Xuyên Thành Qúy Phi của Bạo Quân - Chương 3:
Cập nhật lúc: 2024-06-22 02:02:48
Lượt xem: 2,556
8
Tối nay coi như xong rồi, đã thế thì ta diễn cho đã.
Không biết vì sao cẩu hoàng đế lại nuốt miếng bánh ngọt ta nhét vào miệng xuống.
Sau đó ánh mắt hắn nhìn ta giống như cảm thấy ta bị điên vậy.
Chắc là sợ ta lại giở trò gì, hắn ra lệnh cho người múa hát, nhân lúc tiếng nhạc vang lên, đẩy ta ra khỏi người.
Cũng may long ỷ đủ lớn, đừng nói là ngồi hai người, cho dù là trải chiếu ngủ ở trên đó cũng đủ, cho nên ta mới không bị ngã xuống đất.
Thế nhưng cái ghế nát này cứng quá, giống như xi măng vậy, cũng không biết hoàng đế ngày ngày ngồi trên thứ này có bị trĩ không.
Ta nhìn chằm chằm vào m.ô.n.g cẩu hoàng đế với ánh mắt kỳ quái lại hưng phấn.
Có lẽ là ánh mắt của ta quá mức nóng bỏng, hắn nhíu mày cảnh cáo trừng ta một cái, còn theo bản năng che chắn hạ thân bằng tay áo.
Ngay lúc này, trong nháy mắt, một mũi tên từ trên đài cao b.ắ.n tới, nhắm thẳng vào tim cẩu hoàng đế.
Ta đối diện với xạ thủ đang đứng b.ắ.n tỉa từ xa kia, cũng không biết vì sao trong nháy mắt lại nghĩ đến rất nhiều chuyện.
Nhanh b.ắ.n ch/3t tên khốn này đi!
Nhưng mà lỡ như không b.ắ.n ch/3t hắn thì sao?
Không b.ắ.n ch/3t hắn ngày mai hắn nhất định sẽ trút giận lên người ta.
Trong nháy mắt, ngũ mã phanh thây, xé xác, lăng trì, một loạt cách ch/3t khủng bố lần lượt trình chiếu trong đầu óc nhỏ bé của ta.
Thôi vậy, so với việc đánh cược xem cẩu hoàng đế có ch/3t hay không, chi bằng tự mình ch/3t cho thoải mái.
Sau khi quyết định, ta kiên quyết nhào về phía cẩu hoàng đế, ôm lấy hắn xoay người một cái, giúp hắn đỡ mũi tên ám toán kia.
Hoàng đế nhất thời không kịp phản ứng, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, sau đó ngẩng đầu lên vừa lúc nhìn thấy thích khách áo đen trên đài cao đối diện.
"Người đâu, bắt thích khách!"
Hắn phản ứng lại, lập tức nhíu mày phân phó người bảo vệ, sau đó cúi đầu kiểm tra vết thương của ta.
Mũi tên kia ghim vào lưng ta, đau đến mức đầu óc ta choáng váng, chắc lần này ch/3t thật rồi.
Nhìn gương mặt tuấn tú phóng đại trước mặt, ta há miệng muốn để lại cho hắn một câu di ngôn.
"Cút mẹ ngươi đi, bổn cô nương không chơi với ngươi nữa!"
Thế nhưng vừa há miệng liền bắt đầu nôn ra máu, một câu nói ngắt quãng, cái gì cũng nghe không rõ.
Không được! Chết như vậy quá ấm ức!
Vì vậy ta dồn hết toàn lực, giơ ngón giữa về phía tên khốn này, sau đó hai mắt tối sầm lại, cái gì cũng không biết nữa.
9
Chờ đến khi ta tỉnh lại lần nữa, đã nằm trên long sàng.
Ta nhìn chằm chằm dải lụa màu vàng trên đỉnh đầu hai phút, sau đó lập tức hưng phấn.
Ta biến thành hoàng đế rồi!
"A!"
Vừa định ngồi dậy, cơn đau buốt ở sau lưng khiến ta lại ngã xuống giường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-thanh-quy-phi-cua-bao-quan/chuong-3.html.]
