Bạch nguyệt quang là thanh mai - 8 (END)
Cập nhật lúc: 2024-10-25 17:51:48
Lượt xem: 675
18
“Ồ, chó không đổi được ăn phân, nhiều năm rồi mà cô ta vẫn đê tiện như vậy.”
Trong quán cà phê, nghe được chuyện của ba chúng tôi, phú bà Trương Thuần tỏ vẻ khinh thường.
Năm đó Mạnh Tuyết vì bạn trai con nhà đại gia của Trương Thuần mà chia tay với Diệp Khiên, tên tên bạn trai đó đã rất nhanh đề nghị chia tay với Trương Thuần, quay đầu thông đồng với Mạnh Tuyết.
Trương Thuần điều tra ra trước khi chia tay hai người đã bắt đầu mập mờ từ sớm, tức giận đến đánh tên bạn trai đó một trận, lại trở mặt với cô ta, nhưng có rất nhiều người không tin, bảo vệ Mạnh Tuyết.
“Cô biết không? Khi đó mọi người đều nói là do tính tình thất thường của tôi khiến bạn trai mất mặt, đàn ông đều thích kiểu phụ nữ dịu dàng săn sóc như Mạnh Tuyết, biết người biết ta cũng tốt quá phải không?”
Tôi giao một ít chứng cứ cho Trương Thuần, sau đó, sau khi cô ấy biên tập lại đã gửi tới nhóm bạn học trung học và diễn đàn đại học.
Nhiều năm đã trôi qua, Mạnh Tuyết lại có thêm một tin đồn nóng hổi: Can thiệp vào mối quan hệ của bạn trai cũ, kiêu ngạo, khiêu khích khiến vợ sắp cưới của người ta sảy thai.
Và lần này bằng chứng đều xác thực, Mạnh Tuyết đã mất tất cả trong vòng bạn bè trước đây của cô ta. Trương Thuần đã trả thù thành công rồi.
Còn tôi hơi thêm dầu vào lửa một chút, để chuyện này đ.â.m tới chỗ người có tâm, vì thế không lâu sau, Mạnh Tuyết bị công ty lấy lý do lối sống không tốt bị sa thải.
Cuộc sống của Diệp Khiên cũng không dễ chịu. Chuyện này sau khi lên men trên mạng xã hội, hắn được xếp vào diện điển hình của đàn ông khốn nạn, cư dân mạng cùng nhau tấn công, chống lại sản phẩm của công ty Diệp Khiên.
Lúc này, Mạnh Tuyết lại tìm Diệp Khiên gây rối. Nhưng Diệp Khiên vẫn cho rằng đoạn ghi âm kia là do Mạnh Tuyết thu lại.
Trong mắt Diệp Khiên, bảy năm trước, Mạnh Tuyết vì trai nhà giàu mà bỏ hắn, bảy năm sau lại chẳng biết xấu hổ trở về cầu hợp lại, không thương tiếc hại c.h.ế.t đứa con ruột mà hắn chờ mong đã lâu.
Thù mới hận cũ, cộng thêm trạng thái tinh thần tồi tệ của Diệp Khiên, không cần suy nghĩ nhiều, cũng biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Mạnh Tuyết báo cảnh sát, Diệp Khiên cố ý đả thương người nên bị vào tù.
19
Không còn hi vọng tái hợp, Mạnh Tuyết đương nhiên hung hăng kiếm một khoản bồi thường, lựa chọn hòa giải.
Cô ta bị Diệp Khiên đánh cho mặt mũi bầm dập, không biết tại sao lại bị Trương Thuần lấy được hình ảnh này, thế là lại được tuyên dương một trận nữa.
Bạn học va bạn tốt trước kia đều nói là hai người này chó cắn chó, đáng đời, cười nhạo Mạnh Tuyết trà xanh biến thành đầu heo.
Sự nghiệp của Diệp Khiên cũng hoàn toàn chấm dứt.
Đồng bọn của Diệp Khiên đã sớm muốn đá Diệp Khiên, không bao lâu sau, Diệp Khiên bị ép nghỉ việc.
Diệp Khiên đổi số điện thoại riêng gửi tin nhắn cho tôi, chặn số này thì lại có số khác, có đôi khi còn gửi đầy ảnh chụp chai rượu rỗng tới, ngay cả chữ viết cũng lộ ra hơi thở của men rượu.
Hắn nói với tôi về những căng thẳng và nỗi đau trong thời gian này, nói rằng mọi thứ của hắn đã bị hủy hoại và cảm thấy tinh thần của hắn sắp sụp đổ, cầu xin tôi tha thứ cho hắn.
Tôi tiện tay phát 0.09 đồng lì xì qua cho hắn: [thiếu một xu, bởi vì anh một hào cũng không đáng.]
Tôi quả thực muốn cười, xã giao, gia đình, sự nghiệp hoàn toàn sụp đổ, đây chẳng lẽ không phải là do Diệp Khiên tự tìm sao?
