Bố đứa bé là ai - 9
Cập nhật lúc: 2024-08-05 15:30:26
Lượt xem: 1,159
Anh mua căn nhà mới ở cùng khu biệt thự với nhà bố mẹ tôi.
Ngay khi anh vừa mở cửa, tôi đã treo mình lên người anh, nghiêng người áp sát vào anh.
Tôi không quan tâm: “Em phải kiểm tra trước khi kết hôn. Nếu anh không làm được…”
Lời còn chưa dứt, anh đảo khách thành chủ, bình tĩnh nói: "Đừng chọc giận người ta."
Tôi cười nói: “Nếu họ biết chú rể là anh, có tức c..hết không?”
“Người tức giận như vậy chỉ có Hoắc Thừa Diệp và mẹ cậu ta thôi.”
"Hả? Vậy chú Hoắc..."
Anh bất lực nhéo dái tai tôi: “Sau khi biết em sẽ không bao giờ tha thứ cho Hoắc Thừa Diệp, ông ấy đã để mắt đến anh rồi.
“Đối với ông ấy mà nói, lợi ích trước mắt, ai cũng có thể là lợi thế.”
19
Khi tôi vô tư, thoải mái và mập mạp thì có người bắt đầu không an phận.
Chu Vi không tìm được Hoắc Thừa Diệp nên đến công ty, nhưng bị người nổi tiếng mạng đang quay phim đẩy ngã.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Mang thai giả được xác nhận.
Cô ta chịu không nổi áp lực của bạo lực trên mạng, cùng với ánh mắt khác thường trong hiện thực, chửi rủa thô tục, mở một chương trình truyền hình trực tiếp.
“Nếu không vì hắnanh ta ngay cả thêu hoa châm cũng không bằng, tôi đã sớm mang thai rồi!
“Các người cho rằng anh ta vì cái gì không thể rời khỏi tôi như vậy??
“Bởi vì anh ta không dám để Đại Nhược Tuyết biết! Thiên kim đại tiêu rthu người ta muón cái gì có cái đó. Anh ta sợ Đại Nhược Tuyết biết anh ta dị tật về phát d..ục sẽ không ưa anh ta! Nhưng anh ta nghiện ăn nên đành phải tìm tôi! Tôi rất yêu anh ta. Tôi đã từ bỏ thể diện và nhân phẩm của mình vì anh ta, nhưng anh ta vẫn chọn Nhược Tuyết! Tôi chỉ có thể giả mang thai! Tôi mới là nạn nhân thực sự! Tôi là người vô tội nhất!"
…
Giờ đây, nhà họ Hoắc lại càng hỗn loạn hơn.
Sau khi dì Hoắc biết chuyện, bà ấy bị đột quỵ và phải nhập viện.
Chu Vi bị bắt cóc vào lúc nửa đêm.
Chỉ trong vài ngày, một số cư dân mạng đã nhảy ra và cho rằng Chu Vi bị đ..iên và bị gia đình đưa vào bệnh viện tâm thần.
Nhưng Hoắc Thừa Diệp vẫn đóng kín cửa.
Anh ta gửi cho tôi một tin nhắn: [Nhược Tuyết, tất cả những gì Chu Vi nói đều không đúng, một người phụ nữ như cô ta sẽ làm bất cứ điều gì vì tiền. ]
[Nhược Tuyết, dạo này dư luận xôn xao quá, chúng ta đi đăng ký nhé? Có thể bù đắp sau đám cưới được không? ]
Tôi còn chưa đọc hết đã ném điện thoại của mình cho Hoắc Thanh Tế và gợi ý cho anh một chút.
"Em có nên giả mang thai không? Em sẽ nhân cơ hội cắm sừng Hoắc Thừa Diệp."
Trên con đường khiến Hoắc Thừa Diệp ghê tởm, tôi nguyện ý thêm một viên gạch vào đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bo-dua-be-la-ai/9.html.]
Hoắc Thanh Tế đưa tay ôm lấy eo tôi, đặt lòng bàn tay lên bụng dưới của tôi, cười nói nhỏ: “Cũng chưa chắc là giả.”
Tôi cười nói đùa, cười nhạo anh quá tự tin vào khả năng của mình.
Trên đường về nhà, tôi lặng lẽ mua que thử thai.
Không ngờ là hai vạch.
Trong lúc còn đang thất thần thì tin nhắn của Hoắc Thanh Tế đã đến.
Đầu tiên anh gửi một bức ảnh chụp màn hình lịch, trong đó năm ngày được khoanh tròn bằng những bông hoa nhỏ.
Sau đó anh gửi một câu khác: [Trễ tám ngày.]
20
Ngày cưới, ai nhận được thiệp mời đến hiện trường đều biết chú rể đã thay đổi.
Nhưng trên mạng lại cho rằng chú rể vẫn là Hoắc Thừa Diệp.
Vì danh phận, Hoắc Thanh Tế bực bội đã tìm một đội truyền hình trực tiếp để phát sóng trực tiếp trong đám cưới.
Sau lời thề, chúng tôi trao nhẫn và hôn nhau.
Sau khi hôn lễ kết thúc, khách mời gần như đã rời đi, Hoắc Thừa Diệp xông vào.
Hắn bối rối và hét lên điên cuồng: “Các người đều nhầm chú rể rồi! Chú rể cưới Đại Nhược Tuyết hôm nay là tôi! Là tôi!"
Hắn hét toáng lên, tức giận lao tới, cách tôi còn hai ba cái ghế bị vệ sĩ ngăn lại.
"Hoắc Thừa Diệp tới đây làm gì?"
"Trên mạng không phải nói Đại Nhược Tuyết mang thai sao? Đứa bé kia là của ai?”
“Sẽ không phải mang thai con của Hoắc Thừa Diệp, đi gả cho anh trai anh ta chứ?”
Ở hành lang, có vài vị khách đang bàn tán.
Hoắc Thừa Diệp đột nhiên sửng sốt, đôi mắt đỏ hoe nhìn chằm chằm vào bụng tôi, không thể tin nổi.
"Em... trong bụng ngươi có cái gì..."
Tôi rúc vào trong n.g.ự.c Hoắc Thanh Tế, cong môi cười nhẹ: “Anh muốn nói gì?”
“Sao em lại có thai…” Hoắc Thừa Diệp đã nói không rõ ràng.
“Tại sao tôi không thể có thai?”Tôi hỏi lại.
“Anh vẫn không muốn cưới tôi phải không? Thực ra, điều đó không phải là không thể. Tôi có thể sinh cho anh một đứa bé, nhưng anh không được hỏi bố của đứa bé là ai. Anh có làm được điều đó không?"
Khi tôi nói điều này, bàn tay của ai đó đã siết chặt lấy eo tôi.
Tôi đưa tay véo vào phần thịt sau lưng Hoắc Thanh Tế.
Sau đó, tiếp tục ra hiệu cho Hoắc Thừa Diệp: "Hoắc Thừa Diệp, để tôi dạy cho anh một bài học. Pháp luật quy định nếu một bên cố tình giấu bệnh nặng trước khi kết hôn thì sau khi kết hôn bên kia có thể khởi kiện hủy hôn. Anh đã giấu tôi nhiều năm như vậy, lại vội vàng kết hôn, chỉ là vì anh cảm thấy không thể giấu được nữa, muốn lừa tôi nhanh chóng cưới anh. Anh thật nực cười, tại sao anh cho rằng Đại Nhược Tuyết tôi lại bằng lòng chung sống với một kẻ cặn bã thất thường như anh?”