BẠCH NGUYỆT QUANG TRONG LÒNG ẢNH ĐẾ - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-09-17 12:46:53
Lượt xem: 30
2 người cất tiếng trò chuyện, tôi cũng không bất ngờ vì đạo diễn đã nói là mời cả nam chính đến.
Nhưng… điều làm tôi bất ngờ là sao giọng nói của người đàn ông kia lại quen như vậy chứ. Nó rất giống 1 người…
Rất giống Huỳnh Tấn Luân.
Sao có thể chứ? Không thể là anh ấy đâu nhỉ?
Tôi bước vào chào hỏi nhưng thật sự là tôi lại phải bất ngờ rồi.
Khuôn mặt anh tuấn ấy đập thẳng vào mắt tôi, khuôn mặt quá đỗi quen thuộc.
Cơ thể tôi cứng nhắc, cánh tay đang bắt với đạo diễn Hàn cũng như bị đông cứng.
Thấy tôi đứng chôn chân tại chố như vậy, đạo diễn cùng Huỳnh tấn Luân đồng thời lên tiếng:
“Diệp Hạ, 2 người quen nhau sao?”
“Hạ Hạ, sao vậy?”
Nói xong, 2 người họ quay sang nhìn nhau.
Tôi hoàn hồn, lên tiếng trước khi anh ấy kịp mở miệng:
“À không, tôi chỉ bất ngờ là có thể gặp được Ảnh Đé ở đây thôi.”
Anh ấy và đạo diễn nghe vậy cũng bật cười nhẹ. Nhưng ngữ khí của 2 cái cười đó không hề giống nhau.
1 cái là cười vì sự căng thẳng của tôi trông quá lúng túng như 1 con mèo bị giẵm đuôi vậy, con cái còn lại là vì cái lí do hết sưc ngu người của tôi.
Chào hỏi xong xuôi, chung tôi vào việc bàn hợp đồng.
Đạo diễn nói:
“Đây là bộ phim mà tôi rất kì vọng.
Ta muốn nó sẽ là 1 bộ b.o.m tấn mới, khuynh đảo cả showbiz.
Với hình tượng nhân vật, ta cảm thấy 2 người rất hợp ý.
Về Tuấn Luân thì không cần nói nhưng con cháu…Diệp Hạ à, cháu cứ việc phát huy tốt là được, diễn xuất của cháu rất tuyệt nhưng có lẽ chưa gặp đúng người.
Ta mong đây cũng có thể làm bước ngoặt lớn trong sự nghiệp cháu.
Toàn bộ quá trình quay sẽ được bảo mật và tung poster và traler sau khi hoàn thành toàn bộ quá trình nên các cháu cứ yên tâm.
Trong thời gian này, 2 đứa cứ báo với cộng đồng là đi du lịch hay nghỉ ngơi gì đó, về phía công ty cũng sẽ được bảo mật. Đây là hợp đồng nếu không có gì không ổn có thể kí ngay lập tức.”
Đạo diễn Hàn trong giới vốn nổi tiếng nghiêm khắc nhưng khi nói chuyện riêng lại như bậc cha chú nói chuyện với con cái, vô cùng gần gũi.
Xem qua hợp đồng cũng không có gì đáng ngại, tôi Và Huỳnh Tấn Luân đặt bút xuống kí.
Đạo diễn tiếp tục nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bach-nguyet-quang-trong-long-anh-de/chuong-3.html.]
“Thời gian bắt đầu quay sẽ là tuần sau, 2 đứa thu xếp đi.
Đây là bộ phim tâm huyết của ta nên Tấn Luân à, dù trước giờ chưa đóng những cảnh ngọt ngào giữa nam nữ chính thì bây giờ cũng phải đặt ra ngoại lệ nhớ chưa?”
Nghe xong, anh ấy cũng nhẹ giọng đáp ”Dạ” 1 tiếng.
Còn tôi, chưa kịp tiêu hóa việc mình sẽ đóng ngôn tình thanh xuân cùng với người con trai mình thích thầm 2 năm.
Ngồi them khoảng hơn nửa tiếng, tôii và Huỳnh Tấn Luân tiễn Đạo diễn ra về.
Lúc này, trước sảnh quán bả chỉ còn tôi và Huỳnh Tấn Luân.
3 năm hoạt động trong giới, tôi và anh ấy rất ít qua lại hoặc hầu như là không. Bây giờ tự nhiên lại đóng chung phim, quả thật cảm giác rất khó nói.
Tôi lên tiếng hỏi ânh ấy trước:
“ Em tưởng dạo này anh lười đóng phim, sao tự dung lại nhận bộ phim này?”
Huỳnh Tấn Luân chậm rãi nghieng đầu, dịu giọng trả lời tôi:
“Anh nói anh thích có được không?”
Tôi”…”
Thật sự lúc nào gặp anh là tôi cạn lời lần đó.
Chẳng muốn tiếp chuyện với anh nữa, tôi xoay người rời đi, hướng thẳng về phía xe của mình.
Đột nhiên, tay tôi cảm giác như bị ai đó giữ lại. Ngoảnh mặt lại, không biết Huỳnh Tấn Luân đuổi theo tôi làm j.
Tôi mang 1 bụng “???” định lên tiếng hỏi thì anh ấy cất tiếng trước:
“Hạ Hạ, anh không lái xe.”
À, ra là vậy, muốn đi nhờ xe về đây mà.
Tôi thở dài, lắc đầu ngao ngán. Đay không phải lần đầu tiên tôi nghe câu này.
Dú sao cũng quen rồi, tôi chỉ nhẹ gật đầu 1 cái rồi lại bắt đầu công cuộc đi lấy xe.
30 phút sau, chúng tôi đã có mặt trước cổng nhà anh.
Tôi lay lay anh dậy, bảo đến nhà rồi, sau đó thẳng chân cho anh xuống xe.
[…] 1 tuần sau, tại phim trường mới, đạo diễn đang hô hoán nhân viên sắp xếp lại đồ chuẩn bị cho công việc.
Tôi bước đến chào hỏi, làm quen mọi người trong đoàn rồi đi trang điểm theo lời đạo diễn.
Huỳnh Tấn Luân hôm nay cũng đến rất sớm, anh ấy đã ngồi trong phòng hóa trang trước tôi rồi.
Tôi ngồi vào ghế bên cạnh cho nhân viên trang điểm làm việc.