Bố Của Ảnh Đế Là Bố Của Tôi - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-10-16 11:46:09
Lượt xem: 75
Cô ta không thể nhìn thấy nó từ góc nhìn của mình, nhưng những người hâm mộ trước màn hình có thể nhìn rõ mọi thứ ở lối vào của nhà hàng.
Cho dù là người ngu ngốc nhất cũng nên nhận ra rằng có điều gì đó không ổn.
Nhưng Diệp Ôn Ôn vẫn không hề biết gì hết.
Cô ta rất vui vẻ trang điểm lại và lái xe cùng Cố Ngôn Triệt đến biệt thự nhà họ Cố - chính là căn biệt thự mà bố tôi và tôi đã bị bắt gặp.
Do đã được thỏa thuận trước với đạo diễn của chương trình, nên nhà tôi cũng đã lắp đặt camera.
Lúc này, số lượng người xem đồng thời của chương trình đã đạt đến mức cao nhất trong năm, hàng triệu người ăn dưa đang cùng xem sự cố hài hước và kỳ lạ nhất của gia đình giàu có.
Trong khi đó, nữ chính của sự kiện, Diệp Ôn Ôn, vẫn không hề hay biết điều gì.
Cô ta theo Cố Ngôn Triệt vào biệt thự của nhà tôi và đưa món quà của mình cho bố của Cố Ngôn Triệt - cũng chính là ông Cố Tổng.
Ông Cố Tổng đang chơi cờ, đúng lúc là ván cờ cuối cùng, vì vậy Cố Ngôn Triệt ngồi cùng chơi với ông, trong khi đó Diệp Ôn Ôn đi đến phòng ăn để nếm thử món bánh mà đầu bếp nhà tôi mới làm.
Diệp Ôn Ôn theo bảo mẫu đến phòng ăn.
Sau đó, cô thấy một bóng người quen thuộc.
Bóng người đó chính là tôi, Khương Trúc Tâm.
Diệp Ôn Ôn suýt nữa là đã hét lên.
Tôi trơ mắt nhìn cô ta há hốc mồm sau đó lại tự mình che miệng lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bo-cua-anh-de-la-bo-cua-toi/chuong-8.html.]
Dẫu sau đây cũng nhà họ Cố, lại là lần đầu tiên cô ta đến làm khách ở nhà bạn trai, đương nhiên phải bảo vệ tốt hình ảnh của mình.
Vì thế, nhân lúc đầu bếp đi làm việc, Diệp Ôn Ôn lại tiến gần tôi và nói với giọng rất nhỏ và dữ tợn: "Khương Trúc Tâm, chị chính âm hồn không tan sao? Chạy đến phòng ăn nơi hẹn hò của tôi và A Triệt còn chưa đủ, giờ lại còn chạy tới cả nhà họ Cố."
Trong miệng tôi cắn một chiếc bánh trứng dừa phô mai vừa được đầu bếp nướng xong, tôi trả lời Diệp Ôn Ôn một cách lờ mờ: "Vì sao tôi không thể đến nhà họ Cố?"
Diệp Ôn Ôn tức giận, cô ta chỉ vào mặt tôi: "Chị có biết xấu hổ không? Cố Tổng sắp tái hôn với vợ cũ rồi, chị còn đến đây để làm gì?"
Tôi nói: "Tôi không phải là người làm chuyện đó, là Cố Tổng đã cho tôi đến đây."
Diệp Ôn Ôn không thể nào nói chuyện được với tôi, cô ta quay đầu đi ra ngoài, có lẽ để hít thở không khí trong lành để bình tĩnh lại.
Kết quả là khi ra ngoài, cô ta đã thấy một chiếc Rolls-Royce dừng ở cửa.
Cửa xe mở ra, một người phụ nữ mặc sườn xám màu xanh, tay đeo vòng ngọc phỉ thúy bước xuống.
Không ai khác, đó chính là vợ cũ của Cố Tổng, mẹ ruột của Cố Ngôn Triệt, Bà Khương.
Diệp Ôn Ôn nhìn thấy và ngay lập tức vui mừng.
Chính cung nương nương đã trở lại, yêu nghiệt nhất định sẽ bị hồn phi phách tán.
Vì vậy, cô ta lập tức nghênh đón, ngọt ngào mềm dẻo nói với bà Khương: "Dì là bác gái đúng không ạ? Cháu là Ôn Ôn, bạn gái của A Triệt."
Bà Khương chỉ gật đầu lịch sự và xa cách, sau đó hơi nhíu mày nói: "Hôm nay các người có buổi họp mặt đặc biệt sao? Tôi đến không đúng lúc rồi."
"Không, không có gì đặc biệt cả. Dì đến rất đúng lúc." Diệp Ôn Ôn vội vàng nói: "Dì vào phòng ăn đi, A Triệt đang chờ dì ở đó, anh ấy có việc muốn nói với dì."
Cố Ngôn Triệt không hề có ở trong phòng ăn.
Người trong phòng ăn là Khương Trúc Tâm.