BIỂN RỘNG TRỜI CAO - Chương 11
Cập nhật lúc: 2024-06-05 19:24:24
Lượt xem: 2,052
Xe ngựa dừng lại gần một ngôi nhà cách ngoại ô không xa.
Bạch Hạc Nguyên dẫn ta đi một đoạn, sau đó ra hiệu cho ta ngồi xổm xuống.
Y chỉ về phía sau ngôi nhà.
Ta nhìn theo tầm mắt của y, chỉ thấy một người đàn ông dáng người gầy gò đang đi qua đi lại ở đó.
Mặc dù dáng vẻ tiều tụy, nhưng ta vẫn nhận ra, người đàn ông này chính là Trần An.
Ta không nói gì, kiên nhẫn theo Bạch Hạc Nguyên đợi một lát.
Chỉ chốc lát sau, cuối con đường nhỏ liền có một chiếc xe ngựa chạy tới.
Xe ngựa dừng lại, hai bóng người một trước một sau đi xuống.
Họ mặc áo choàng, ta không thể nhìn rõ dung mạo của họ.
Bạch Hạc Nguyên lại nghiêng đầu ghé vào tai ta nói: "Đó là Giang Hân Vinh và Tôn Nghi."
Trần An lập tức nghênh đón.
Bọn họ cùng nhau vào nhà, chỉ đợi chưa đầy một nén hương, bên trong đã xảy ra cãi vã kịch liệt.
Bạch Hạc Nguyên: "Lần này Trần An vào kinh là để đòi bạc hai mẫu tử họ.”
Ta nhìn ngôi nhà kia, nhẹ giọng nói: "Nói là uy h.i.ế.p hẳn là chính xác hơn?"
Tiếng cãi vã dần dần bị tiếng chửi bới chua ngoa của nữ tử thay thế.
Tiếng chửi bới lại dần dần bị tiếng cầu xin và tiếng kêu sợ hãi thay thế.
Cuối cùng, một tiếng kêu thảm thiết của nam nhân vang lên, ngôi nhà hoang này một lần nữa chìm vào im lặng.
Ta và Bạch Hạc Nguyên nhìn nhau, cuối cùng không nhịn được cong môi.
Xem vở kịch này không lỗ rồi.
13.
Sau khi mối hôn sự với Trấn Nam Vương phủ thất bại, phụ thân lại bắt đầu tìm kiếm phu quân mới cho Giang Hân Vinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bien-rong-troi-cao/chuong-11.html.]
Hiện nay trên triều đình, thù địch của Giang gia quá nhiều, ông ấy nóng lòng muốn tìm kiếm đồng minh mới cho mình.
Chuyện thành thân của con gái đối với ông ấy mà nói, chẳng qua chỉ là công cụ lợi dụng để liên minh mà thôi.
So với ta, người con gái lớn bị hủy dung, hiển nhiên ông ấy coi trọng Giang Hân Vinh hơn.
Gần đây, ông ấy qua lại với Hổ Uy tướng quân Trương Côn vừa từ biên quan đại thắng trở về.
Trương Côn năm nay bốn mươi tám tuổi, phu nhân đời trước đã mất gần năm năm, đến nay vẫn chưa tái giá.
Lúc Giang Hân Vinh nghe được chuyện này, tức giận đến mức trực tiếp đi tìm phụ thân.
"Hắn ta và phụ thân người tuổi tác xấp xỉ nhau, nữ nhi sao có thể gả cho hắn ta được?"
Phụ thân khinh thường liếc nhìn ả một cái, giọng điệu qua loa: "Trương tướng quân hiện nay chiến công hiển hách, là hồng nhân trước mặt thánh thượng, con là một thứ nữ gả cho hắn làm chính thất phu nhân, là con trèo gả rồi."
Giang Hân Vinh: "Nhưng phụ thân……"
"Được rồi!" Phụ thân vỗ bàn, sắc mặt cũng lạnh xuống, "Được rồi, chuyện này cứ quyết như vậy đi! Con yên tâm về thêu áo hỉ, chờ gả đi."
Giang Hân Vinh thất hồn lạc phách đi ra từ thư phòng, đúng lúc gặp ta đang đứng ở cửa.
Ta bưng canh lê cười với ả: "Ta đến đưa canh lê cho phụ thân."
Ả oán hận nhìn ta một cái, trầm mặt đi lướt qua ta.
Khoảnh khắc lướt qua nhau, ta nhỏ giọng nói: "Muội muội, người lớn tuổi sẽ biết cưng chiều người khác, sau này muội sẽ được hưởng phúc."
Bước chân ả dừng lại, đột nhiên quay đầu nhìn lại.
Trong ánh mắt oán giận của ả, ta đẩy cửa thư phòng ra......
Theo lời đồn trên phố, Trương tướng quân trên chiến trường dũng mãnh vô song, trên giường chỉ có hơn chứ không kém, còn có một số sở thích đặc biệt không muốn người khác biết.
Phu nhân đời trước của ông ta c.h.ế.t rất thảm, người ta nói là c.h.ế.t bất đắc kỳ tử trên giường.
Nguyên nhân thật sự của cái c.h.ế.t thì ai mà biết?
Đây mới là lý do thực sự khiến Giang Hân Vinh không muốn gả vào tướng phủ.
Tôn Nghi và Giang Hân Vinh tính toán trăm phương nghìn kế, sao có thể dễ dàng thỏa hiệp?