Bên Nhành Liễu Thắm Có Tiếng Họa Mi - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-07-08 19:25:15
Lượt xem: 1,956
12
Rất nhanh, hậu viện phủ tướng quân đã đổi gió.
Thúy Liễu dần dần thất sủng, ngược lại là Lâm Hy Nguyệt, ngày càng mặn nồng với tướng quân.
Đêm nào cũng ở bên nhau, một đêm gọi nước vài lần, thật sự là ngay cả lúc mới cưới cũng không có chuyện như vậy.
Sắc mặt của Lâm Hy Nguyệt, cũng trở nên hồng hào hơn rõ rệt.
Nàng ta ra ngoài tham gia yến tiệc, chỉ trong một buổi chiều, Lăng Chí Viễn tan triều liền đích thân đến đón, dắt ngựa giúp nàng ta, ân ái ngọt ngào, khiến cho không ít phu nhân nhà cao cửa rộng phải ghen tị.
Đáng tiếc, tình cảm đang mặn nồng, lại đột nhiên xảy ra chuyện.
Một đêm nọ, Hoàng ma ma vội vã chạy đến, gọi ta và Thúy Liễu đến phòng Lâm Hy Nguyệt hầu hạ.
Chúng ta nhìn nhau, Lăng Chí Viễn tối nay đang ở đó.
Ta và Thúy Liễu vừa mới bước vào không lâu, trong phòng liền truyền đến tiếng mắng chửi, tiếng đập phá, tiếng khóc lóc hoảng sợ của nữ nhân.
Lăng Chí Viễn, hắn không được rồi.
Lâm Hy Nguyệt ngồi bệt xuống đất khóc lóc, Lăng Chí Viễn kéo Thúy Liễu lên giường, đánh cho nàng ấy vài bạt tai rồi đuổi xuống.
Lại kéo ta, vẫn không được, tức giận đá ta một cái vào bụng.
Ta ôm bụng, đau đến nỗi cuộn tròn người, khóe miệng lại lén lút nhếch lên trong bóng tối.
Ngu ngốc, loại hương liệu kia dùng nhiều quá, sẽ hại đến gốc rễ, cả đời này không thể làm nam nhân được nữa.
Sự giận giữ bất lực của Lăng Chí Viễn, vang khắp cả phủ tướng quân.
Truyện này của Huyện Lệnh 94 phong lưu tài hoa, tuấn tú hơn người, chí công vô tư, liêm khiết bình dị. Không được lấy cắp truyện của Quan, không được lấy cắp của Quan, không được lấy cắp của Quan. Quan sẽ rất là buồn 9.9 !!!
13
Trời vừa mới hửng sáng, Lăng Chí Viễn, Lâm Hy Nguyệt, còn có ta và Thúy Liễu, đều bị bà v.ú đưa đến Tùng Hạc viện.
Chuyện đêm qua ồn ào như vậy, đã kinh động đến Diệp thị, lão phu nhân phủ tướng quân, người một lòng hướng Phật, không hề quản chuyện đời.
Trong chính đường âm u của Tùng Hạc viện tràn ngập mùi hương trầm thoang thoảng, Lăng Chí Viễn đi theo đại phu vào phòng trong khám bệnh, ta, Thúy Liễu và Lâm Hy Nguyệt quỳ dưới đất.
Cơ thể Lâm Hy Nguyệt, run rẩy dữ dội.
Một lúc sau, đại phu đi ra, đằng sau là Lăng Chí Viễn với khuôn mặt cứng như đá.
Đại phu cúi người hành lễ, "Lão phu nhân, tướng quân đây là do dùng hợp hoan tán quá liều, làm tổn thương đến gốc rễ nên mới như vậy."
Giọng nói của Diệp thị lạnh lùng như băng, "Cao đại phu, ông là thần y nổi tiếng kinh thành, lại có quan hệ thân thiết với Lăng gia, xin hỏi bệnh tình của con trai ta, có thể chữa khỏi được không?"
Cao đại phu kia vuốt vuốt râu, lắc đầu, "Loại thuốc này dược tính cực mạnh, tướng quân lại dùng quá nhiều, lão phu bất tài, chỉ đành bó tay."
Mí mắt Diệp thị giật giật, cúi đầu nhìn xuống ba nữ nhân đang quỳ dưới đất.
"Người đâu, đi khám xét phòng của ba người họ, không được bỏ sót bất kỳ ngóc ngách nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ben-nhanh-lieu-tham-co-tieng-hoa-mi/chuong-6.html.]
