Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Yêu Em Say Đắm - Chương 16.2 - NT (Hoàn)

Cập nhật lúc: 2024-08-31 05:41:03
Lượt xem: 1,770

Tôi tức giận đến mức muốn đi ngay trong đêm, Thẩm Hách bắt đầu giở trò vô lại.

"Về cũng được, nhưng em phải yêu đương với anh, mỗi tuần anh sẽ đến thăm em hai lần."

Không thể nào, tôi từ chối.

Thẩm Hách lập tức gọi điện cho bốn trợ lý còn lại: "Mười phút, tìm ra tên gian phu của Trần Hảo."

...

Bốn trợ lý quả nhiên là học sinh giỏi, năm phút đã moi được từ miệng bạn thân tôi việc tôi nói kết hôn chỉ là lời nói dối để xin nghỉ việc. Thẩm Hách nghe xong, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ.

Tôi lúng túng định đóng cửa đi ngủ, cửa bị một chân chặn lại. Thẩm Hách kéo tôi vào lòng, tôi càng giãy giụa, anh ta ôm càng chặt.

"Mẹ kiếp. Trần Hảo, anh vừa ghen c.h.ế.t đi được, em dỗ dành anh đi."

 

17

Cuối cùng tôi vẫn không thoát khỏi sự cám dỗ của sắc đẹp và tiền tài, dưới sự dụ dỗ của Thẩm Hách, tôi đã trở thành bạn gái của anh ta. Các đồng nghiệp cũ nghe nói chuyện này liền đến chúc mừng.

"Cứ tưởng trước đây cô nói làm bà chủ giàu có là nói đùa đấy hì hì."

Tôi giả vờ e thẹn: "Mọi người cũng biết đấy, tôi là người có sức hút không thể cưỡng lại."

"Thẩm tổng cũng không ngoại lệ."

Thẩm Hách bên cạnh cười đến mức không khép được miệng.

Tối hôm đó, tôi lật ra cuốn sổ ghi thù hồi còn đi làm, yêu cầu anh ta báo thù cho tôi.

"Tiểu Vương cho con cá em nuôi trong công ty ăn no đến chết."

"Tội ác tày trời."

"Tiểu Lý nghe chuyện phiếm của em xong lại không kể lại chuyện phiếm của mình cho em nghe."

"Giết c.h.ế.t luôn đi."

"Tiểu La lén uống ly cà phê yêu thương em pha cho anh."

"Trừ lương của cô ta!!!"

Thẩm Hách như phán quan, nghe say sưa, thỉnh thoảng còn thêm mắm dặm muối cho bọn họ. Như vậy lại khiến tôi có vẻ quá nhỏ mọn, dứt khoát đóng sổ lại, bắt đầu tâm sự với anh ta.

"Thẩm Hách, vậy anh là khi nào thích em?"

Lần trước nói chuyện thẳng thắn, tôi đã nói với Thẩm Hách rằng tôi thích anh ta từ lần gặp đầu tiên. Nhưng anh ta chưa bao giờ nói khi nào thích tôi. Thẩm Hách thu lại vẻ cà lơ phất phơ thường ngày, nghiêm túc nhìn tôi nói.

"Nếu bắt anh phải nói ra một thời điểm cụ thể, bản thân anh cũng không rõ. Nhưng có lẽ từ khi anh nhớ tên em, đã định sẵn em khác biệt với những người khác."

Thẩm Hách thật biết nói lời ngon tiếng ngọt, may mà tôi thích nghe.

 

Ngoại truyện 1

Thẩm Hách khi phát hiện ra tên nhóm chat công ty suýt chút nữa tức chết.

"Rốt cuộc là ai tung tin đồn tôi là 'tiểu ớt' trong công ty?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/yeu-em-say-dam/chuong-16-2-nt-hoan.html.]

Tôi yếu ớt lên tiếng, ngoài tôi ra còn có thể là ai chứ. Sắc mặt Thẩm Hách lúc này như đèn giao thông.

Tôi lý sự biện bạch: "Ai bảo lần trước hai chúng ta say rượu làm 'chuyện ấy', sáng hôm sau tỉnh dậy, em lại không có cảm giác gì."

"Chờ đã, Thẩm Hách, chẳng lẽ anh 'không được'?"

Mặc dù tôi rất thích anh ta, nhưng dù sao đây cũng là chuyện cả đời. Nói sớm thì giải quyết sớm, tổng không thể trì hoãn cả đời tôi chứ.

Thẩm Hách tức giận đến mức 'hành hạ' tôi ba lần liên tiếp, tôi còn nghi ngờ anh ta uống thuốc.

Cơn đau nhức sau đó khiến tôi nhanh chóng nhận ra, vậy là lần trước hai chúng tôi căn bản không làm gì cả đúng không.

"Đương nhiên không phải!"

Hả?

Thẩm Hách đỏ bừng tai, vẻ mặt e thẹn: "Đó không phải là lần đầu tiên của anh sao..."

...

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

 

Ngoại truyện 2

Dạo gần đây Thẩm Hách hay phải đi xã giao, thời gian về nhà càng ngày càng muộn. Trên TikTok liên tục đề xuất cho tôi những video kiểu "Chồng không về nhà, vợ phải làm sao".

Tôi bắt đầu chuẩn bị cho việc 'bắt gian'.

Nếu thực sự là chuyện đã rõ ràng, Thẩm Hách nhất định phải bồi thường cho tôi một khoản tiền thật lớn. Ai ngờ thám tử tư tôi thuê vậy mà lại tìm thấy hiện trường cầu hôn của Thẩm Hách.

Biết trước được bất ngờ mà bạn trai chuẩn bị, đến lúc đó phải diễn như thế nào mới có thể tỏ ra không biết gì đây?

Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng tại hiện trường cầu hôn, tôi vẫn khóc như mưa.

Nhẫn kim cương to quá, nghe nói kim cương không đáng giá.

Hu hu hu, thật lãng phí.

Hu hu hu, nhẫn kim cương đẹp quá.

Buổi tối, tôi nằm trên giường cẩn thận mân mê chiếc nhẫn kim cương nghe nói phải 30 triệu mới đặt được, Thẩm Hách bên cạnh lại ngủ như heo.

Tôi cẩn thận ghé sát tai anh, thì thầm: "Thẩm Hách, em yêu anh."

Người vốn đang ngủ say lập tức bật dậy, lật người: "Bên tai này cũng muốn nghe."

Vì chiếc nhẫn kim cương, tôi lại lặp lại câu nói đó một lần nữa.

Ai ngờ người này được voi đòi tiên, bắt đầu chỉ vào mắt, mũi, miệng, tay, chân của mình.

"Bọn chúng đều chưa nghe thấy, nhỡ đâu bọn chúng cảm thấy thiên vị rồi sau này đình công thì sao?"

"Đương nhiên là không rồi!"

Ngày tháng còn dài, em yêu anh, em sẽ từ từ nói cho anh nghe.

 

Hết.

 

Loading...