Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 50
Cập nhật lúc: 2024-10-30 20:58:16
Lượt xem: 50
Giống như là đối với người tận thế mà nói, đồ ăn vĩnh viễn có dấu ấn khắc sâu vào linh hồn, cả đời không quên.
Ngôi nhà này cũng ngập tràn cảm giác an toàn, khiến trái tim lâng lâng của cô thực sự an định lại.
Cô mím môi, quay đầu nhìn Tần Nguyên Cửu kiên nhẫn đi theo ông bà nội, cảm giác chua xót chợt trào dâng.
Đợi mọi người đi hết rồi, cô tới bên cạnh Tần Nguyên Cửu, chọc chọc anh: “Anh biết dỗ con gái vui vẻ thế này, mẹ anh có biết không?”
Chọc người được hai mươi điểm! Chọc người được hai mươi điểm!...
Tần Nguyên Cửu nhướn mày như thường lệ, cười nhạo, duỗi tay ra đẩy cô cách mình một cánh tay: “Đồng chí Kha, anh phát hiện ra mỗi ngày cô gái như em đều mơ mộng hão huyền. Lẽ nào thế giới này đều quay xung quanh em sao?”
“Có điều kiện có thể khiến bản thân thoải mái hơn, tại sao anh phải để mình chịu ấm ức?”
Bị xoa đầu, được một trăm điểm!
Kha Mỹ Ngu hất cằm, duỗi tay chỉ xích đu trong sân: “Lẽ nào người đàn ông trưởng thành như anh lại còn ngồi xích đu?”
Tần Nguyên Cửu nhìn theo tay cô chỉ: “Ồ, em nói cái đó sao, gỗ còn thừa lại không ít nên tiện thể làm cho em một cái thôi.”
Kha Mỹ Ngu bày ra dáng vẻ em hiểu mà, không phải sự thẹn thùng của người thuộc chủ nghĩa đàn ông sao, lòng thì thích mà không nói ra miệng!
Thế nhưng người đàn ông kia lại nói tiếp: “Từ nay về sau, người ta sẽ nói em bảy nhà họ Kha thực biết hưởng thụ, đồng chí Tần khổ thật đấy, phải chịu sự giày vò của cô nhóc kiêu ngạo này...”
Kha Mỹ Ngu nổi giận đùng đùng, nhe nanh múa vuốt với anh, nhưng trước mặt anh, cô tay ngắn, chân cũng ngắn, làm thế nào cũng không chạm vào anh được.
Cái này còn chưa đủ làm người tức chết!
Càng khiến cô không thể chịu nổi là, Tần Nguyên Cửu còn lạnh nhạt nói: “Trong nhà chúng ta có hai phòng ngủ, ưu tiên cho phụ nữ, em chọn xong, gian còn lại là của anh.”
“Có điều xét thấy người trong nhà đều thương em, không thể nhìn em chịu ấm ức nên trước mặt họ, chúng ta phải giả vờ ân ái, không được để người khác phát hiện ra mình ở riêng, điều kiện này không quá đáng chứ?”
“Anh cũng có thể cảm nhận được em muốn gả cho anh chỉ là vì xem trọng anh không hiểu gì về phụ nữ, mà em lại không muốn chịu đựng mẹ em càm ràm. Sắp xếp như thế đều tốt cho cả hai ta.”
Mặt mũi thì sao?
Mặt mũi xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành của cô vứt đi đâu rồi?
Sao cô lại bị người ta ghét bỏ đến mức này, quả nhiên nam chính trong tiểu thuyết luôn có thể bị nữ chính đi ngược lẽ thường gây chú ý!
Phương pháp này thực sự khiến người ta giận đến dậm chân!
Kha Mỹ Ngu tức không chịu được, cô lùi về phía sau, chỉ anh rồi nói: “Được, được lắm, Tần Nguyên Cửu, anh nhất định phải ghi nhớ những lời anh nói đấy!”
Tần Nguyên Cửu hơi cúi đầu, ồ một tiếng: “Đương nhiên anh nói lời giữ lời rồi, có điều nếu đồng chí Kha thèm khát nhan sắc của anh, vậy anh có thể sẽ miễn cưỡng chống cự, sau đó phục tùng em.”