Ta từng hầu hạ Diệp thị vài năm, trong lòng rất rõ, bà ta càng tức giận, thì vẻ mặt lại càng bình tĩnh, con trai duy nhất chưa có con nối dõi đã bị như vậy, lúc này trong lòng bà ta chỉ hận không thể băm vằm chúng ta ra.
Mồ hôi lạnh của Lâm Hy Nguyệt, không ngừng từ trán rơi xuống.
Không lâu sau, mấy bà già bưng một gói hương liệu còn sót lại không nhiều quay lại báo cáo.
Cao đại phu nhận lấy, ngửi ngửi, gật đầu với Diệp thị.
"Lão phu nhân, thứ này được tìm thấy trong phòng của phu nhân."
"Khoảng thời gian này, phu nhân quả thực được sủng ái nhất."
Lâm Hy Nguyệt hoàn toàn sụp đổ ngồi bệt xuống đất.
Diệp thị vốn đã không ưa cô con dâu yếu đuối này, lúc đầu đồng ý cuộc hôn nhân này là vì nhìn trúng người ca ca đang làm quan ở Hộ bộ của nàng ta.
Không ngờ vừa mới thành thân không lâu, ca ca nàng ta liền vì tham ô mà bị xử trảm, Diệp thị không muốn để phủ tướng quân mang tiếng ác, cho nên tuy không ưa Lâm Hy Nguyệt, nhưng cũng chưa từng làm khó.
Không ngờ, lại hại con trai duy nhất của bà ta ra nông nỗi này.
Lâm Hy Nguyệt phát điên bò đến trước mặt Diệp thị, "Mẫu thân, không phải con, không phải con! Loại hương liệu này là do Thúy Liễu dùng, là Họa Mi lén lút lấy từ phòng nàng ta đưa cho con, con oan uổng mà!"
Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚
Nói xong, lại kéo lấy góc áo của Lăng Chí Viễn, "Tướng quân, chàng tin thiếp, chàng tin thiếp đi!"
Diệp thị nhìn sang ta, ánh mắt sâu thẳm lạnh lùng.
Ta dập đầu một cái, nhìn sang Lâm Hy Nguyệt, lạnh lùng nói: "Nô tỳ chưa từng đưa cho phu nhân loại đồ này."
14
Lâm Hy Nguyệt sững người, sau đó liền như phát điên lao về phía ta.
"Tiện tỳ! Ngươi dám hại ta, rõ ràng là ngươi đưa cho ta! Là ngươi lén lút lấy từ phòng Thúy Liễu!"
"Đúng vậy, Thúy Liễu, thời gian trước cả phủ đều biết, tướng quân sủng ái Thúy Liễu!"
Thúy Liễu hừ lạnh một tiếng, "Lão phu nhân, nô tỳ tự nhận dung mạo không xấu, tướng quân có hứng thú một thời gian cũng là chuyện bình thường."
"Ngược lại là phu nhân, thành thân với tướng quân đã lâu, dung mạo lại không có gì nổi bật, đột nhiên được sủng ái như vậy, mới khiến người ta cảm thấy kỳ lạ."
Lăng Chí Viễn giật lấy gói hương liệu trong tay đại phu ngửi ngửi, sau đó liền đá Lâm Hy Nguyệt một cái, "Chính là mùi này, trong phòng nàng rất nồng, tiện nhân còn dám cãi lại!"
"Ta đối xử với nàng không tệ, nàng lại dám hại ta!"
Lâm Hy Nguyệt vừa khóc vừa la hét, lúc thì cầu xin, lúc thì mắng ta, lúc thì mắng Thúy Liễu.
Diệp thị liếc mắt một cái, ma ma bên cạnh liền bịt miệng Lâm Hy Nguyệt lại, trói nàng ta lại.
"Phu nhân bỗng nhiên mắc bệnh nặng, ném nàng ta đến nơi khác chờ c.h.ế.t đi."
Lâm Hy Nguyệt bị người ta kéo đi, Diệp thị nhắm mắt lại.
"Hai người các ngươi, cũng không phải loại người hiền lành. Khiến cho hậu viện của Viễn nhi rối tung lên, còn làm hại cơ thể của nó, thật là đáng chết."
"Họa Mi, lúc đầu ta thấy ngươi là người hiền lành, mới để ngươi đi hầu hạ Viễn nhi, đáng tiếc..."
Ta cười thản nhiên, không đáng tiếc chút nào.