Yêu Thương Trở Về - Chương 1-2
Cập nhật lúc: 2024-10-01 09:57:14
Lượt xem: 2,258
Cùng Cố Dịch Niên yêu đương từ giảng đường đến giờ đã là năm thứ mười.
Tôi lỡ nghe được điện thoại của anh ấy.
"A Niên, Bảo bối nhà mình sinh một ổ mèo con rồi."
Là một giọng nữ ôn nhu, ghi chú tên người gọi đến: 【Tiểu Hoa Miêu】.
"Anh ấy đang tắm, cô gọi lại sau nhé." Tôi lạnh lùng cúp máy.
Đêm đó, Cố Dịch Niên như phát điên nhặt quần áo vương vãi trên đất, tùy tiện mặc vào người rồi lao ra ngoài. Còn tôi, đập nát "nhà" của chúng tôi, xóa sạch mọi dấu vết của bản thân, bước lên máy bay đến một đất nước xa lạ.
Ba năm sau, Cố Dịch Niên chặn tôi lại trên hòn đảo nghỉ dưỡng.
Anh nhìn chằm chằm vào đứa bé bên cạnh có vài phần giống mình, mắt đỏ hoe hỏi:
"Con của anh?"
1
Cố Dịch Niên tràn đầy năng lượng, tôi bị hành hạ đến mức mí mắt cũng không mở nổi. Chiếc điện thoại bên cạnh reo không ngừng, trong cơn mơ màng tôi nhấn nút nghe.
"A Niên! Bảo bối nhà mình sinh một ổ mèo con rồi!"
Rõ ràng là một giọng nữ ôn nhu đáng yêu, nhưng đầu tôi lại như muốn nổ tung, cơn buồn ngủ hoàn toàn biến mất.
Liếc mắt nhìn, ghi chú tên người gọi đến là "Tiểu Hoa Miêu".
"A Niên?" Đầu dây bên kia gọi.
Tôi hít nhẹ một hơi, đáp lại bằng giọng điệu bình tĩnh.
"Anh ấy đang tắm, cô gọi lại sau nhé."
Đầu dây bên kia im lặng một lúc rồi cúp máy.
Cố Dịch Niên bước ra khỏi phòng tắm, nửa thân dưới chỉ quấn một chiếc khăn tắm.
Những giọt nước chưa khô theo đường nét cơ bắp trượt xuống, thấm vào khăn tắm.
Trên người còn có vài vết cào mới, là kiệt tác của tôi.
"Sao không ngủ thêm chút nữa?"
Anh nhìn chằm chằm vào xương quai xanh lốm đốm dấu hôn của tôi, ánh mắt càng thêm tối lại.
Khi anh định cúi xuống gần tôi, tôi đưa điện thoại cho anh.
Anh cau mày khó chịu, giật lấy điện thoại ném sang một bên, giữ chặt hai tay tôi, hơi thở phà vào người tôi.
"Tiểu Hoa Miêu." Tôi nói.
Người đang vùi đầu vào cổ tôi dừng động tác.
"Cô ta gọi điện cho anh, nói Bảo bối của hai người sinh rồi."
Cố Dịch Niên bỗng chốc tỉnh táo, như phát điên nhặt quần áo vương vãi trên giường, tùy tiện mặc vào người rồi lao ra ngoài.
Tôi ở một mình, trong "ngôi nhà" mà chúng tôi cùng nhau trang trí, nhìn anh chạy về phía một cô gái khác.
2
Cô gái đó là đối tượng xem mắt của anh, hai người bắt đầu liên lạc từ ba tháng trước.
Họ từ quen biết đến xác nhận quan hệ chưa đầy một tháng, còn cùng nhau nuôi một con mèo hoang.
Cô ta chia sẻ với anh món ngon, âm nhạc, thậm chí là một đám mây bình thường.
Anh đều đáp lại, bữa tối chụp ảnh tùy tiện, xóa dấu vết của tôi rồi mới gửi cho cô ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/yeu-thuong-tro-ve/chuong-1-2.html.]
Còn lịch sử trò chuyện của tôi và Cố Dịch Niên, ngoài công việc ra thì chẳng còn gì khác.
Chỉ khi đêm khuya mặn nồng, anh mới thì thầm bên tai tôi "vợ yêu".
Một danh từ để tăng thêm tình thú.
Vậy mà tôi lại nâng niu, trân trọng nó suốt mười năm.
Tôi bật cười, lấy từ trong ngăn kéo ra bao t.h.u.ố.c lá của Cố Dịch Niên.
Chắc là lâu rồi không hút, bị sặc một hơi.
Ho đến rơi nước mắt.
Đồng nghiệp Dao Dao nhắn tin cho tôi:
"Chị Hướng Noãn, anh Cố tổng có bạn gái rồi, chị biết không?"
Tôi và Cố Dịch Niên trước mặt mọi người luôn công tư phân minh, còn thường xuyên cãi nhau vì bất đồng quan điểm.
Không ai dám tưởng tượng, cảnh Cố Dịch Niên đặt tôi lên đùi trêu chọc:
"Bạn gái tự mình tìm đến thì biết làm sao? Chiều thôi!"
Lại là một cảnh tượng phản nhân loại.
Nhưng hôm nay, Cố Dịch Niên kéo cô gái đó vào nhóm chat của công ty.
"Chào mọi người, em là trợ lý nhỏ của anh Cố, Hứa Kiều Kiều, mong được mọi người giúp đỡ ạ~"
Ghi chú nhóm chat của cô ta là "Tiểu Hoa Miêu của A Niên".
Rất nhiều chuyện không cần nói rõ cũng có thể hiểu được.
Tôi không biết Cố Dịch Niên đã giải thích thế nào về cuộc gọi mà tôi nghe máy.
Chỉ biết Hứa Kiều Kiều đã kết bạn với tất cả mọi người trong công ty.
Kiểm tra từng người một.
Dao Dao gửi cho tôi một sticker trợn mắt.
"Đi làm đã đủ mệt rồi, còn bị coi là tình địch trong tưởng tượng nữa chứ."
Một lát sau, Hứa Kiều Kiều đăng bài lên vòng tròn bạn bè, kèm theo hình ảnh một ly trà xanh.
Chú thích: 【Đừng tùy tiện xem điện thoại của người khác, không có giáo dục gì cả~】
Cố Dịch Niên nhấn thích.
Tôi mặt không cảm xúc cầm cây gậy bóng chày bên cạnh, đập phá căn nhà tơi bời.
Nhìn đống đổ nát khắp nơi, tôi mới nở nụ cười hài lòng.
Khi đội dọn dẹp đến, tôi đang ngồi trên chiếc ghế sofa duy nhất không bị phá hỏng, ngẩn người.
Không phải nó quá quý giá, mà là tôi mệt rồi.
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Thật sự, rất mệt.
"Cô Hướng, cô không sao chứ?"
Chắc là thấy tôi quá tiều tụy, người đến hỏi tôi một câu.
Còn khung chat của Cố Dịch Niên, vẫn dừng lại ở hai tiếng trước.
Tôi khẽ lắc đầu, nở một nụ cười thật lòng.
"Mang hết đồ dùng phụ nữ ở đây đi."