Yêu thầm - 6
Cập nhật lúc: 2024-09-10 11:53:24
Lượt xem: 6,229
Tôi cúi đầu xuống.
Lúc chơi bóng rổ, Tạ Nhiên cự tuyệt những nữ sinh khác vừa cười vừa nói: “Thật ngại quá, lớp phó học tập lớp chúng tôi mang nước cho tôi rồi.”
Tôi làm gì có mang nước nào cho hắn, sau khi nghe xong thì chạy mua nước cho hắn.
Sau đại hội thể dục thể thao, Tạ Nhiên dẫn theo một cô gái.
Trong lúc đó, Tạ Nhiên thậm chí không cho tôi một ánh mắt.
Tôi thấy hắn dỗ dành cô gái: “Bà cô của tôi ơi, tôi đi đâu tìm cho chị cái ô đây, phơi nắng có mọt chút không được sao?”
Cô gái kia trắng trẻo, rất đẹp.
Tôi im lặng đưa ô của mình lên.
Cô gái kia cũng không liếc tôi một cái nói: “Quá xấu đi, tôi không che, ai thích che thì che.”
Tạ Nhiên ném ô cho tôi nói: “Được được được, không che thì không che, tôi không đi chơi bóng rổ được không, chị cũng sẽ không bị phơi nắng.”
Đây là lần đầu tiên tôi thấy Tạ Nhiên dỗ dành người khác.
19
“Hứa Tri.” Tạ Nhiên gọi tôi.
Tôi quay về phía hắn xa cách gật đầu: “Tôi sẽ đi khám bác sĩ, trước hôn lễ của cậu tôi cam đoan mình khỏe mạnh. Tạ Nhiên, cậu không cần lo lắng, tôi sẽ không phá hỏng hôn lễ của cậu, xin cậu cứ yên tâm, cậu đi đi.”
Tạ Nhiên vốn đang ở cửa, tôi chỉ đóng cửa lại liền ngăn cách Tạ Nhiên và cô gái kia.
Tạ Nhiên gõ cửa, hét lên: “Hứa Tri, Hứa Tri...”
Sau đó tôi nghe thấy giọng cô gái đó, không rõ lắm, nhưng Tạ Nhiên không gõ cửa nữa.
Tôi uống vài viên thuốc và nằm trên giường. Bỗng nhiên mơ thấy cha mẹ.
Mùa hè lớp 11 nhà tôi thu hoạch lúa. Chu Ngọc muốn làm cho tôi khó xử nên kêu gọi gần hết bạn học cùng lớp đến giúp nhà tôi.
Cha mẹ tôi mang đến cho họ những món ăn ngon nhất. Cha mẹ tôi không nhìn thấy ánh mắt ghét bỏ trong mắt bọn họ, nhưng tôi nhìn thấy.
Tạ Nhiên là người đầu tiên nói chuyện: “Chú, cá này ăn ngon quá, chắc là cá sông.”
Cha tôi cười híp mắt gật đầu: “Đúng vậy, nhiều sông, trong vại của chú còn có mấy con, các cháu mang về ăn.”
Tạ Nhiên ăn rất vui vẻ, ăn xong liền đi giúp thu hoạch lúa.
20
“Nếu cậu không biết, tôi sẽ dạy cậu.”
Hắn cười híp mắt nhéo mặt tôi một cái nói: “Hứa Tri, cậu biết nhiều thật.”
Nói xong liền yên lặng làm.
Những người khác làm một lúc thì chán, bắt đầu chơi trò khác. Thấy vậy, tôi chạy đến quầy bán đồ vặt mua một túi kem lớn. Đem về cho bọn họ ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/yeu-tham-jzge/6.html.]
Chu Ngọc khoanh hai tay: “Chúng tôi làm việc cho cậu, cậu tốt xấu gì cũng mời chúng tôi ăn chút gì ngon chứ, kem rẻ bèo như vậy cậu cũng không biết xấu hổ mà lấy ra.
Tôi dừng một chút nói: “Cái này giải khát.”
Trong toàn bộ quá trình chỉ có Tạ Nhiên làm nhiều nhất.
Cha tôi khen ngợi hắn. Những người khác đều lục tục rời đi, chỉ có Tạ Nhiên làm đến khi trời tối.
Trời tối, đường sẽ không dễ đi.
Cha tôi nói: “Chàng trai, ở lại một đêm rồi đi, chú bảo Tiểu Tri dọn giường cho cháu.”
Phòng của tôi ở lầu hai, Tạ Nhiên trải sàn ở ban công lầu hai.
Phòng không cách âm, tôi có thể nghe thấy Tạ Nhiên lăn qua lộn lại không ngủ được. Vì thế liền đốt nhang muỗi đưa qua.
Tôi vừa đi tới bên cạnh hắn, hắn liền mở mắt, cười nói: “Sao thế, lớp phó học tập muốn nhân cơ hội tôi ngủ làm chuyện xấu gì với tôi à?”
21
Tôi buông nhang muỗi xuống, ngồi xổm xuống nhẹ giọng hỏi: “Có phải trên người đau không?”
Tạ Nhiên được nuôi cẩn thận, chưa từng làm việc đồng áng, mặc dù hắn không nói tôi cũng biết hắn nhất định là đau khắp cả người.
Trong đêm tối tôi không thấy rõ biểu cảm của Tạ Nhiên, hắn trầm mặc một hồi khàn giọng nói: “Đau.”
Tôi khoác lên cánh tay hắn: “Tôi xoa bóp cho cậu, xoa bóp sẽ tốt thôi.”
Tôi lặng lẽ xoa bóp cánh tay Tạ Nhiên, cảm giác được nhiệt độ trên người hắn càng lúc càng cao, tôi hỏi: “Cậu nóng không?”
Hắn ho nhẹ hai tiếng nói: “Không nóng... Lớp phó học tập cậu thật biết xoa bóp, tôi cảm giác tốt hơn nhiều.”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Trầm mặc một hồi tôi nói lời cảm ơn với hắn: “Tạ Nhiên, hôm nay cảm ơn cậu, nếu không có cậu, tôi và cha mẹ tôi còn phải thu hoạch rất nhiều ngày.”
Tạ Nhiên bỗng nhiên dùng một tay chụp lấy gáy tôi đè thấp tôi xuống.
Tôi có thể nhìn thấy đôi mắt của hắn, ánh mắt nóng rực. Hắn hỏi: “Có thể hôn một cái không?”
Tôi ngây ngẩn cả người, nhưng gật đầu.
Sau khi tôi gật đầu, Tạ Nhiên ngây ngẩn cả người, hắn buông tay ra: “Tôi nói đùa thôi.”
Động tác trên tay tôi vẫn không ngừng, chỉ “Ừ” một tiếng.
22
Khai giảng năm cuối cấp, Tạ Nhiên đối với tôi lạnh lùng hơn.
Khi đó tôi đã để dành tiền, tôi nghĩ xem như là cảm ơn Tạ Nhiên đã giúp đỡ.
Bởi vì thành tích của tôi rất tốt, thường xuyên có người tìm tôi hỏi bài. Trong đó có một người tên là Dư Kiệt, một ngày có thể tìm tôi tận bảy tám lần.
Tạ Nhiên đi qua, quái gở cười nói: “Dư Kiệt, cậu xem lớp phó học tập là giáo viên miễn phí sao?”
Sau đó hắn cúi người nhìn tôi nói: “Hứa Tri, dựa vào cái này có thể làm giàu đó.”
Ngữ khí có chút châm chọc, tôi cau mày, không biết là đắc tội hắn ở đâu. Nhưng tôi không mở miệng nói chuyện.