“Không có ngày đấy đâu.” Kha Mỹ Ngu thề son sắt.
Cô quay người muốn đi ra ngoài nhưng nhớ tới giá trị hòa bình hôm nay còn chưa đầy, cô lập tức quay người lại, nhảy lên, túm lấy mặt anh rồi cắn một miếng.
Cắn người được một trăm điểm!
Nhân lúc anh còn chưa phản ứng lại, cô nhảy ra xa, chắp tay rời đi, cười tủm tỉm nói: “Dù thế nào đi nữa, đồng chí Tần, em vẫn phải cảm ơn anh đã hao tâm tốn sức dựng lên một ngôi nhà thoải mái thế này.”
“Em rất thích, ngày tháng sau này còn nhờ anh chỉ bảo nhiều hơn!”
Nghe tiếng cười lanh lảnh xa dần của cô gái, Tần Nguyên Cửu xoa gò má hơi đau, bật cười: “Vu Nhi, sở thích của em, trước giờ anh chưa từng quên...”
Hoàn thành nhiệm vụ ngày xong, cả người đều nhẹ nhõm, Kha Mỹ Ngu nghịch ngợm ngắt hai đóa hoa dại cài lên đầu, trong tay ôm thêm một bó, mỗi ngày vì năm trăm điểm giá trị hòa bình, cô thực sự tiêu tốn quá nhiều tế bào não.
Nhét một viên sô cô la vào miệng, cô híp mắt, thỏa mãn thở dài một hơi.
“Cái gì? Đơn xin làm sinh viên công nông binh bị mất rồi?” Cô còn chưa về đến nhà đã nghe thấy tiếng cha ruột mình gầm gào lên.
Mặc dù nói dựa vào cống hiến của cô, đơn xin kia có cũng được mà không có cũng được, không liên quan lắm, nhưng vì cái này mà phải chạy thêm một chuyến, ít nhiều gì cũng có chút không ổn. Bên trên còn có mấy con dấu chính thức...
Hơn nữa chuyện này nói lớn thì lớn, nói nhỏ thì nhỏ, lỡ như bị người ta điều tra, vậy thì liên lụy nhiều lắm.
Sắc mặt trưởng thôn với bí thư chi bộ thôn đều có hơi khó coi, họ gật đầu.
“Lúc nộp đơn xin lên, chúng tôi nghĩ trước đó thấy mọi người viết xong rồi, cũng không có vấn đề gì cả nên dùng keo dán dán kín túi văn kiện lại, đóng dấu vào vị trí tương ứng rồi giao đến công xã.”
“Lãnh đạo trong công xã rất coi trọng chuyện này nên cũng không bóc phá con dấu ra nữa mà chuyển thẳng lên huyện.”
“Danh ngạch sinh viên công nông binh trên huyện có không ít, đều được xếp hàng để thẩm tra. Mặc dù bên trên đặc biệt phê chuẩn cho các cháu, không cần thẩm tra nhưng cũng phải giao đồng loạt cho tỉnh, vì thế nên mới chậm trễ mất mấy ngày.”
“Nhưng không ai biết được bên trong vốn chẳng có đơn xin, chỉ là...”
Kha Mỹ Ngu bước lên trước, hơi nhíu mày lại: “Chú, chỉ là cái gì? Lẽ nào bên trong có viết gì đó sao?”
“Ừm, bên trên nói năm anh em nhà họ Kha bị mù màu, mấy đứa cháu không muốn lao động, vốn không có tư cách lấy được danh ngạch công nông binh này.” Trưởng thôn tái mặt.
Bí thư chi bộ thôn cũng nói: “Có thể biết những chuyện này, lại còn có cơ hội động tay động chân, chỉ có thể là người trong thôn chúng ta. Lãnh đạo trong huyện đã tạm thời ép chuyện này xuống, để các chú nghiêm túc xử lý, tiện thể hỏi mấy đứa xem có ngách nào khác không, lại, lại làm đơn xin lại lần nữa.”
Kha Mỹ Ngu nhăn mặt: “Bọn cháu làm gì có ngách nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-50.html.]
