YÊU THẦM THÀNH THẬT - C12
Cập nhật lúc: 2024-07-27 10:09:19
Lượt xem: 2,050
Tôi còn đang nhặt mô hình trên mặt đất, lại bị Trầm Cận Bạch kéo lên.
“Đừng quan tâm, hôn thêm một lát nữa.”
“Ấy….”
Hôn xong, ma xui quỷ khiến, tôi hỏi hắn:
"Đây có phải là nụ hôn đầu tiên của anh không?"
Ánh mắt hắn né tránh một chút, "Xem như vậy đi.
Xem như???
Tiếng chuông báo động trong lòng tôi vang lên.
Chẳng lẽ tình yêu ngọt ngào của tôi vừa mới bắt đầu đã phải nghênh đón nguy cơ sao?
“Bởi vì đây không phải lần đầu tiên anh hôn em. Anh từng lén lút hôn trộm em một lần, thiếu chút nữa còn bị em phát hiện.”
Tôi cố gắng tìm kiếm những ký ức liên quan trong đầu.
Trong lúc chúng tôi dính dính nhau, tôi chợt nhớ tới buổi chiều sắp kết thúc kỳ nghỉ hè lớp 11.
Tôi ở nhà Trầm Cận Bạch làm bài tập hè do trường giao.
Loạt xoạt một hồi thì tôi mệt quá, không để ý chút đã ghé vào bàn ngủ.
Trong lúc nửa mê nửa tỉnh, tôi cảm giác giống như có lông vũ phớt qua gò má tôi, tôi mở mắt ra, lại chỉ thấy Trầm Cận Bạch chuyên tâm nhìn bài thi.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Lỗ tai hơi đỏ cùng gò má trắng của hắn tạo thành màu sắc đối lập đẹp mắt.
Thì ra, ngày đó hắn lén hôn tôi.
Thì ra, hắn thích tôi trước khi tôi thích hắn.
Nhưng tôi căn bản không chú ý tới, còn tưởng rằng hắn thật sự nghiêm túc làm bài tập đến đỏ cả lỗ tai.
“Nhưng mà, sao em nhớ lúc trước Tưởng Hiên hỏi anh có thích em hay không, anh nói không thích mà.”
“Anh chưa từng nói lời này.”
Nói xong, Trầm Cận Bạch gọi điện thoại cho Tưởng Hiên.
Tưởng Hiên nghe xong, nghĩ nghĩ rồi vỗ đầu một cái, "À, tớ nhớ ra rồi, đây đúng là hiểu lầm lớn!”
Lúc ấy không phải toàn trường đều gán ghép hai cậu sao?" Tưởng Hiên nói "Lúc ấy tớ hỏi Trầm Cận Bạch có phải cậu ấy thích mẫu người như Hạ Chi hay không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/yeu-tham-thanh-that/c12.html.]
Lúc ấy Trầm Cận Bạch nói: "Tớ không thích kiểu người như cô ấy, tớ thích cô ấy, mặc kệ cô ấy là kiểu người gì.”
Nhưng tôi chỉ nghe được nửa câu đầu liền rời đi.
Thật sự rất cảm ơn huhu.
Trầm Cận Bạch rất nhanh liền công khai sự tồn tại của tôi.
Hắn đã đăng một bức ảnh chụp chung của chúng tôi lên Wechat.
Trong ảnh tôi mặc đồng phục đang sửa sang lại tóc, mà hắn ở phía sau nhìn tôi chăm chú, phía sau là ánh nắng chiều trải ra bầu trời, giống như là một bức tranh sơn dầu đẹp mắt.
Caption để là: "Thích cô ấy năm thứ mười, tình yêu thầm kín của tôi trở thành sự thật.”
Khu bình luận đều nổ tung.
“Huhuhuuuuu.”
“Ba mẹ ơi, CP con đu thành thật rồi.”
“A a a a a mọi người tới đem cá mập ra trợ hứng cho anh trai, chị dâu tuiii đi!”
“Thích cô ấy năm thứ mười, đã thích đủ lâu rồi, đêm nay …ehehe, ahaha.”
“Thanh mai trúc mã mãi đỉnh!”
Tôi cũng đã đăng một video bằng tài khoản của mình.
Đó là một đoạn video ngắn khi tôi sống nơi đất khách quê người ở Luân Đôn, Trầm Cận Bạch tổ chức sinh nhật cho tôi, caption là: "Nguyện vọng sinh nhật của tôi cũng đã trở thành sự thật.”
Đúng vậy.
Ngày đó.
Tôi có hai điều ước.
Điều ước đầu tiên.
Trầm Cận Bạch phải trở thành đại minh tinh.
Điều ước thứ hai.
Muốn Trầm Cận Bạch trở thành bạn trai của tôi.
Cả hai điều ước đều được thực hiện rồi.