Bên Nhành Liễu Thắm Có Tiếng Họa Mi - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-07-08 19:25:14
Lượt xem: 1,978
Nàng lười biếng dựa vào đầu giường, lấy một gói hương liệu nhỏ dưới gối ra, cầm trong tay ngắm nghía.
"Loại hương này là lúc ta rời khỏi Triệu phủ, Thập Tam di nương thân thiết với ta đã tặng cho ta."
"Thập Tam di nương?"
Thúy Liễu cười khẽ, "Thập Tam di nương vốn là hoa khôi lầu xanh, có thể được Triệu đại nhân chuộc thân làm thiếp, hoàn toàn là nhờ vào loại hương liệu này."
"Loại hương này cực kỳ mãnh liệt, mỗi lần ân ái chỉ cần dùng một chút thôi, liền có thể khiến nam nhân không thể quên được hương vị mê hoặc kia."
Ta nhướng mày, "Có kiêng kỵ gì không?"
Thúy Liễu thuận tay ném lên giường, "Làm gì có kiêng kỵ gì, chỉ là không thể dùng nhiều, cũng không thể dùng thường xuyên thôi. Trộn vào các loại hương liệu khác, mỗi lần dùng một chút nhỏ, dùng nhiều sẽ gây hại cho nam nhân."
Ta nhặt gói hương liệu kia lên, nhìn thẳng vào mắt Thúy Liễu, "Tỷ tỷ, tỷ hãy nhẫn nhịn một thời gian ngắn nữa."
Thúy Liễu nắm chặt lấy tay ta, "Họa Mi, muội muốn làm gì?"
Ta nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ với khu vườn xa hoa của phủ tướng quân, "Cho hai tỷ muội chúng ta, kiếm một con đường giàu sang."
Truyện này của Huyện Lệnh 94 phong lưu tài hoa, tuấn tú hơn người, chí công vô tư, liêm khiết bình dị. Không được lấy cắp truyện của Quan, không được lấy cắp của Quan, không được lấy cắp của Quan. Quan sẽ rất là buồn 9.9 !!!
10
Những ngày sau đó, Thúy Liễu vẫn được sủng ái như kiếp trước, giống như hoa gặp gỡ mùa xuân, giống như lửa được thêm dầu.
Lăng Chí Viễn như được ăn ngon, ba tháng liên tục, giống như mọc rễ ở phòng Thúy Liễu.
Ta vẫn "Tranh sủng" với Thúy Liễu, nhưng khác với kết quả thắng bại lẫn lộn như kiếp trước, lần tranh sủng này, Thúy Liễu chiếm thế thượng phong tuyệt đối.
Lúc chọn vải vóc quần áo, ta cố ý giành lấy màu sắc sặc sỡ bắt mắt nhất, Lâm Hy Nguyệt mỉm cười nhường nhịn mặc ta và Thúy Liễu.
Sau khi cãi nhau một trận lớn, ta với khuôn mặt thanh tú, mặc bộ đồ mới màu đỏ xanh lại lượn lờ trước mặt tướng quân, càng khiến cho Thúy Liễu mặc bộ đồ màu xanh nhạt trắng tinh khôi trông càng xinh đẹp như tiên nữ.
Lâm Hy Nguyệt cố ý sắp xếp để ta hầu hạ, ta lại "Cãi nhau đánh nhau" với Thúy Liễu vào lúc tướng quân đến.
Lúc bị người ta kéo ra, mặt ta bị Thúy Liễu cào nhẹ một cái, vết thương rất nông, nhưng lại chảy đầy máu.
Ngược lại là Thúy Liễu, quần áo bị ta kéo rách, lộ ra bờ n.g.ự.c trắng nõn, e ấp nấp vào lòng Lăng Chí Viễn. Người đẹp thường ngày luôn tính cách mạnh mẽ lại hiếm khi yếu đuối, Lăng Chí Viễn hưng phấn bất ngờ.
Ta "ghen tị" Thúy Liễu, lúc nàng ta làm việc liền duỗi chân ngáng nàng ta ngã, Lăng Chí Viễn phạt ta quỳ dưới nắng giữa trưa, ta bị nắng cháy đen đi không ít, Thúy Liễu lại được miễn lao động hàng ngày, ở trong phòng dưỡng da càng trắng nõn mịn màng.
Mỗi ngày chỉ đến phòng Lâm Hy Nguyệt ngồi một lúc, liền quay người đến phòng Thúy Liễu.