“Trước đây mấy chú cũng thấy rồi đấy, là người ta tìm đến bọn cháu. Hơn nữa còn là người của lãnh đạo lớn đến trước! Nếu chúng cháu vì chút chuyện nhỏ này mà làm phiền người ta, đến lúc họ bắt đầu truy cứu...”
“Các chú cứ chuẩn bị tâm lý cho tốt đi, lỡ đâu tra được ai đó, chuyện này sẽ cực kỳ nghiêm trọng.”
Bí thư chi bộ thôn với trưởng thôn nóng ruột không thôi, chính là vì quan tâm đến điểm này nên họ mới vội vàng đi tìm Kha Mỹ Ngu.
“Vậy nên làm thế nào đây!” Hai người đàn ông đã năm mươi tuổi sốt ruột đỏ cả mắt.
Ông cụ nhíu mày: “Được rồi, mấy người đứng quay vòng vòng trước mặt tôi nữa, quay vòng vòng thì giải quyết được vấn đề sao.”
“Hai người về trước đi, tra xem rốt cuộc ai làm chuyện này! Mặc dù người họ đại học là đám nhóc con nhà tôi nhưng chuyện này cũng thuộc về vinh dự của cả thôn Lạc Phượng, thực sự không biết người kia muốn làm gì nữa!”
“Bản thân không có bản lĩnh, lại còn cố ý ngáng chân người khác, đây là sâu mọt làm hại tập thể. Không lôi được người này ra, dù cho chuyện được giải quyết, sau này cũng sẽ lại xuất hiện vấn đề.”
Kha Mỹ Ngu cũng vội vàng gật đầu: “Chú, hai chú quay về, điều tra cho cẩn thận đã.”
“Trong thôn chúng ta, người biết chữ cũng không có nhiều, hơn nữa lúc bàn giao túi tài liệu, khâu nào xuất hiện vấn đề, có lẽ cũng không khó tra.”
“Bên này cháu lại nghĩ cách khác, chúng ta tranh thủ chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không!”
Trưởng thôn và bí thư chi bộ thôn vội vàng đồng ý, trước khi sắp đi, họ còn xin lỗi Kha Mỹ Ngu và mấy anh em nhà họ Kha.
Đợi khi bọn họ rời đi, năm anh em nhà họ Kha không hẹn mà cùng thở dài, số mệnh thăng trầm là chỉ bọn họ...
Kha Mỹ Ngu cười khẽ, chạy vào trong phòng, lấy đơn ra, thì thầm: “Téng téng téng teng... May mà em đã liệu được trước, sợ sẽ xảy ra chuyện gì đó nên lặng lẽ xin người ta thêm một phần!”
“Trùng hợp, đồng chí kia tiện tay mang theo không ít mẫu đơn cho mọi người, truyền đạt lại sự cổ vũ của lãnh đạo tỉnh, nên anh ấy cũng mang nhiều mẫu đơn hơn.”
Mọi người vui vẻ thở phào một hơi, thì thầm khen cô thông minh, lanh lợi.
Kha Mỹ Ngu tiện thể dạy cho người trong nhà một bài học, làm việc gì cũng phải suy xét cẩn thận, đặc biệt là các anh trai ngốc sắp lên đại học.
Trong trường đại học, kết bạn phải thận trọng, đừng có để bị bán đi rồi còn giúp người ta đếm tiền.
“Đây là chỉ có người trong thôn chúng ta thôi, không ngăn chặn lợi ích của người khác, nhưng bởi vì người khác có lòng đố kỵ nên đã ngáng chân chúng ta. Vào trong đại học, các anh sẽ cạnh tranh với bạn học, chuyện gì cũng phải để tâm suy nghĩ đấy.”
Thấy em gái nghiêm túc dạy bọn họ đạo lý đối nhân xử thế.
Đám Đại, Hoa, Hạ, Vạn, Tuế cười ha hả: “Em gái, mặc dù bọn anh không thích lao động, lúc nhỏ đi học cũng không mấy chăm chỉ nhưng chút trí thông minh này, bọn anh vẫn có.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Trước nay đều là bọn anh bẫy người ta, nào có để cho ai chiếm được lợi?”
