Zhihu - Trốn Thoát Khỏi Ký Túc Xá - 13 - Hết
Cập nhật lúc: 2024-10-09 22:29:14
Lượt xem: 69
13
“Mau gọi bác sĩ, bệnh nhân ở giường 1 và 2 phòng 203 đã tỉnh!”
Khi tôi mở mắt, tôi nhìn thấy một màu trắng chói mắt chiếu vào mắt, mùi thuốc sát trùng nồng nặc.
Tôi nằm trên giường bệnh, quay đầu lại thì thấy Lộ Lộ đang bối rối nhìn tôi.
“Chúng ta đã trốn thoát rồi à?”
Bác sĩ và y tá vội vàng vào phòng kiểm tra tình hình sức khỏe của chúng tôi, tôi lo lắng hỏi: “Xin lỗi, ngoài hai người chúng tôi ra, phòng 413 còn có hai người, họ thế nào rồi?!”
Y tá trấn an: “Đừng lo, họ cũng đang được điều trị, không nguy hiểm đến tính mạng.”
May quá.
Tốt quá rồi.
Tôi ước gì có thể xuống giường ngay lập tức để đi tìm Tiểu Phàm và A Dao, nhưng bác sĩ lại giữ tôi lại và nói rằng cảnh sát sẽ đến đây sớm để hỏi chúng tôi một số chuyện.
Đối mặt với cảnh sát, Lộ Lộ và tôi kẻ xướng người họa, nóng lòng kể lại câu chuyện chúng tôi trốn khỏi ký túc xá.
Cảnh sát hơi khó xử, gọi bác sĩ đến.
NHAL
“Tình hình của họ có vấn đề gì không? Có chắc não không bị tổn thương chứ?”
Tôi sững người một lúc, mơ hồ nhớ ra điều gì đó: “Đồng chí cảnh sát, cho hỏi tại sao chúng tôi lại ở bệnh viện?”
Cảnh sát bất lực thở dài: “Hôm nọ chúng tôi nhận được báo ác. Bốn người Ngô Với Lâm, An Phàm, Gì Tú Lộ, Trịnh Thanh Dao đã khai viện trưởng Vương Phí Đào của đại học A có liên quan đến xâm hại nữ sinh.”
“Vào ngày trình báo, một vụ hỏa hoạn xảy ra tại phòng nơi bốn người đang ở. Sau khi điều ra, xác định nguyên nhân vụ cháy là do tàn thuốc lẫn vào trong đống vải cotton rồi gây ra đám cháy.”
“Theo điều ta, bốn người không có ai có thói quen hút thuốc. Kết hợp với video giám sát tối hôm đó, lúc nửa đêm có kẻ khả nghi xông vào phòng của mấy người rồi chốt cửa phòng. Hiện tại đã xác định có người cố ý phóng hỏa.”
Tôi nhớ ra rồi.
Chính ngọn lửa lớn đã khiến chúng tôi hôn mê.
Bốn người chúng tôi thật sự đã nhận được lá thư tuyệt mệnh của Hoàng Á Kỳ, nó được bí mật đưa dưới cửa. Tôi đoán có thể là bạn cùng phòng của Hoàng Á Kỳ, hoặc một người qua đường nào đó đi ngang qua sân thượng hôm đó, vì sợ bị trả thì nên không dám tự mình gọi cảnh sát nên đã ngẫu nhiên ném là thư tuyệt mệnh vào phòng của chúng tôi.
Trong thư tuyệt mệnh, Hoàng Á Kỳ đã ghi lại chi tiết tội ác của Vương Phó Đào, đồng thời vạch trận hành vi của quản lý ký túc xá và quản lý tài chính.
Không chỉ vậy, trong trường còn có tin đồn cô ấy có sugar daddy ở ngoài trường, nhiều người mắng cô ấy xối xả, nói cô ấy không biết xấu hổ.
Cuối cùng, Hoàng Á Kỳ chịu áp lực quá lớn, quyết định chọn cái c.h.ế.t của chính mình để vạch trần bộ mặt ghê tởm của ác quỷ.
Nhưng cô ấy lại không ngờ, con người lại lạnh lùng vô tâm như vậy.
Một năm sau cái c.h.ế.t của cô, sự thật vẫn chưa được đưa ra ánh sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/zhihu-tron-thoat-khoi-ky-tuc-xa/13-het.html.]
Cho đến khi lá thư tuyệt mệnh này được giao cho chúng tôi.
Sau khi gọi cảnh sát, chúng tôi thật sự đã gặp phải sự trả thù tàn khốc.
Cảnh sát nói: “Điều tôi có thể nói bây giờ là lịch sử ra vào khách sạn của Vương Phó Đào đang bị điều tra, cộng với khoản tiền không rõ nguồn gốc được chuyển đến vào năm ngoái. Nhưng chỉ dựa vào trí tưởng tượng của hai người thì không thể sử dụng để làm bằng chứng được.”
Lộ Lộ hưng phấn: “Chúng tôi có một lá thư tuyệt mệnh cho Hoàng Á Kỳ viết!”
“Chúng tôi đã đến phòng của mấy người để tìm bằng chứng, nhưng không tìm thấy lá thư tuyệt mệnh nào.”
Có lẽ nó đã bị kẻ phóng hỏa mang đi rồi?!
“Tôi có!”
Cửa phòng bệnh mở ra, A Dao đẩy Tiểu Phàm đang ngồi trên xe lăn tới.
Trong đám cháy, Tiểu Phàm vì cứu chúng tôi mà đã bị tủ sách đang cháy rơi trúng chân.
Tiểu Phàm nói: “Tôi đã chụp ảnh bức thư tuyệt mệnh rồi đăng lên mạng, bây giờ chỉ cần đăng nhập vào tài khoản của tôi là có thể tìm được.”
Sau khi cảnh sát rời đi, bốn người chúng tôi ôm nhau thật chặt. Cảm giác sống sót sau thảm họa thật khó ta. Chúng tôi chỉ biết nắm tay nhau, tiếp thêm sức mạnh cho nhau.
A Dao nói: “Tớ không ngờ chúng ta lại có thể mơ cùng một giấc mơ, thật sự quá thật kỳ.”
Lộ Lộ hơi xấu hổ: “Tớ còn khoe là sẽ bảo vệ mọi người, cuối cùng là mọi người bảo vệ tớ, tớ ngốc quá mà.”
“Dù là trong mơ hay thực tại, chúng ta đều có thể thành công tìm ra chân tướng, tất cả là vì chúng ta luôn ở bên nhau.”
Dù nghịch cảnh ra sao, chúng tôi cũng không nghe lời đồn thổi, không phản bội bạn bè, tin tưởng rằng công lý sẽ đến.
May mắn thay, chúng tôi đã không bỏ cuộc.
Lộ Lộ vẫn rất ngây thơ: “Nhưng ai đã nhét là thư tuyệt mệnh nhỉ, tớ thật sự rất muốn biết.”
Tôi nói: “Dựa vào vai trò được phân công trong giấc mơ, có lẽ tớ mơ hồ biết đó là ai rồi.”
Tiểu Phàm ra vẻ thần bí: “Tớ cũng biết rồi.”
Lộ Lộ trừng mắt: “A Dao, cậu có biết không?”
A Dao ngượng ngùng cười: “Tớ biết.”
“Hả? Sao tớ không biết? Này, mau nói cho tớ đi.”
“Ngốc quá, cậu không nghĩ đến việc tại sao cảnh sát lại có được toàn bộ video giám sát thế.”
【Hết】
*Đôi lời của bé edit: đến giờ tui vẫn không biết ai là người gửi là thư đó…