Các loại ban thưởng như nước chảy đến tận cửa
Tình hình một chiều này, cuối cùng cũng khiến Lâm Hy Nguyệt không thể ngồi yên được nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ben-nhanh-lieu-tham-co-tieng-hoa-mi/chuong-5.html.]
Nàng ta quả thực có thể làm như kiếp trước, chờ thời cơ xử lý chúng ta, nhưng loại sự sủng ái độc chiếm này, vẫn khiến nàng ta vừa ghen tị vừa đố kỵ.
Lâm Hy Nguyệt quá tham lam, nàng ta vừa muốn làm một vị chủ mẫu hiền huệ trong mắt người khác, vừa muốn có được sự yêu thương say đắm của phu quân.
Nhưng điều này đối với nàng ta, người không có dung mạo nổi bật, gần như là không thể.
Trong lòng Lăng Chí Viễn, nàng ta là người vợ cần phải tôn trọng, là nữ nhân gương mẫu sống cùng hắn đến răng long đầu bạc, ôn nhu thì có, nhưng tuyệt đối sẽ không say đắm.
Trong viện của Thúy Liễu đêm nào cũng thắp nến sáng rực, tiếng rên rỉ yếu ớt không kiềm chế được vang lên liên tục, sáng nào Thúy Liễu cũng mang theo một thân vết tích ái muội đến hầu hạ Lâm Hy Nguyệt.
"Phu nhân tha tội, nô tỳ tối qua lao lực, dậy muộn một chút."
Lâm Hy Nguyệt nhìn khuôn mặt rạng rỡ của Thúy Liễu, cắn răng chặt lưỡi, nhưng vẫn mỉm cười gật đầu, "Muội hầu hạ tướng quân vất vả rồi, không cần đa lễ."
Ta đứng bên cạnh cắm trâm cho Lâm Hy Nguyệt, cúi đầu tính toán thời gian, qua một thời gian nữa, Thúy Liễu sẽ bị chuẩn đoán mang thai.
Đã đến lúc thu lưới rồi.
11
Đêm khuya, ta quỳ trước mặt Lâm Hy Nguyệt, giơ một gói hương liệu nhỏ ra.
"Phu nhân, nô tỳ đã sớm cảm thấy tiểu hồ ly tinh Thúy Liễu kia có vẻ gì đó kỳ quái, khiến cho tướng quân sủng ái như vậy, lại còn lạnh nhạt với người, trong đó nhất định có ẩn khuất."
"Đây là nô tỳ lén lút tìm thấy trong phòng nàng ta, nàng ta chính là dùng thứ này, mới khiến tướng quân và nàng ta đêm nào cũng mặn nồng."
"Nô tỳ thấy nàng ta lần nào cũng lấy một thìa nhỏ, cho vào lò hương."
Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚
Dưới ánh nến, Lâm Hy Nguyệt nhìn chằm chằm vào gói hương liệu, ánh mắt dần dần trở nên mê mẩn.
"Phu nhân? Phu nhân?"
Một lúc sau, nàng ta mới hoàn hồn, nhận lấy gói hương liệu, "Vật trợ thú, không nên dùng trong phủ này, ta sẽ bí mật khiển trách Thúy Liễu. Nhưng tướng quân dù sao cũng vẫn còn sủng ái nàng ta, lại là người do Triệu đại nhân tặng, vẫn nên nể mặt một chút."
Ta âm thầm thở phào nhẹ nhõm, ta đoán đúng rồi, nàng ta không muốn lấy chuyện này ra làm lớn, không muốn vạch trần loại hương liệu này, nàng ta vẫn còn đang do dự.
Ta vươn tay về phía gói hương liệu trong tay nàng ta, ánh mắt có chút khao khát, "Phu nhân, không bằng thưởng thứ này cho nô tỳ đi, nô tỳ cũng muốn hầu hạ tướng quân..."
Lâm Hy Nguyệt vô thức nắm chặt gói hương liệu, "Loại đồ này, vẫn là không nên dùng thì hơn, ta sẽ tự mình tiêu hủy nó."
Không muốn cho ta, đó chính là muốn tự mình dùng.
Ta hoàn toàn yên tâm, nàng ta rốt cuộc vẫn không nhịn được sự cám dỗ.
Nàng ta nhất định sẽ tìm người kiểm tra loại hương liệu này, đây là loại hương liệu trợ thú cao cấp không sai, dùng vừa phải sẽ không có hại mà còn có lợi.
Nhưng loại thuốc bí truyền lầu xanh này, nếu không phải người trong nghề thì không thể nắm vững được liều lượng.