Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Yêu Phi Họa Quốc - Chương 3

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-06-13 10:52:17
Lượt xem: 468

Chương 3.

 

Hoàng hậu ghen ghét ta được sủng ái, thường xuyên gây khó dễ cho ta, tháng trước còn xúi giục Lưu mỹ nhân, khiến con trai ta rơi vào hồ băng, suýt chút nữa không cứu được.

 

Lưu mỹ nhân bị xử tử.

 

Hoàng hậu cũng bị cấm túc.

 

Quyền quản lý lục cung cũng bị Thái hậu đoạt đi.

 

Nhưng chưa đến ba ngày, hoàng đế đột nhiên khoan dung hoàng hậu, trả lại quyền lục cung cho nàng ta.

 

Trong cung chê cười không biết bao nhiêu.

 

Đêm đó, ta và Sở Lệ Chi cãi nhau một trận, lời lẽ không kiêng nể, mắng ngài có mắt không tròng, không biết phân biệt thật giả, mắng ngài uổng công làm cha, càng hận mình làm mẹ lại không bảo vệ được con.

 

Ngài giận không kềm được, quay đầu bỏ đi.

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

Gặp lại lần nữa, là khi ta có thai ngất xỉu, ngay trước khi ngài xuất chinh.

 

Ta không muốn nói chuyện với ngài.

 

Ngài cũng im lặng.

 

Chỉ nói ta đợi ngài trở về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/yeu-phi-hoa-quoc/chuong-3.html.]

 

Ta vốn nghĩ rằng, Sở Lệ Chi thật sự tin vào những lời kêu oan của hoàng hậu, mới thả nàng ta ra, nhưng không ngờ ngài bị Tống tướng quân uy hiếp, là vì chiến sự biên cương.

 

Mà ngài thân chinh xuất trận.

 

Chỉ sợ cũng muốn nhân cơ hội này thu hồi binh quyền, không chịu bị quyền thần ép buộc nữa.

 

Là ta đã nghĩ sai rồi.

 

"Ra ngoài đi."

 

Phó tướng cúi người cáo lui, thái giám thân cận của Sở Lệ Chi là Minh Đức mới bước vào, trên tay cầm bút nghiên.

 

Chờ hắn thu xếp xong bút mực, Sở Lệ Chi ngồi xuống bàn, rõ ràng là muốn viết thư.

 

Ta lơ lửng sau lưng ngài.

 

Thấy ngài trước tiên viết một phong thư cho Thái hậu, dặn dò vài việc trong cung, sau đó lấy một tờ giấy khác, giơ tay viết:

 

"Tiểu muội, mọi việc trong cung có ổn không?"

 

Ngừng bút.

 

Ngài lắng nghe tiếng mưa tí tách bên ngoài lều, thở dài một hơi, tiếp tục viết: "Ngày đó trẫm không nên cãi nhau với nàng, nàng mang thai, tiểu tử lại bị hoảng sợ rơi xuống nước, nguy hiểm cận kề, trẫm nên thông cảm nỗi lòng uất ức của nàng, càng không nên dễ dàng tha cho hoàng hậu như vậy, nhưng lần này sự việc có nguyên do, đợi trẫm trở về cung, nhất định sẽ giải thích rõ ràng với nàng, trừng phạt hoàng hậu thật nặng để nàng hả giận."

 

"Phu quân rất nhớ nàng, chỉ mong hai tháng sau vào dịp tết nguyên đán có thể đoàn tụ cùng nàng."

Loading...