Đối với một người đàn ông mà nói, giữ nghiêm giới hạn đạo đức, khó như vậy sao?
Nhìn thấy trạng thái tinh thần của Diệp Khiên càng lúc càng dị thường, tôi quyết định tặng món quà cuối cùng cho hắn.
Tôi đã gọi cho hắn và nói với hắn tất cả sự thật.
Diệp Khiên nghe xong, trầm mặc hồi lâu, cuối cùng chỉ hỏi tôi một câu: “Cho nên khi lúc anh học kiến thức nuôi con, mua những đồ chơi và quần áo cho trẻ sơ sinh, đứa bé đã sớm không còn, phải không?”
“Tất cả đều do anh gieo gió gặt bão, đã bên nhau lâu như vậy, chỉ cần anh có thể có chút lương tri có điểm mấu chốt, chúng ta sẽ không đi đến bước này. Diệp Khiên, anh làm cho tôi vô cùng ghê tởm, tôi căn bản là không muốn để cho con mình được sinh ra trên thế giới với cái gen kém chất lượng như vậy, hiểu không?”
Tôi nghĩ Diệp Khiên sẽ nổi giận, sẽ nổi điên. Nhưng hắn lại bắt đầu cầu xin tôi: “Lộ Từ, anh biết sai rồi, em muốn trả thù anh thế nào cũng được, anh chỉ có em, đừng rời khỏi anh...”
Cục cưng đã không về được, cho nên Diệp Khiên, chúng ta cũng vậy, không có khả năng.
20
Dù bất tiện nhưng tôi cũng thay đổi tất cả phương thức liên lạc, cho rằng chuyện này cứ như vậy kết thúc nhưng cảnh sát lại gọi điện thoại tìm tôi.
Trong một căn phòng đầy đồ dùng cho trẻ sơ sinh, nào búp bê, đồ chơi, tôi nhìn thấy t.h.i t.h.ể của Diệp Khiên. Hắn bình thản nhắm mắt lại, giống như đang ngủ.
Cảnh sát nghiêm túc tra hỏi tôi, nói cuộc điện thoại cuối cùng của Diệp Khiên khi còn sống là tôi gọi.
Sau đó, cảnh sát đưa cho tôi một phong thư: “Di thư này, có lẽ là để lại cho cô.”
Tôi trực tiếp bỏ qua đoạn văn nhỏ tình cảm dạt dào phía trước, đọc ngay câu cuối cùng: [Con tự sát không liên quan đến bất cứ ai, là con không xứng tiếp tục sống trên thế giới này, cha mẹ, xin lỗi, con lấy mạng của mình bồi thường cho con của con, nhưng Lộ Từ, em phải sống thật tốt, em phải hạnh phúc.”
21
Hối hận đến muộn còn rẻ hơn cỏ rác.
Tôi bước ra khỏi cửa và ném thẳng thư vào thùng rác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bach-nguyet-quang-la-thanh-mai/8-end.html.]
(--END--)
-----
NHƯ MỘNG NHƯ ẢNH [FULL]
Tác giả: 天格
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Đề cử: Meo Meo
Raw: Là Cà Đây
Nguồn: Zhihu
-----
Bạn trai cũ lại đến mộ tôi nhảy disco. Tôi ngồi trên bia mộ và lặng lẽ xem màn trình diễn của anh.
Anh đeo kính râm vào ban đêm, tay cầm ly rượu, xoay người theo điệu nhạc sôi động, thỉnh thoảng để lộ cơ bụng săn chắc.
Tôi không hiểu, tôi đã thành ma rồi, dụ dỗ tôi thì có cũng xơ múi được miếng nào đâu?
1
“Mạnh Chí, xem anh mang tới cho em thứ gì này!” Tạ Cảnh Kha đặt đồ xuống đất, phát ra âm thanh leng keng.
Tôi thậm chí không thể nhấc mí mắt lên.
“Lại là rượu, Tạ Cảnh Kha, anh sáng tạo một chút được không?”
Nhưng anh không thể nghe thấy tôi. Bởi vì, tôi đã thành ma rồi.
Những loại rượu này là tế phẩm mà anh mang đến, Tạ Cảnh Kha tự mình rót rượu và rắc hai cốc lên mộ tôi.
“Mạnh Chí, em thích uống rượu, ngày nào anh cũng mang đến cho em. Nói cho anh biết, em tìm đâu ra người yêu em hơn anh?”
Tôi đi sau lưng mắng mỏ: “Anh bệnh hả?”
Chà, chắc tôi cũng phát ốm rồi đây này.
Tôi không nhớ lúc còn sống mình mê rượu đến mức nào, không nhớ anh yêu tôi nhiều ra sao, thậm chí, tôi không nhớ vì sao tôi c..hết.
Sau khi tôi trở thành ma, Hắc Vô Thường nói với tôi rằng tôi đã bị mất trí nhớ sau khi c..hết, không có ký ức về cuộc sống lúc trước nên không thể đầu thai. Điều đó có nghĩa là, Diêm Vương sẽ không thu nhận tôi cho đến khi tôi phục hồi ký ức.
