Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bố tôi mất tích rồi - Phần 3

Cập nhật lúc: 2024-06-12 20:11:16
Lượt xem: 2,608

10

 

“Anh ta có nhà ở bên ngoài, hơn mười ngày không về cũng không có gì lạ.” Mẹ tôi cúi đầu, tránh ánh mắt áp bức của Lý Duệ, giọng điệu vô cùng bi thương.

 

Chỉ là hai tay của mẹ kịch liệt run lên, mu bàn tay đập vào một bên quầy, run bần bật.

 

Lý Duệ cau mày, ánh mắt rơi vào trên bàn tay lộ ra vẻ sợ hãi của mẹ.

 

Người cảnh sát mặt vuông phụ trách lục lọi đồ đạc và chụp ảnh đi tới thì thầm vào tai Lý Duệ.

 

Lý Duệ nghe gì đó mới thả lỏng người, đưa cái vá cán dài cho viên cảnh sát mặt vuông.

 

"Anh xem trong bể có phải thịt heo hay không, không có việc gì thì rút, mấy ngày nay thật giả lẫn lộn..." Lý Duệ đột nhiên dừng lại.

 

Viên cảnh sát mặt vuông cầm lấy chiếc vá cán dài, hít một hơi thật sâu rồi cúi người vớt nó ra.

 

Toàn bộ nồi nước lèo được anh ta úp ngược. Phần thịt xương ẩn dưới đáy, được bao phủ bởi hai lớp gia vị và hai lớp xương heo, xương giò được đảo lên trên mặt nước.

 

Một số xương giò và xương sườn bày ra trước mặt mọi người.

 

Trong phòng có mùi thịt nhưng không phải gà, không phải vịt, cũng phải phải bò, cừu, cá, heo.

 

Mùi chua chua, thơm đến mức không thể không nuốt nước bọt nhưng lại khiến mọi người cảm thấy ớn lạnh một cách khó hiểu.

 

Mẹ tôi thấp giọng gào lên, đầu gối run lẩy bẩy không đứng dậy được.

 

Tôi ngăn bà lại, đầu gối mẹ đập vào mặt bàn của quầy thu ngân gây ra tiếng động lớn.

 

Lý Duệ lập tức quay đầu nhìn mẹ tôi, híp mắt, ánh mắt lộ vẻ nghi hoặc.

 

Viên cảnh sát mặt vuông giơ tay lớn tiếng ra hiệu: "Mau! Đến thu thập vật chứng."

 

Lúc này, một nữ cảnh sát từ trên lầu đi xuống, tay cầm d.a.o chặt xương: "Đội trưởng, trên sàn phòng ngủ chính có rất nhiều vết m//áu."

 

"Có con d.a.o này giấu dưới gầm giường."

 

Không khí trong nhà đột ngột thay đổi.

 

Lý Duệ và cảnh sát mặt vuông chạy ngược ra xa mẹ tôi, ai đó đã giật tôi khỏi vòng tay mẹ, và một vài cảnh sát đặc nhiệm đặc biệt cao lớn xông vào nhà và bao vây mẹ tôi.

 

Mẹ tôi bị còng tay và đưa lên xe cảnh sát.

 

Tôi chạy theo bà ấy và hét lên: "Mẹ, mẹ không có gi//ết người! Cái gì cũng không được thừa nhận!"

 

Đội trưởng Lý tóm lấy tôi và nói rằng muốn thu thập chứng cứ.

 

Câu đầu tiên tôi hỏi về mẹ, câu thứ hai tôi sụt sịt khóc, câu thứ ba tôi chẳng biết gì cả.

 

Đội trưởng Lý cau mày nhìn tôi một lúc, trong mắt thoáng qua vẻ không thể chịu đựng và bất lực. Lý Duệ thở dài một hơi, cất bút ghi âm, bước ra cửa, lớn tiếng hỏi hàng xóm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bo-toi-mat-tich-roi/phan-3.html.]

