Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Vào Giường Trùm Phản Diện - Góc Nhìn Cố Trần (8-21)

Cập nhật lúc: 2024-07-13 09:19:49
Lượt xem: 1,822

8

Sau khi về nhà, trước khi lên lầu tôi hỏi lại một lần nữa.

Cô ấy nói "Chúc ngủ ngon". Tôi càng tức giận hơn.

Đèn trong nhà sáng như vậy, tôi không tin cô ấy không nhận ra tôi, có lẽ là có nỗi khổ tâm không thể nói ra.

Tôi lựa chọn tin vào khả năng thứ hai.

Nửa đêm, tôi lén lút vào phòng tiên nữ tỷ tỷ.

Trên trán cô ấy vẫn còn vết thương, không xử lý thì không được. Nhưng mà lúc tôi bôi thuốc cho cô ấy, tay cô ấy cứ động đậy.

Để cô ấy không chạm vào vết thương, tôi ngồi xổm bên giường nắm tay cô ấy cả đêm.

Trời sáng mới về phòng. Kết quả tôi chỉ tắm một cái, người đã biến mất.

Lúc đó, tôi chỉ nghĩ đến chuyện phải tìm cô ấy về, đến nỗi quên mất mình vẫn mặc đồ ngủ, liền chạy ra ngoài.

May mà, người không bị mất.

Chỉ là tôi hơi mất mặt.

Giày cũng đi lộn.

 

9

À, quên một chuyện, tên Tống Dư Hoài kia, còn muốn hợp tác với công ty tôi.

Không thể nào.

Đừng tưởng tôi không nhìn ra, ánh mắt anh ta nhìn tiên nữ tỷ tỷ đầy âm mưu.

 

10

Mỗi món ăn Nhan Nhan chọn đều rất hợp khẩu vị của tôi.

Thấy chưa, hai chúng ta ăn ý với nhau như vậy đấy.

Rất đẹp đôi.

(Chanh: Aww tự luyến quá =))))

 

11

Sợ tiên nữ tỷ tỷ lại biến mất, cho nên tôi muốn dẫn cô ấy đi làm cùng.

 

12

Nhân viên trong công ty bắt đầu đồn Ninh Nhan là Cố phu nhân tương lai.

Tôi cười thầm, phương án làm ăn thì dở tệ. Nhưng mà đoán mò lại rất chuẩn.

 

13

Nhan Nhan miệng nói thì cứng rắn nhưng lòng lại mềm yếu. Miệng thì nói kiên quyết không đi dự tiệc rượu cùng tôi. Nhưng chỉ cần tôi nói một câu, cô ấy liền đi theo.

 

14

Cố Hòa lại dám cùng một người phụ nữ bắt tay nhau bỏ thuốc vào ly rượu của tôi. Điều đáng ghét hơn là lại bị Nhan Nhan uống nhầm.

Mặc dù Nhan Nhan lúc thuốc phát tác rất đáng yêu, rất quyến rũ, rất ngoan ngoãn....

Nhưng mà Cố Hòa, mày c.h.ế.t chắc rồi!!!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-vao-giuong-trum-phan-dien/goc-nhin-co-tran-8-21.html.]

 

15

Ban đầu bảo tiên nữ tỷ tỷ làm người giúp việc chỉ là cái cớ để tôi dẫn cô ấy về nhà.

Nhưng mà bây giờ Nhan Nhan nghiện làm người giúp việc rồi thì phải làm sao?

Đau đầu quá.

 

16

Lúc đi công tác rất nhớ Nhan Nhan. Điều vui mừng là, tối hôm đó Nhan Nhan đã gọi điện cho tôi.

Cô ấy hỏi tôi tại sao lại không thích cô ấy.

Tôi muốn nói "Thích, thích từ rất lâu rồi".

Nhưng mà Nhan Nhan lại nói: "Cố Trần, anh thích em đi, như vậy thì em có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi rời đi, em muốn về nhà rồi."

Tôi bỗng nhiên không dám nói ra nữa.

Tôi sợ cô ấy rời đi.

 

17

Người tôi phái đi theo dõi Cố Hòa và Tô Nhược Tuyết gọi điện báo cho tôi biết, Tô Nhược Tuyết đã đi tìm Ninh Nhan.

Tôi không hiểu sao lại cảm thấy bất an, dự án chỉ mới bàn được một nửa, tôi liền vội vàng quay về.

Quả nhiên, Nhan Nhan gặp chuyện rồi. Tay tôi run rẩy không kiểm soát được. Chưa bao giờ tôi cảm thấy sợ hãi như vậy.

May mà, lúc tôi đến nơi, người phụ nữ điên kia vẫn chưa ra tay với Nhan Nhan.

 

18

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Tôi tự đ.â.m mình một nhát, đổi lấy Nhan Nhan của tôi, rất đáng.

 

19

Tôi vẫn không nhịn được mà nói "Thích" với Nhan Nhan. Nếu như cô ấy thực sự không thuộc về nơi này, tôi mong cô ấy có thể mang theo tình yêu của tôi mà rời đi.

 

20

Tuy nhìn bề ngoài tôi hôn mê bất tỉnh, nhưng thực ra tôi vẫn còn ý thức. Tôi nghe thấy Nhan Nhan cứ khóc mãi. Tôi muốn an ủi cô ấy, nhưng lại không thể mở mắt ra.

Trước khi tỉnh lại, tôi nghe thấy Nhan Nhan hỏi: "Tôi có thể ở lại không?"

Tôi không nghe thấy đối phương trả lời thế nào. Nhưng mà Nhan Nhan bỗng nhiên cười, cô ấy nói: "Mười năm rồi, mười năm rất dài."

Tôi cũng nghĩ giống Nhan Nhan.

Mười năm rất dài.

 

21

Tôi biết, hôm nay Nhan Nhan sẽ đi. Cô ấy lừa tôi nói muốn ăn bánh kem dâu tây. Bất kể là lúc nào, tôi cũng đều không thể từ chối cô ấy.

Chỉ có thể nhìn cô ấy nhiều thêm một lần, lại thêm một lần trước khi cô ấy rời đi.

Mười năm thật sự rất ngắn.

 

(Chanh: Giờ thì hết thật rồi đấy, đau lòng quá, vừa lòng tác giả chưa??? Huhuuuu)

Loading...