Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 660
Cập nhật lúc: 2024-10-29 20:39:11
Lượt xem: 5
Trong nhà.
Bên trong có hai ngọn đèn dầu hỏa thắp sáng, cho nên bàn ăn và cảnh vật xung quanh không hề tối tăm.
Chỉ thấy trên bàn là món thịt thỏ xào cay màu đỏ và xanh.
Thịt thỏ đã nguội, Sở Thấm mang nó đi hâm lại, mùi vị càng thêm ngon.
Sau đó là món thịt dê hầm củ cải trong nồi đất, hương vị nồng đậm không thua món thịt thỏ xào cay.
Bên cạnh còn có món canh đông quỳ, đây là vụ rau đông quỳ đầu tiên của nhà cô trong năm nay. Sở Thấm rất thích canh đông quỳ, mùa đông uống rất dễ chịu. Mỗi lần đến mùa đông, trong nhà gần như ăn mỗi ngày.
Ngoài ra còn có một đĩa củ cải khô xào trứng.
Củ cải khô làm từ năm trước, ngâm trong nước rồi chiên, chiên đến khi khô và có mùi thơm, sau đó cho trứng vào xào, hương vị rất ngon.
Ánh mắt cậu út Dương sáng ngời, ông ấy đặt nắm gạo nếp lên bàn: “Đồ ăn nhà cháu lúc nào cũng ngon.”
Sở Thấm đắc ý: “Trước giờ cháu không hề bạc đãi miệng và dạ dày của mình.”
Cậu út Dương thầm nói, ai nguyện ý bạc đãi đâu.
Ông ấy cầm chén cơm hung hăng ăn mấy ngụm, ăn lót bụng sau đó mới nói với Sở Thấm: “Việc kinh doanh trứng gà của chúng ta tạm thời phải dừng lại.”
Trái tim Sở Thấm đập thình thịch, đầu hơi duỗi ra: “Bị bắt sao?”
Cậu út Dương ăn miếng trứng gà: “Không có, nếu bị bắt bây giờ cháu đâu nhìn thấy cậu.”
Cũng đúng.
Sở Thấm nói: “Vậy có chuyện nguy hiểm.”
Cậu út Dương gật đầu: “Đúng vậy, gần đây tình hình không ổn, lão Hồ có một người bạn đã bị bắt. Chú của người đó còn làm việc trong chính phủ, chuyện này... nên làm sao đây?”
Sở Thấm quyết đoán, lập tức nói: “Vậy tạm thời dừng lại, gần đây cậu phải chú ý, đến nói chuyện với những khách hàng cũ, để họ đừng gấp.”
Lỡ như có người nóng vội làm liên lụy cậu út Dương liền không tốt.
Cậu út Dương lùa cơm, ồm ồm nói: “Cậu hiểu rồi, cậu sẽ nói chuyện với bọn họ.”
Lúc này Sở Thấm mới yên tâm.
Nhưng nghĩ đến những con gà của mình....
Haiz, cô lại phải tích cóp trứng gà, lúc này tích cóp chắc chắn không phải số lượng nhỏ.
Cậu út Dương ăn cơm xong liền rời đi, ông ấy ông thể ở lại lâu, trong nhà còn có người già và trẻ nhỏ, nếu buổi tối không có chuyện gì ông ấy đều ở nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-660.html.]
Sở Thấm lấy bánh quy trứng gà hôm qua làm xong đưa cho cậu út Dương: “Cậu giúp cháu đưa cho em họ ăn đi, cháu định ngày mai sẽ đem qua cho cậu, hiện tại chúng ta chia ra ăn.”
Cậu út Dương không khách sáo: “Được, chờ thu hoạch vụ thu kết thúc, cháu nhớ đến nhà cậu ăn bánh dày vào ngày Tiểu Tuyết.”
Sau đó nhìn Kỷ Cánh Diêu: “Xưởng trưởng Kỷ cũng tới nhé.”
Kỷ Cánh Diêu: “Vâng, làm phiền chú Dương.”
Nói xong anh cùng Sở Thấm tiễn cậu út Dương ra cửa.
Trời hoàn toàn tối, Sở Thấm khoanh tay trước ngực, quay đầu nhìn Kỷ Cánh Diêu, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa: “Sao anh không về?”
Kỷ Cánh Diêu xoay người đi vào trong: “Trời cũng tối rồi, đi bây giờ hoặc lát nữa cũng có khác gì đâu.”
Sở Thấm chớp mắt suy nghĩ.
Lời này anh nói cũng đúng.
Kỷ Cánh Diêu lại đi đào khoai lang, cây xẻng sắt duy nhất trong nhà bị anh dùng, Sở Thấm không thể đi.
Cô dứt khoát rửa chén và dọn dẹp phòng bếp, tiếc là có Kỷ Cánh Diêu ở đây nên cô không thể sử dụng đèn pin lớn được.
DTV
Thật ra nếu hỏi có hài lòng Kỷ Cánh Diêu không? Chắc chắn hài lòng.
Nhưng tại sao hai người chậm chạp không tiến thêm một bước, đó là vì trên người cố có quá nhiều bí mật.
Sở Thấm không thể để lộ chuyện mình có hệ thống, cho dù là nửa kia.
Mà mặt khác... Cô đang kiểm tra anh từng chút một.
Trước mắt xem ra còn tốt, anh chấp nhận việc cô lén trồng trọt dưa, nuôi gà, ngầm buôn bán với người trong nhà và liên tục xuất hiện những đồ vật mới mẻ.
Kể từ đó, Sở Thấm bắt đầu suy xét chuyện hai người ở chung sau này.
Trong đó, lý do căn bản là vì sinh hoạt của cô càng ngày càng tốt, tác dụng của hệ thống đối với cô càng lúc càng giảm.
Trước giờ cô đều phải dựa vào hệ thống để tồn tại.
Sau này cũng muốn dựa vào nó để có cuộc sống tốt.
Mà khi cô xây xong ngôi nhà, lại cùng hệ thống chế tạo ra món bánh trứng gà, món bánh quy và thậm chí là thức ăn chăn nuôi, trồng hai cây dương mai thụ và cây táo, hệ thống này không còn cần thiết nữa.
Cho dù lúc này cô tiếc nuối không thể dùng đèn pin to, nhưng đèn pin to có thể dùng ba đèn pin nhỏ thay thế. Mà hiện tại tài chính của cô muốn mua mười cái đèn pin cũng không thành vấn đề, huống chi bây giờ không có điện, sau này sẽ có điện vào một ngày nào đó trong tương lai.
Cho nên lúc này hệ thống có biến mất, cô cũng chỉ buồn bã mấy ngày rồi thôi, không có ảnh hưởng lớn gì tới cuộc sống của cô hết.
Có thể nói, cô đã hoàn thành trò chơi.
Sở Thấm luôn biết cô không thể hoàn toàn dựa dẫm vào bất luận kẻ nào hoặc là đồ vật. Hiện tại cô thay đổi từ người dùng trở thành một kẻ bắt chước, dựa vào bắt chước lại biến thành người chế tạo.