Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 258
Cập nhật lúc: 2024-10-26 16:47:06
Lượt xem: 11
Về phần đồ ăn mang từ căng tin trở về, cô trực tiếp gọi Tiểu Bạch đến cống hiến sức lực, cô sờ sờ Tiểu Bạch, vui vẻ đắc ý nói: "Cũng may mà mạng mày đi vào nhà tao."
Cô dám nói người người nhà nhà xung quanh mười dặm này không có ai nuôi chó giống như cô nuôi.
Tiểu Bạch "Gâu gâu" hai tiếng, dùng tay đẩy đẩy bát cơm tỏ vẻ còn muốn.
Sở Thấm đen mặt: "Hết rồi!''
Quá đáng quá, cô còn không dám ăn quá no.
Nói xong bèn đứng dậy rửa chén.
Cơm nước rửa bát xong xuôi vẫn chưa tới mười hai giờ.
Dựa theo tháng mà nói, lúc này đã bước vào mùa đông, nhưng thôn Cao Thụ hiển nhiên sẽ phải đợi đến cuối tháng mười một mới cảm nhận được cái lạnh rõ rệt. Đợi đến tháng mười hai mới có thể cảm nhận được cơn lạnh buốt như d.a.o cắt trong gió.
Nhưng xét về mặt nhiệt độ thì tháng mười một vẫn còn là đầu tháng mười một, ánh mặt trời khá ấm áp, rất có cảm giác cuối thu thoải mái.
Nắng gắt cuối thu biến mất, trời đông giá rét chưa tới.
Khoảng thời gian này giống như ngày xuân, không nóng không lạnh, là mùa thoải mái vui sướng nhất.
Rất nhiều gia đình đều lấy hoa quả khô trong nhà ra phơi nắng, còn phải phơi chăn cho mùa đông.
Bởi vì sau khoảng thời gian này nắng sẽ không còn gay gắt như vậy nữa, phải phơi nắng càng sớm càng tốt.
Cô cũng bắt đầu phơi nắng, giữa trưa treo chăn dày trên cột trúc trước sân, dùng gậy gỗ sạch sẽ hung hăng đánh bông gòn một chút.
Làm xong việc này, bắt tay vào việc khác.
Sở Thấm chuyển gạch ra sân trước, rốt cuộc hôm nay cũng có thời gian rảnh rỗi để xây lò sấy.
Lúc trước cô vẫn luôn do dự nên làm giường sưởi, hay nên làm lò sưởi trong tường?
Nếu làm giường sưởi thì không cần thiết làm lò sấy khô nữa, bởi vì gạch tích góp từng tí một khẳng định không đủ.
Nhưng làm lò sưởi là chuyện đương nhiên, lò sấy khô rất hữu dụng, vốn dĩ cô muốn dùng vạc gốm để chế tạo nhưng lại phát hiện nó không thành công.
Nghĩ tới nghĩ lui, có lẽ vẫn nên làm lò sưởi, dù sao nơi này cũng không lạnh đến mức nhất định phải đặt giường sưởi.
Sở Thấm bắt đầu xuống tay với tấm gạch, lấy hết công cụ cần dùng ra, vẽ xong bản vẽ, sau đó nên đo đạc thì đo đạc, nên kiểm kê viên gạch thì kiểm kê viên gạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-258.html.]
So với những gia đình khác, công cụ trong nhà Sở Thấm vô cùng đầy đủ, trái lại cũng không kém thợ hồ bình thường là bao.
Thậm chí cô còn nghĩ đến việc đảm nhận một số công việc thợ mộc hoặc thợ hồ để g.i.ế.c thời gian khi không có việc gì làm trong mùa đông, đồng thời kiếm thêm chút thu nhập, phải biết rằng làm thợ hồ và thợ mộc cũng kiếm được không ít tiền.
Đáng tiếc năm nay khả năng cao phải đi đào đập chứa nước, Sở Thấm có chút nghẹn lòng.
Cô nghĩ sau này chắc mình phải lấy lông thỏ ra, làm mấy đôi găng tay lông thỏ trước và miếng đệm đầu gối bằng lông thỏ.
Sở Thấm luôn có thói quen phòng ngừa chu đáo, suy nghĩ lang thang thì cũng không biết sẽ nghĩ đến đâu.
Lấy lại tinh thần, tiếp tục kiểm kê.
"Ước chừng phải dùng đến 150 viên gạch." Sở Thấm lẩm bẩm. Đồng thời còn phải dùng đến đá nhỏ, nhưng đá thì dễ kiếm, bờ sông trước cửa nhà có rất nhiều.
Sau khi suy nghĩ một phen, Sở Thấm lại chuyển đồ đạc ra sân sau. Vốn dĩ đã chọn vị trí đặt lò sấy khô là ở sân trước, thế nhưng mua thêm đồ sân trước thì sẽ quá chật chội, Sở Thấm có chứng OCD rất nhỏ, sân trước sân sau không thể chênh lệch quá nhiều.
Đặt lò sấy ở sân sau gần đình, Sở Thấm cầm cuốc đào đất rồi bắt đầu xây.
Cô đã từng xây qua thứ này, vật liệu năm đó còn không đầy đủ như thế này mà cô còn xây được, chẳng lẽ hiện tại lại thất bại?
Ừm, đương nhiên là sẽ không thất bại rồi!
DTV
Chỉ thấy Sở Thấm trải gạch đá trên mặt đất, cô xài xi măng cũng không hề keo kiệt, nên dùng thì sẽ dùng.
Tạo một miệng lửa ở tầng cuối cùng, ở giữa lỗ chính là chỗ để đặt thứ cần sấy khô.
Loại hình này giống như một cái nồi sắt úp ngược, là cái nồi sắt úp ngược trên bàn.
Một cơn gió thổi qua, lá cây xào xạc rung động, cuốn vài phiến lá rụng lên, bay múa trên mặt đất.
Sở Thấm bỗng nhiên hoài nghi chỉ sợ cái lò sấy này của cô sẽ biến thành lò nướng… Cái tát vào mặt tới vừa nhanh vừa vội, vang lên bốp bốp, Sở Thấm gãi đầu, có chút ngoài ý muốn.
Vậy một lò có thể dùng cho hai mục đích được không?
Hết cách rồi, gạch của cô đều đã trộn với xi măng, chẳng lẽ còn có thể lật đổ lại sao?
Sở Thấm ngây người nửa ngày, quyết định chờ lò khô rồi thử xem, trong nhà vừa vặn có nấm tươi cậu út Dương cho.
Được, cứ như vậy đi.
Sở Thấm có chút xấu hổ, ném dụng cụ sang một bên, rửa tay chạy đi bắt đầu làm việc.