Xuyên Thành Qúy Phi của Bạo Quân - Chương 1:
Cập nhật lúc: 2024-06-22 02:02:45
Lượt xem: 2,887
Ta xuyên không rồi, xuyên thành một phi tần bị tiểu thái giám vớt từ trong hồ sen lên.
Tin tốt là địa vị của ta không thấp, thuộc hàng phi vị, có cung của riêng mình, là chủ tử chân chính đường hoàng.
Tin xấu là bệ hạ đương triều - người danh nghĩa là phu quân của ta, mắc chứng sợ nữ nhân, vui thì thích xem phi tần gi/3t người, không vui cũng thích xem phi tần gi/3t người.
1
Lúc ta được hai tiểu thái giám vớt từ hồ sen lên, đã gần như đặt một chân lên cầu Nại Hà.
Có lẽ vì số mệnh chưa tận, còn sót lại chút hơi tàn, thế mà lại được lão thái y dùng mấy cây kim cứu sống.
Thế nhưng nguyên chủ sau khi ch/3t lại đi quá nhanh, nhắm mắt nhắm mũi mà chạy, thế rồi lại đ.â.m ta rớt từ trên cầu Nại Hà xuống.
Thế là ta ngã nhào, ngã vào trong thân thể nàng.
Ngày đến đây, ta đã biết vì sao nàng ta chạy trối ch/3t.
Tên hôn quân - người khiến nàng ta tránh như rắn rết, người ra lệnh ném nguyên chủ xuống hồ sen chỉ vì muốn nhìn nàng ta giãy giụa, khi biết tin người chưa ch/3t thì tối hôm đó liền mang theo hai bình rượu độc đến tẩm cung của ta.
"Thú vị, lần đầu tiên trẫm nhìn thấy người mạng lớn như vậy, ngâm trong hồ cả buổi sáng mà vẫn có thể cứu sống."
"Trẫm muốn xem thử ngươi rốt cuộc có mạng lớn thật không?"
"Trong hai bình rượu này, một bình có độc, một bình không độc, chọn đi, nếu tối nay uống vào mà không ch/3t, trẫm sẽ tha cho ngươi một mạng."
2
Tên cẩu hoàng đế cao lớn khí thế bức người đang đứng trước mặt ta, cái bóng của hắn có thể bao phủ ta hoàn toàn.
Cũng không biết hắn ngày ngày chỉ có việc ăn sung mặc sướng, mà lại có cơ bắp cuồn cuộn như vậy.
Ta quỳ trên mặt đất nhìn hai bình rượu, một bình màu đỏ, một bình màu xanh.
Dưới ánh mắt đầy áp bức của cẩu hoàng đế, ta run rẩy chỉ đại một cái.
"Chọn... Chọn bình đỏ."
Cẩu hoàng đế nghe vậy, nhướng mày đầy thâm ý, ta vội vàng ấp úng giải thích:
"Màu đỏ cát... cát tường!"
Hắn giống như nghe được chuyện cười gì đó buồn cười lắm, "ha ha ha" cười to.
Trong lòng ta thầm mắng hắn một trận, cười cái con khỉ, chẳng lẽ bổn cô nương nói chuyện cười gì kinh thiên động địa lắm sao? Dễ chọc cười ngươi đến vậy sao!
3
Ta đã ch/3t một lần, cho dù thật sự uống phải rượu độc cũng không sợ hãi lắm, sống ch/3t có số mà.
Thế là ta bưng bình rượu màu đỏ lên, ngửa đầu uống cạn.
"Ợ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-thanh-quy-phi-cua-bao-quan/chuong-1.html.]
Uống quá nhanh, còn bị sặc một cái.
"Quả nhiên mạng lớn."
Cẩu hoàng đế nhìn gương mặt đỏ bừng của ta đầy hứng thú, ném xuống một câu như vậy, sau đó giống như lúc đến, mang theo một đám người hùng hổ bỏ đi.
Ta thoát nạn, tửu lượng cũng lên, hai chân mềm nhũn ngồi bệt xuống đất, sau đó bắt đầu gào khóc.
Nghe cung nữ trực đêm hôm đó ở trong viện kể lại, hoàng đế bệ hạ vừa ra khỏi cửa, bị tiếng khóc như quỷ khóc sói tru của ta dọa cho giật mình, thiếu chút nữa là ngã lộn nhào từ trên bậc thang xuống.
"Khụ khụ."
Ta uống nước bùa cao tăng chùa Bảo Hoa chuyên môn chế tác, nhìn tro đen lắng xuống đáy bát, nhăn mũi uống cạn.
Cũng may cẩu hoàng đế còn có đầu óc, cho rằng ta bị thứ gì đó bám vào người.
Phải nói là người có thể làm hoàng đế, quả nhiên đầu óc đều thông minh.
Thế nhưng đáng tiếc, nước bùa này không có tác dụng, không tiễn ta đi, cũng không gọi nguyên chủ trở về.
Nàng ta lúc này chắc đã đầu thai rồi nhỉ?
Không sao, ta ghen tị đấy!
4
Từ sau ngày hôm cẩu hoàng đế tận mắt nhìn thấy ta đại nạn không ch/3t, hắn giống như tìm được món đồ chơi mới, bắt đầu hứng thú thử nghiệm xem ta có thật sự ch/3t hay không.
Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚
Không phải là bảo ta thử độc cho hắn, thì chính là bảo ta thử thuốc cho hắn.
Thử cái con khỉ, ông trời ơi, người có biết mỗi lần ăn xong mấy thứ linh tinh kia về, con phải ngồi xổm trong nhà xí bao lâu không!
Có thể nói là mỗi lần ta đều được hai cung nữ dìu về, hai chân tê cứng không còn chút cảm giác gì chẳng khác nào chân giả cả!
Trong lòng ta thầm mắng 18 đời tổ tông nhà hắn, nhưng trên mặt vẫn phải cười hì hì nịnh nọt cẩu hoàng đế.
"Qúy phi nương nương, bệ hạ cho mời người tối nay cùng dùng bữa tối, người chuẩn bị trước đi ạ."
Trợ lý riêng bên cạnh cẩu hoàng đế, cũng chính là thái giám tổng quản đích thân đến truyền chỉ.
Nghe thấy lời nói truyền vào từ ngoài cửa, tay đang gặm đùi gà của ta chợt khựng lại, trợn trắng mắt nhìn.
Chuẩn bị cái gì?
Trực tiếp nói cho ta biết hôm nay ai lại hạ độc lão già kia, hạ độc gì là được rồi!
Lần trước tên khốn kia tìm ta thử thuốc, cũng không biết thái y làm cái thứ quỷ quái gì, một viên thuốc nhỏ còn lợi hại hơn thuốc xổ, ăn vào là đi ngoài ba ngày, ta gầy đi năm cân!
Mấy ngày nay vất vả lắm mới ăn lại được mấy cân, lại tìm ta thử độc, đây là chuyện người làm sao?
Mắng chửi cả buổi chiều, nên đi thì vẫn phải đi.
Buổi tối trước khi ra khỏi cửa, ta nhét hai miếng bánh hoa quế vào trong tay áo, sau đó theo thái giám đi đến chính điện.