 

"Đứa trẻ này có họ hàng gì không?"

 

Bà nội và chú Hai tôi lao ra khỏi đám đông nhận cháu.

 

11

 

Bà nội và chú Hai vỗ n.g.ự.c hứa sẽ chăm sóc tôi thật tốt, bảo các đồng chí cảnh sát yên tâm về đi, không cần lo lắng điều gì.

 

Cảnh sát bước vào xe cảnh sát, bà nội và chú Hai bỏ tôi lại, lao vào phòng ngủ chính.

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

Phòng ngủ chính bị niêm phong, hai người cúi xuống nhấc chân chui vào.

 

Hai cảnh sát xuất hiện ở góc cầu thang giơ tay ngăn họ lại.

 

"Các người làm gì đó! Phá hoại hiện trường à, muốn bị bắt phải không?"

 

Lực lượng cảnh sát rời đi, nhưng để lại hai người bảo vệ hiện trường vụ án. Bà và chú Hai tuyệt vọng đi xuống cầu thang và dọa nạt tôi: "Mẹ mày sẽ bị xử bắn, tiền của nhà mày sẽ bị tịch thu! Mày sẽ trở thành một kẻ ăn mày, sẽ không có đồ ăn thức uống!"

 

"Nghe lời bà nội, ăn trộm sổ tiết kiệm và sổ hộ khẩu, bà nội lấy tiền ra cho mày!"

 

Tôi nói "Được", rồi đi lên cầu thang và yêu cầu chú cảnh sát cho tôi lấy sổ tiết kiệm trong nước mắt.

 

Chú cảnh sát mặt tái mét, túm lấy chú Hai và bà nội hỏi có muốn vào trại tạm giam một thời gian vì tội cản trở thi hành công vụ hay không.

 

Bà và chú Hai giật lấy tất cả tiền từ quầy thu ngân và cặp sách của tôi, rồi giận dữ bỏ đi.

 

Ban ngày tôi ăn ở trường học, bữa tối tôi ăn theo hai chú cảnh sát, dì hàng xóm đôi khi cũng mang theo thức ăn đến thăm tôi, không có gì đáng ngại.

 

Các chú cảnh sát rất tức giận. Chửi bà nội và chú Hai tôi là dã thú, rắn rết có nọc độc, đối xử với người thân nhất của mình như thế này đây!

 

Bốn ngày sau, kết quả xét nghiệm được đưa ra. Trong nồi nước lèo là sườn heo và xương đùi heo, được tẩm ướp đặc biệt để tạo mùi vị khác lạ.

 

Trong phòng ngủ chính có m//áu trên mặt đất, có cả m//áu của mẹ và bố, xác nhận là đã xảy ra đánh nhau, không thể xác định có người ch//ết hay không.

 

Chỉ có một con d.a.o chặt xương, lưỡi d.a.o nhuốm m//áu của bố tôi, có người hàng xóm nghe thấy mẹ tôi chặt thịt suốt đêm nên đồn đoán mẹ tôi là phạm tội.

 

Là suy đoán? Có thể có

 

Hoặc là không.

 

Trừ phi mẹ tôi nhận tội và tìm thấy t.h.i t.h.ể của bố tôi mới có thể chứng minh cái ch//ết của bố tôi có liên quan đến mẹ; hoặc tìm được nhân chứng và tìm được t.h.i t.h.ể của bố tôi mới có thể chứng minh cái ch//ết của bố tôi có liên quan đến mẹ .

 

Một đoàn xe cảnh sát nối nhau đến rồi đi, đến rồi đi và gần như đào sâu nhà tôi xuống ba thước đất.

 

Không tìm thấy thi thể, không còn bằng chứng.

 

Một chú tự xưng là "luật sư do nhà nước ủy thác" nói với tôi rằng vài ngày nữa mẹ tôi sẽ về nhà.

 

Khi bà nội và chú Hai nghe tin, mắt họ như bốc hỏa!

Loading...