Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 532

Cập nhật lúc: 2024-10-29 06:10:59
Lượt xem: 11

Mặc dù Sở Thấm có chút khó xử, khó xử không biết phải nói với Viện Thanh niên trí thức như thế nào, nhưng vẫn gật đầu.

Thế là cô lại thành người chèo thuyền, cứ như vậy, từ mấy đứa nhỏ mới mấy tháng tuổi đến trẻ em mười tuổi, tất cả đều được cô đưa đến Viện Thanh niên trí thức.

Không có gì ngoài dự đoán, thuyền của cô bị nước tràn vào, sắp hỏng luôn rồi.

*

Viện Thanh niên trí thức nói là lớn cũng không lớn, chủ yếu là trong sân có diện tích lớn hơn so với nhà tầm thường. Trong sân có rất nhiều tượng đá là từ đất, còn quét thêm tầng xi măng, bình thường phơi thóc cũng là phơi ở chỗ này.

Năm người ở Viện Thanh niên trí thức đều không rời đi cùng với người trong thôn, lo sợ không? Đương nhiên là lo sợ, nhưng nhìn thấy đám nhóc nhỏ chồng lên nhau này lại không thể cảm thấy lo sợ nữa.

“Thật sự để chúng tôi chăm sóc à? Nếu như xảy ra chuyện thì phải làm sao?” Biểu cảm của Giang Nhiễm có hơi khó xử.

Sở Thấm thở dài: “Không còn cách nào nữa, những đứa nhỏ này không tiện đi lên núi.”

Lại nói thêm: “Chờ lát nữa tôi cũng sẽ đến, lương thực mà đám nhóc ăn các cô cứ ứng trước đi, đến lúc đó để bí thư chi bộ trả cho các cô.”

Để người ta lỗ vốn chăm trẻ em, cho dù là ai cũng không đồng ý.

Lúc này đám người Giang Nhiễm mới yên tâm, có Sở Thấm người bản địa trong thôn thì bọn họ mới dám tiếp nhận những đứa trẻ này.

Sở Thấm về đến nhà, suy nghĩ vẫn là nên dẫn hai anh em Sở Hồng Sở Kiến cùng đến Viện Thanh niên trí thức luôn.

Người lớn như vậy rồi, cũng có thể giúp đỡ chút gì đó.

Lương thực ở Viện Thanh niên trí thức không đủ, Sở Thấm còn phải mang đồ của nhà mình ra để tiếp tế.

Cô cũng không muốn mua bán lỗ vốn, dùng cân đo đong đếm, lại cẩn thận ghi chép rồi mới chở nửa túi lương thực đi.

Mưa trút xuống ngày càng lớn, nhưng Sở Thấm cảm nhận được rõ ràng nước đang bắt đầu rút đi từng chút một.

Đi đến Viện Thanh niên trí thức, ở đây đang khóc lớn gây ồn ào, cô hít sâu một hơi, chống nạnh trừng mắt nói: “Tất cả đều im miệng cho tôi, đừng ồn ào nữa!”

Trong sân chợt yên tĩnh lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-532.html.]

Giống như hàng trăm hàng nghìn con vịt kêu cạc cạc đột nhiên bị cắt cổ, âm thanh đều câm nín hết.

Trừ mấy nhóc mới mấy tháng tuổi, chưa được nghe truyền thuyết anh dũng về Sở Thấm ra, những nhóc còn lại tất cả đều ngậm kín miệng, quay đầu chỉnh tề, ngơ ngác nhìn Sở Thấm.

Sở Thấm quét mắt một vòng qua đám nhóc tì này, có mấy đứa nhát gan thậm chí còn đang run rẩy.

Trong thôn phàm là trẻ con trên ba tuổi, thì sẽ không ai là không biết đến Sở Thấm.

Lúc trước người trong thôn doạ trẻ em thì sẽ dùng đến ông bà kẹ, hai năm gần đây là dùng Sở Thấm.

Sở Thấm trong lòng của đám nhóc đừng nói là ông bà kẹ, so với chú công an vô cùng có uy nghiêm còn dễ sử dụng hơn. Nhưng phàm là dùng năng lực của cô để chứng minh, đám nhóc này sẽ ngoan ngoãn nghe lời.

Lúc này bà La Sát vẫn luôn tồn tại trong miệng của cha mẹ đột nhiên lại xuất hiện ở trước mặt bọn chúng nổi trận lôi đình, doạ cho đám trẻ sợ hãi.

Sở Thấm lại không quan tâm được nhiều như vậy, cau có mặt lại nói: “Tất cả nghe lời tôi nói, sáu tuổi trở lên đứng sang một bên.”

Những đứa trẻ di chuyển, cực kỳ ngoan ngoãn, thậm chí không có một ai dám hỏi mình có phải sáu tuổi không, chỉ im lặng lau nước mắt đứng ở giữa.

Sở Thấm dựa theo số tuổi phân chia xong đám trẻ con, sau đó thì mỗi người một đội, số tuổi lớn thì chăm sóc nhỏ tuổi, còn mấy nhóc vẫn chưa tròn tuổi… Cô nhíu mày, đám Giang Nhiễm đưa bọn chúng vào trong nhà.

Có lẽ là có Sở Thấm trấn áp, mấy chục đứa trẻ con đều được quản lý tốt, đến tối sau khi cơm nước xong không khóc cũng không nháo, đám Giang Nhiễm cũng xem như là thở phào được một hơi.

DTV

Bên này đang thở phào, Sở Thấm cau mày bắt đầu suy xét xem bí thư chi bộ thôn muốn đến nơi nào của núi Đại Nham để tránh nước.

“Trong hang?”

Cô suy nghĩ, trong núi Đại Nham có một cái hang động lớn, ở đó đúng thật là một nơi để tránh mưa tốt.

Sở Thấm nhìn bóng đêm đã tối đen như mực, cũng không lo bọn họ cuối cùng có an toàn hay không, dùng cây gậy chọc chọc vào mặt nước, rút ra đo đạc một phen, thở phào trong lòng.

Mặt nước so với cô dự liệu đã rút đi càng nhanh hơn rồi.

Điều này thật sự có thể giải thích được, dù sao hôm nay phần lớn thời gian trời đều không mưa, cho dù là có mưa thì cũng không mưa to bằng hôm qua, lượng mưa thậm chí còn không bằng một nửa của ngày hôm qua.

Nước trong thôn của Sở Thấm hạ xuống, xung quanh nhà máy cơ khí cũng được rút xuống rất nhiều.

Loading...