Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 308
Cập nhật lúc: 2024-10-27 10:45:47
Lượt xem: 17
Nhưng nói cho cùng thì bà ấy cũng không nóng nảy, bà ấy nghĩ rất thoáng, Sở Thấm có thể tự kiếm tiền, cho dù đến năm ba mươi tuổi kết hôn cũng không sao cả.
Về phần không kết hôn... Dì Dương không chịu được.
Cũng không phải bà ấy phong kiến cổ hủ, dì Dương tự nhận là mình rất khai sáng, thậm chí có thể làm việc trong tổ công tác phụ nữ.
Điều khiến bà ấy lo lắng là Sở Thấm không có cha không có mẹ, cũng không có anh chị em cùng cha mẹ. Mặc dù Kim Kim và Kim Ngọc được mình nuôi, bây giờ thì đều là những đứa bé ngoan, nhưng giữa anh em vẫn có khác, tương lai sau này như thế nào thì còn chưa biết được đâu.
DTV
Giống như em trai Tiểu Hưng nhà mình và con riêng của mẹ kế, cũng không khác gì những người xa lạ.
Mà quan hệ giữa Tiểu Hưng và bà ấy vẫn khá được. Nguyên nhân cơ bản là khi còn bé bà ấy đối xử với em trai mình rất tốt, bọn họ còn có thời gian sống chung với nhau, đến khi lớn lên bà ấy có bản lĩnh hơn, thì cũng có thể giúp em mình mấy việc... Anh chị em mà, tương đối ít thân tình thật sự, thân tình và lợi ích trộn lẫn nhau mới là trạng thái bình thường, dì Dương nhìn nhận chuyện này rất thoáng.
Cho theo ý kiến của dì Dương, khi còn ít tuổi, Sở Thấm có thể tự sinh hoạt một mình mà không cần kết hôn, nhưng khi về già thì sao?
Cô có thể chịu đựng được những ngày tháng cô đơn, nhưng không thể chịu đựng được những ngày nằm trên giường không có ai chăm sóc khi già yếu, bệnh tật rồi c.h.ế.t đi.
Tính tình của Bạch Lan không hợp khẩu vị của bà ấy, nhưng trong lĩnh vực làm mai thì bà ta lại có thâm niên làm bà mối nhiều năm và có kinh nghiệm tương đối phong phú, cho nên dì Dương cũng yên tâm hơn.
Hai người lại hàn huyên thêm vài câu, quan hệ giữa hai người có chút đột phá, đến khi mặt trăng ẩn vào trong tầng mây, thời gian đã điểm mười một giờ thì hai người mới kết thúc cuộc nói chuyện này.
Dì Dương trở lại nhà chính rồi mở cái bọc Sở Thấm đã gửi ra.
Cô nhìn vật tư trong bọc, khóe miệng hơi cong lên, sau đó lại thở dài nói thầm: "Cô gái nhỏ này quá phung phí, sinh hoạt không biết tính toán trước gì cả."
Mà lúc này, Sở:không biết tính toán trước- Thấm vẫn chưa ngủ, cô đang kích động đây.
Năm giờ chiều hôm nay, khi trời dần dần tối, Sở Thấm và Trương Phi Yến mới lên đường về nhà.
Không có cách nào khác, hai người đều thuộc kiểu người tương đối tham lam.
Trong đầm nước này có rất nhiều cá ngốc, có lẽ bọn chúng đều chưa từng được ăn đồ tốt gì, nên mới bị những mồi câu do Sở Thấm làm ra mê hoặc, thế là các cô đạt được thành tựu, gần như cứ mỗi nửa giờ là thu hoạch được một con cá.
Mấy tiếng đồng hồ sau, hai người bắt được tổng cộng bảy con cá.
Bởi vì lưới đánh cá không phát huy được tác dụng nên không bắt được nhiều cá, do đó không thể chia theo quy định ban đầu nữa.
Cuối cùng Sở Thấm thu hoạch được bốn con, còn Trương Phi Yến thu hoạch được ba con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-308.html.]
Sau khi về đến nhà, tuy nói Sở Thấm có chút buồn bực, dù sao thì lưới đánh cá hữu dụng nhất cũng không phát huy được tác dụng, nhưng cô giỏi điều tiết tâm trạng, không bao lâu sau đã vui vẻ trở lại.
Không dùng được lưới đánh cá, nhưng có làm sao đâu?
Cô vẫn bắt được bốn con cá như thường, bốn con cá đã là không ít, trong đó hai con nặng chừng ba cân, một con hơn một cân, một con cuối cùng thì xấp xỉ một cân, chỗ này đã đủ để cô ăn được rất nhiều bát cá nấu canh chua.
Sở Thấm hưng phấn thả cá vào trong chum nước rồi không ngừng quan sát, không biết ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì, dù sao đến bây giờ mấy con cá vẫn chưa chết.
Cô quyết định mấy ngày tới, hễ không có việc gì thì sẽ ngồi xổm bên cạnh đầm nước, còn phải mang theo cần câu nữa! Tranh thủ trước khi đầm nước đóng băng thì kiếm nhiều nhiều cá.
—
Ngày hôm sau, lúc Sở Thấm ra cửa thì bị hơi lạnh đập vào mặt.
Cô hít một cái rồi quay người vào nhà cởi áo bông mỏng ra và mặc chiếc áo dày hơn vào.
Cái áo bông này vừa dày vừa dài, chiều dài tới đầu gối, có thể nói là thần khí giữ ấm.
Đương nhiên cũng phải đốt lò sưởi lên.
Sở Thấm đã đặt củi đã chặt bên lò sưởi, bây giờ là lúc chứng kiến kỳ tích.
Cô cho củi vào lò sưởi và dùng gỗ thông làm mồi lửa.
Thời gian dần qua, khi cây thông cháy, củi trong lò cũng bắt đầu cháy, khói đen nhàn nhạt bay vào ống khói phía trên lò sưởi, rồi thông qua ống khói bay ra sân sau.
Sở Thấm hết sức vui vẻ! Đây là một thành công hoàn hảo, cô không khỏi vui mừng đến dậm chân.
Củi trong lò sưởi cháy càng lúc càng mãnh liệt, Sở Thấm lại cho thêm mấy thanh củi vào, nhìn thấy tốc độ củi cháy, Sở Tần cảm thấy mình cần phải lên núi chặt thêm nhiều củi nữa rồi.
Khi ngọn lửa bùng cháy mạnh mẽ, nhiệt độ trong phòng ngủ dần dần tăng lên, nếu lúc này trong phòng ngủ có nhiệt kế thì nhất định có thể nhìn thấy chất lỏng màu đỏ trong nhiệt kế liên tục tăng lên.
Chỉ mất chưa đầy nửa giờ, cảm giác trong cơ thể Sở Thấm từ lạnh lẽo chuyển sang hơi lạnh rồi ấm áp như mùa xuân.
Cô cảm thán: Thật tuyệt, lò sưởi này rất hữu ích.
Ngay cả khi cô ngồi trên giường cũng có thể cảm nhận được hơi nóng, nguồn nhiệt từ lò sưởi không ngừng truyền đến người cô, có thể tưởng tượng đêm nay cô sẽ ngủ thoải mái như thế nào.