Tạ Cảnh Kha là bạn trai cũ của tôi. Nhưng tôi chỉ nhớ ra cái tên này và chỉ biết được anh là bạn trai cũ của mình khi anh huyên thuyên một mình bên mộ tôi.
Điều kỳ lạ kể từ khi trở thành ma, linh hồn của tôi đã bị “trói buộc” vào Tạ Cảnh Kha. Tôi giống như một quả bóng bay gắn liền với anh, anh đi đến đâu, tôi sẽ bồng bềnh đến đó. Chắc có lẽ, ông trời đã an bài, chìa khóa lấy lại ký ức của tôi ở chỗ anh.
Sau nửa tháng quan sát kỹ, tôi phát hiện anh không phải là người bình thường...
“Mở nhạc to lên, nhỏ như vậy, Mạnh Chí nằm trong đó sẽ không nghe thấy!” Tạ Cảnh Kha mắng vệ sĩ.
Ôi trời ơi, âm thanh này đã đủ chói tai, sóng âm đã làm đất trên mộ tôi rung chuyển rồi! Điều kỳ quặc hơn nữa là lần này anh còn mang theo cả dàn đèn nhấp nháy nữa! Dàn đèn ma quái này rất chói mắt, những vệ sĩ ở bên cạnh không thể nhìn thẳng vào đó.
Vào buổi tối, Tạ Cảnh Kha lại đeo kính râm, tay cầm ly rượu, lắc lư theo điệu nhạc sôi động, thỉnh thoảng để lộ cơ bụng săn chắc. Tôi không hiểu, tôi đã là ma rồi, dụ dỗ tôi cũng có xơ múi được gì đâu?
2
Nếu anh có thể nghe thấy, tôi chắc chắn sẽ nói với anh: Tuy anh ngọt nước thật đấy nhưng anh thực sự không giỏi uốn éo đâu!
Cũng may mộ của tôi ở nơi hẻo lánh, không thì làm ma cũng thấy xấu hổ.
“Mạnh Chí, em có nghe thấy anh nói không? Trước kia anh không thích chơi mấy thứ này nhất, nhưng em c..hết rồi, anh sẽ chơi cùng em. Anh đã nói, nếu như em dám c..hết, mỗi ngày anh đều sẽ nhảy trên mộ của em, em thật sự dám c..hết sao!
“Anh nói cho em biết, em c..hết rồi, anh thường xuyên đến quán bar Tinh Đồ! Mỗi lần anh đến đó đều có một đống phụ nữ quấn lấy, em đừng nói là em rất vui vẻ nhé.”
Tôi cười khẩy, ngày nào tôi cũng đi theo anh, đương nhiên tôi biết anh hay tới quán bar Tinh Đồ, rảnh rỗi thì đi uống rượu. Tuy nhiên, nếu có người phụ nữ nhảy vào anh, hai vệ sĩ bên cạnh sẽ kéo cô ta ra. Khoe khoang gì chứ!
Đôi khi tôi thực sự tò mò, với tư cách là bạn gái cũ, tôi đã để lại những ký ức xấu xa gì mà khiến anh khó chịu về cái c..hết của tôi.
Một lúc sau, Tạ Cảnh Kha say khướt. Anh loạng choạng dựa vào bia mộ: “Mạnh Chí, rượu này mùi vị thế nào? Vô lý! Anh chính mắt thấy em lấy, một bình rượu trăm vạn, có thể không ngon sao? Nếu đem số tiền này đổi thành tiền giấy để đốt, còn có thể mua được Diêm Vương phủ!”
Anh muốn tiếp tục rót rượu, nhưng không thể giữ chặt ly và suýt ngã.
Tôi vô thức bay tới, cố gắng giúp anh, nhưng tay tôi vẫn lướt qua cơ thể anh như một cơn gió. Anh nhìn lên, bắt gặp ánh mắt của tôi. Có sự bối rối rõ ràng trong mắt.
“Hình như tôi nhìn thấy Mạnh Chí...”
Tạ Cảnh Kha ngơ ngác nhìn về phía tôi, tôi bị sốc và không biết phải phản ứng thế nào. Các vệ sĩ đã đến để nâng anh lên.
“Cậu Tạ à, cậu say rồi, chúng tôi đưa cậu về!”
Tạ Cảnh Kha dụi mắt thật mạnh: “Hả? Rõ ràng tôi vừa nhìn thấy cô ấy... Mạnh Chí, em lại xuất hiện cho anh xem! Lâu rồi không gặp...”
Tạ Cảnh Kha bị kéo trở lại, linh hồn của tôi theo anh xuống núi. Trên đường đi, tôi suy nghĩ liệu đó chỉ là ảo giác, hay lúc đó, anh thực sự nhìn thấy tôi ...
---Đọc full tại MonkeyD