"Vừa tỉnh đã có tinh thần như vậy, quả nhiên mạng lớn. Xem ra sau này không chỉ có thể bảo ngươi thử độc, còn có thể dùng ngươi để đỡ kiếm."
Nghe xem, cái tên chó má này muốn chọc ta tức ch/3t đây mà.
Công thức quen thuộc, hương vị quen thuộc, nếu không phải cẩu hoàng đế hy sinh vì ta, vậy thì chính là ta offline thất bại rồi.
"Bệ... Bệ hạ..."
Bình thường ta rất nhát gan, đã sống lại rồi, tuyệt đối sẽ không có dũng khí tìm ch/3t lần nữa.
Vì vậy lập tức nhận lỗi.
Hoàng đế ngồi xuống bên giường, nhìn ta với vẻ mặt ghét bỏ.
"Hiện tại thì giống chim cút rồi. Để trẫm xem xem, con chim cút da thịt mềm mại này, nếu như chiên giòn lên không biết có ngon hay không."
Chiên giòn?
Trừ khi gi/3t ta rồi vo thành viên thịt, nếu không ta từ chối tất cả hình thức cho vào nồi khi còn sống!
"Thần thiếp biết tội, cầu bệ hạ nể tình thần thiếp còn nhỏ, tha cho thần thiếp một mạng."
Thái giám bên cạnh nghe vậy, bị nước bọt của mình sặc một cái, cố nén ho khan, khâm phục liếc nhìn ta một cái.
Hoàng thượng thản nhiên đắp chăn cho ta, nghiêm túc nói:
"Vương Tường, trẫm mặc kệ trước kia ngươi là người của ai, đã có thể liều mình cứu trẫm, vậy trẫm cảm kích lòng trung thành của ngươi, sau này cho phép ngươi ở lại bên cạnh trẫm. Nhưng nếu ngươi dám phản bội trẫm, vậy ngươi nhất định không gánh nổi hậu quả đâu."
Hoàng đế nói xong, chỉ để lại cho ta một bóng lưng tiêu sái rồi đi lâm triều.
Ta nằm trên giường, bày ra vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc.
Tên khốn kia có bản lĩnh thì đừng đi!
Bổn cô nương cứu ngươi một mạng, ngươi vậy mà lại lấy oán báo ân.
Ở lại bên cạnh ngươi cả đời? Vậy còn không bằng làm đem chiên giòn ta cho rồi!
10
Kể từ sau khi ta bị thương, cẩu hoàng đế cũng không còn hành hạ ta nữa.
Thỉnh thoảng còn động lòng trắc ẩn sai người đưa chút bồi bổ gì đó.
Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚
Nửa tháng sau khi ta dưỡng thương, lần đầu tiên nhìn thấy các phi tần khác trong cung.
"Vết thương của muội muội thế nào rồi? Đã hồi phục chưa, có ảnh hưởng đến sinh hoạt hàng ngày không? Tỷ tỷ đặc biệt sai người nhà tìm nhân sâm trăm năm, mang đến cho muội muội bồi bổ thân thể."
Mỹ phi cùng vị phân với ta mang theo một đống dược liệu quý giá đến thăm bệnh.
Đội ngũ tặng quà xếp hàng dài đến tận hai dặm, người không biết còn tưởng nàng ta đến cung ta cầu hôn.
Theo như mô típ phim cung đấu, nàng ta nhất định là ghen ghét ta "được sủng ái", đến đây hạ độc ta!
Ta trước mặt khách sáo nhận lấy đồ vật, tiễn người ta đi, sau lưng liền sai người mời hoàng đế đến, nói cho hắn biết có người muốn đầu độc đối tác hợp tác của hắn!
Thế nhưng còn chưa đợi hoàng đế đến, lại có một vị phi tần khác hùng hổ mang đến một đống vải vóc dược liệu, các nàng giống như mở ra công tắc kỳ lạ nào đó, người trước ngã xuống người sau tiến lên, cứ như vậy không ngừng nghỉ.
Đợi đến tối, hoàng đế bận rộn xong việc triều chính vội vàng chạy đến, tẩm cung của ta đã bị chất đầy châu báu kỳ trân dị bảo.
Hoàng đế nhìn căn phòng đầy bảo vật, nhướng mày.
"Đây chính là có người muốn hại ngươi?"