, chuẩn bị hôn sự. Lần này anh ta mượn cớ ra ngoài là vì chọn quà “cô dâu chuẩn”.
Anh ta nắm chặt chiếc hộp vải nhung trên tay, bên trong là đồng hồ Titoni kiểu nữ mua ở chợ đen, tiêu hết tiền xem bói mấy năm nay của anh ta.
Vì Tề Bán Tiên hiểu, nếu như không mua quà hài lòng người ta thì đến lượt mình thì đúng là khoan tim không rõ sống c.h.ế.t mất!
Anh ta không đợi được ngày nào hết, sau khi anh ta kiên nhẫn đuổi người của nhà họ Tề đi thì chạy thẳng tới sân ngoài nhà họ Quý.
Thần thức của Kha Mỹ Ngu đã được uẩn dưỡng mấy ngày nên khôi phục được một chút. Ít nhất thì cô có thể cảm giác có người ở ngoài sân.
Đến khi người nhà họ Quý ngủ say, Kha Mỹ Ngu thay đồ nhảy ra ngoài.
“Đồng chí Kha.” Trong lời nói của Tề Bán Tiên toàn là sự kích động.
“Anh có làm theo lời tôi nói không?” Kha Mỹ Ngu ngẩng đầu nhìn sắc trời, tối nay nhiều mây đen, trăn màu da cam thoi đưa trong đó, như là có thể đoán được sắp có chuyện lớn xảy ra.
“Đồng chí Kha, trước kia cô nói muốn giúp tôi thoát khỏi hạn chế của nhà họ Tề đúng không?” Anh ta hỏi không kịp đợi.
Mặc dù Tần Nguyên Cửu đã cho anh ta truyền thừa hoàn chỉnh của nhà họ Tề. Nhưng anh ta nghiên cứu cả đêm cũng không thể tìm được cách để bản thân có thể thoát khỏi nhà họ Tề.
Thậm chí anh ta còn không biết nhà họ Tề dùng cái gì để khống chế mình!
Kha Mỹ Ngu nghiêng đầu, bắt đầu tiến hành quét hình cơ thể anh ta, con ngươi chợt lóe: “Người nhà họ Tề khống chế anh thế nào?”
“Là mỗi lần tôi không nghe lời họ sẽ vây lại hành hung tôi, không cho tôi ăn cơm, còn làm trái tim sợ hãi khó chịu nữa.” Tề Bán Tiên mím môi nói: “Tôi đã từng trông nhiều lần nhưng lần nào cũng không đủ sức, tim đập mạnh rồi ngất đi, bị người nhà họ Tề đưa về!”
Kha Mỹ Ngu không nhịn được cười khẽ: “Nhà họ Tề không hổ là truyền nhân của thần toán, trình độ làm khó dễ người ta đúng là dày công tôi luyện!”
Tề Bán Tiên hơi sửng sốt, ngây ngốc hỏi: “Ý của cô là gì?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Kha Mỹ Ngu nhún vai: “Bình thường không phải anh cũng xem bói à? Chẳng lẽ không biết bản thân bị hẹp động mạch vành hay sao, đó là một loại bệnh tim bẩm sinh.”
“Không phải chứ? Cơ thể tôi rất khỏe mạnh mà.” Tề Bán Tiên khó mà tin hỏi.
Nhưng nhớ lại dựa trên lời nói của Kha Mỹ Ngu, dường như người nhà họ Tề quả thật khống chế về mặt suy nghĩ của anh ta.
Mỗi lần tim anh ta đập mạnh, không phải là tức giận quá độ thì là rất đói hoặc là đi bộ quá lâu. Mà tất cả chuyện này không hề liên quan tới người nhà họ Tề.
Tề Bán Tiên không nhịn được dùng sức đ.ấ.m n.g.ự.c mình: “Sao tôi lại yếu nhớt như thế cơ chứ!”
Con người yếu ớt như thế này, ngay cả lòng bàn tay của người nhà họ Tề cũng không chạy khỏi, nếu như có cách gì đó trị khỏi thì sao?