BỘ MÓNG TAY MỚI CỦA MẸ - CHƯƠNG 10
Cập nhật lúc: 2024-09-05 23:44:52
Lượt xem: 590
10
Cô hàng xóm lại bày ra bộ mặt từ ái, tưởng rằng mình rất hiểu chuyện.
“Con còn nhỏ, lớn lên con sẽ biết đàn ông quan trọng với phụ nữ thế nào. Mẹ con không biết cách làm vui lòng chồng, sớm muộn gì cũng chịu thiệt thôi. Dì biết mẹ con không thích con, không sao, dì thích con. Con có muốn gọi dì là mẹ không?”
Cái gì?
Tôi đã thấy qua kẻ đào góc tường, nhưng chưa bao giờ thấy kẻ nào mặt dày đến vậy.
Tức đến nỗi tôi muốn xông lên lý luận ngay lập tức.
Kết quả là con trai còn giận hơn tôi, liền mắng thẳng vào mặt cô ta.
“Cô bị bệnh à! Đầu bị ai đánh hỏng rồi? Tôi có mẹ của mình, ai cần loại điên như cô làm mẹ chứ! Với lại, mẹ tôi rất thích tôi, cô đừng nói bừa. Chính vì cô mà bố mẹ tôi suýt nữa bỏ rơi tôi rồi, nếu không phải mẹ tôi mềm lòng, tôi đã thành đứa trẻ bị bỏ rơi rồi.”
Con trai tức giận phồng má, còn nắm c.h.ặ.t t.a.y lại.
“Cô đừng hòng lừa tôi nữa, mẹ tôi rất tốt và rất yêu tôi, không như cô nói. Cả tôi và bố đều rất yêu mẹ, không cần mẹ tôi phải hạ mình lấy lòng ai như cô đâu. Cô chỉ là người không có tự trọng, còn ghen tị khi thấy chúng tôi sống tốt!”
Con trai trút hết sự ấm ức và oán hận suốt thời gian qua lên đầu cô hàng xóm.
Mỗi câu nói đều chạm đến nỗi đau của cô ta.
Khiến cho biểu cảm trên mặt cô càng lúc càng méo mó.
Nụ cười giả tạo nhanh chóng bị thay thế bằng vẻ hung dữ.
“Con nói gì! Sao con lại thích mẹ con chứ! Bà ấy vừa già vừa xấu, con không được thích bà ấy! Nghe rõ chưa! Con nhìn dì xem, dì gợi cảm và xinh đẹp thế này, dì là mẹ con, gọi mẹ đi! Gọi đi!”
Hàng xóm nắm chặt vai con trai tôi, giọng the thé chói tai.
Tôi tức giận đến mức phải vuốt ngực.
Gợi cảm và xinh đẹp?
Theo tôi thấy, chỉ là một bà phụ nữ trung niên gầy gò, nước miếng bay tung tóe vào con trai tôi.
Con trai tôi bị giật mình, đẩy mạnh cô ta ra rồi chạy về phía tôi.
Vừa đúng ở khúc cua, nó lao thẳng vào lòng tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bo-mong-tay-moi-cua-me/chuong-10.html.]
“Mẹ ơi!”
Con trai ôm chặt lấy eo tôi, nói gì cũng không chịu buông.
Nhìn vào ánh mắt của tôi, con hơi né tránh, có chút ngượng ngùng và áy náy.
“Ngoan nào, có mẹ đây, mẹ đưa con về nhà.”
Nhưng con trai lại ngẩng đầu lên, đôi mắt ướt sũng nhìn tôi đầy kiên định.
“Mẹ ơi, mẹ rất yêu con, đúng không?”
“Đúng, mẹ rất yêu con, con là bảo bối của mẹ.”
—----
Sau khi trò chuyện với con trai, tôi mới phát hiện ra.
Con trai không tôn trọng tôi trước đây là do ảnh hưởng từ cô hàng xóm và con trai cô ta.
Tháng tôi đi công tác, sáng nào con trai tôi cũng thường đi học cùng Tiểu Huyên.
Tiểu Huyên không tôn trọng mẹ mình.
Gọi mẹ như gọi người hầu, còn gọi bà là đồ ngốc.
Cô hàng xóm không hề dạy bảo con, ngược lại còn âm thầm chịu đựng.
Thậm chí còn tẩy não con trai.
Bảo rằng làm mẹ thì phải như cô ấy, vô điều kiện nghe theo chồng và con trai.
Phải làm hết việc nhà, còn phải tự chăm chút bản thân.
Nếu không một ngày nào đó bị chồng bỏ rơi, khóc cũng chẳng có chỗ.
“Mẹ ơi, con biết sai rồi, cô ấy đúng là người xấu. Con không nên tin người ta nói gì cũng nghe theo. Trước đây con còn nói mẹ là đồ xấu xí, đồ béo phì, con thật đáng chết!”
Con trai càng nói càng kích động, đột nhiên chổng m.ô.n.g về phía tôi.
“Mẹ, hay là mẹ đánh con một trận cho bõ tức đi.”