Kha Mỹ Ngu cười lạnh: “Mới vừa nãy thôi!”
“Người ta không có cách nào chiếm lời trên người các anh nhưng họ có thể xuống tay từ chỗ khác mà.”
“Sông có khúc, người có lúc mà.” Kha Nguyên Vạn lẩm bẩm phản bác lại một tiếng, sau đó lập tức nói thêm: “Em gái, em yên tâm đi, đến trường học rồi, bọn anh chắc chắn sẽ khiêm tốn, giả heo ăn thịt hổ.”
“Anh giỏi nhất là giả ngây giả dại.” Kha Nguyên Tuế cũng cống hiến kế sách.
“Nắm đ.ấ.m có thể đánh nát tất cả âm mưu quỷ kế.” Kha Nguyên Hạ khoe thân hình cường tráng.
Kha Nguyên Hoa cũng ôm ngực: “Anh rất gian xảo. Tốt nhất là bọn họ đừng có đắc tội anh, nếu không anh sẽ cho bọn họ biết ông Hoa đây không ăn chay...”
“Xưng ông trước mặt ai hả ?” Nắm đ.ấ.m của lão tứ nhà họ Kha lập tức lên tiếng, đánh cho anh ta lảo đảo.
“Cha.” Kha Nguyên Hoa xoa đầu: “Bọn con đùa thôi mà.”
Kha Mỹ Ngu quay đầu nhìn Kha Nguyên Đại: “Anh cả, còn anh thì sao?”
“Anh chạy nhanh, nhảy cao, có tính không?” Kha Nguyên Đại nghĩ một lát rồi nói.
Kha Mỹ Ngu gật đầu: “Được rồi, xem ra khoảng thời gian này, em lại có thêm việc để làm rồi!”
“Bắt đầu từ hôm nay, em phải mở ba lớp vào buổi sáng, buổi chiều và buổi tối, buổi sáng dạy bọn trẻ học bài, buổi chiều dạy các anh trai Hậu Hắc Học* với cách chinh phục chị dâu, buổi tối dạy anh trai, chị dâu với ông bà nội cách dạy bọn trẻ học.”
*Tên một cuốn sách chế giễu thói hư tật xấu chốn quan trường của Trung Quốc.
“Học tập khiến ta vui vẻ, học tập khiến ta tiến bộ, cả nhà ta đều phải hành động, hưởng ứng lời kêu gọi của tổ chức, ở trong nhà, làm giàu cho chính bản thân!”
Cô hô to khẩu hiệu, trong lòng kích động không thôi.
Thế nhưng người nhà họ Kha lại sửng sốt nhìn cô, đùa cái gì thế?
Bà cụ hưởng ứng, gật đầu: “Bảo Nhi, cháu cứ mạnh dạn dạy, ai không nghe lời, không học hành tử tế thì bảo bà với ông nội cháu.”
“Chúng ta là người lớn sáng suốt, không đánh cũng không mắng, chỉ là cả nhà được ăn thịt, cho nó uống cháo rau! No ba phần, đầu óc mới tỉnh táo.”
Trong nháy mắt, người nhà họ Kha than khóc...
Kha Mỹ Ngu cũng không nhịn được giơ ngón cái, bà nội đúng là cao minh, người khác thế nào thì cô không biết, nhưng cô sợ loại uy h.i.ế.p này! Nói đây là điểm yếu cũng chẳng ngoa.
“Ngư Nhi, mẹ xin nghỉ một buổi cho con, ngày mai con theo mẹ với mấy anh trai đến nhà họ hàng một chuyến.” Mẹ Kha cười nói.
“Đến nhà bà ngoại ạ?” Kha Mỹ Ngu lập tức chạy qua rồi hỏi.
“Ừ, bắt đầu lúc thu hoạch vụ thu cho đến hiện tại, mẹ chưa quay về lần nào. Hai ngày nữa con phải kết hôn rồi, dẫn cả Tiểu Tần theo, tiện thể thông báo tin tức các con sắp học đại học luôn.”
Lúc nói chuyện, nụ cười của mẹ Kha vẫn luôn không tắt, có cảm giác hân hoan, sung sướng.