Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cách xa đến mấy - 3

Cập nhật lúc: 2024-09-12 06:27:12
Lượt xem: 1,807

4

 

Cho dù tôi biết Lương Dư không còn tình ý với tôi nữa, cũng không thể tin được hắn lại hỏi ra những lời như vậy. Nhìn vào sự hoài nghi trong mắt hắn, tôi hiểu hắn nghiêm túc.

 

Thì ra mấy năm nay ở trong lòng hắn tôi căn bản cũng không có một chút tín nhiệm nào, thua cả người xa lạ. Không có chứng cứ gì cả, cứ như vậy cho là đương nhiên, tùy tiện chụp mũ lên đầu tôi.

 

Tôi tức giận đến tay chân đều run rẩy. Cố gắng đè nén lửa giận hỏi: “Là Hà Vận nói cho anh biết?”

 

“Không phải, nhưng anh không nghĩ những người khác có lý do gì để làm chuyện này.”

 

Hắn chần chừ mở miệng, “Dù sao thời gian trước chúng ta giải trừ hôn ước cũng không vui lắm.”

 

Trong lòng tôi cười khẩy, vốn dĩ hắn cũng biết tôi sẽ tức giận.

 

“Lúc trước em căn bản cũng không có ý nghĩ ra nước ngoài trao đổi, tại sao sau khi giải trừ hôn ước lại đột nhiên muốn đi?”

 

Thoáng nhìn sắc mặt tôi càng ngày càng khó xem, Lương Dư hơi có chút lo lắng, nhưng vẫn chất vấn tôi như cũ: “Em không cảm thấy thời gian quá trùng hợp sao? Hơn nữa anh thấy em có đầy đủ lý do để làm chuyện này.”

 

Tôi tiếp lời: “Bởi vì tôi ghen với Hà Vận, có phải anh muốn nói chuyện này không?”

 

Người trước mắt im lặng. Trái tim bị làm cho đau đớn, tôi lại đột nhiên muốn cười. Thì ra đây chính là sức mạnh của cốt truyện sao?

 

Tay cầm cốt truyện nữ phụ ác độc, mặc kệ tôi có làm hay không, ở trong mắt người khác, tôi đều là người dám làm chuyện xấu.

 

“Mặc kệ anh nghĩ như thế nào, tôi chỉ có thể nói cho anh biết, không phải tôi làm.”

 

Tôi lạnh lùng nhìn Lương Dư: “Tôi không phủ nhận, lúc trước có hiểu lầm về quan hệ của chúng ta. Nhưng từ nay về sau, chúng ta chỉ là quan hệ hàng xóm.”

 

5

 

Chuyện tôi ỷ nhà mình có tiền và cướp danh ngạch trao đổi sinh viên của Hà Vận, tôi không biết tại sao lại lan truyền như vậy. Thậm chí tin đồn còn ngày càng nghiêm trọng.

 

Các sinh viên lòng đầy căm phẫn, bắt đầu liên danh yêu cầu nhà trường điều tra nghiêm túc, yêu cầu cho mọi người một kết quả công bằng rõ ràng.

 

Hà Vận chặn cửa lại, rõ ràng khóe mắt ửng hồng, lại quật cường nói: “Tôi biết tôi không thể so với cô, nhưng tôi sẽ không buông tha. Chuyện cô đang làm, trời đang nhìn.”

 

Đây là lần đầu tiên tôi gặp cô ấy một mình.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/cach-xa-den-may/3.html.]

Trước kia Lương Dư bảo vệ rất chặt, mỗi lần tôi đều chỉ có thể nhìn từ xa, hoặc là nhìn một bóng lưng. Tướng mạo Hà Vận cũng không phải là quá đẹp, nhưng rất dễ nhìn.

 

Chuyện trong nhà cô ấy hoặc nhiều hoặc ít đều truyền ra một ít.

 

Tôi đứng tại chỗ thật lâu không nói gì, chỉ cẩn thận đánh giá cô ấy. Khó trách Lương Dư lại liều lĩnh vứt bỏ tôi, thì ra hoa nở ra trong bùn là đẹp như vậy. Thật muốn cho người ta hủy diệt.

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

“Này!” Cô ấy vẫy vẫy tay trước mặt tôi.

 

Tôi lấy lại tinh thần, gạt tay cô ấy ra, lạnh lùng nói: “Tránh xa tôi ra.”

 

Sau lưng toát ra mồ hôi lạnh, sợ hãi từ bắp chân chậm rãi bò lên, cho đến khi nhảy lên đỉnh đầu.

 

Có lẽ không ngờ tôi sẽ làm cho cô ấy khó xử như vậy, Hà Vận thở phì phò bỏ đi.

Nhìn cô ấy đi xa rồi, tôi mới dựa vào thân cây lấy lại bình tĩnh. Trong nháy mắt vừa rồi, tôi lại sinh ra ý nghĩ muốn Hà Vận biến mất.

 

Trong đầu dường như có một ác ma, đột nhiên xuất hiện. Nó dùng giọng nói mê hoặc nói với tôi: “Đi đi, đẩy cô ta xuống hồ. Đi đi, dùng bất cứ cách nào để cô ta biến mất. Như vậy sẽ không có ai đến cướp Lương Dư với cô nữa. Lương Dư vốn nên là của cô, là người ngươi làm bạn hơn mười năm cũng hắn lớn lên, hắn là người đã nói sẽ bảo vệ cô cả đời.”

 

Tôi buông bàn tay đang nắm chặt ra, lòng bàn tay đã mơ hồ thấy được vết máu.

 

Trở lại căn hộ, tôi mới phát hiện mình vẫn đang không kiềm chế được run rẩy. Chỉ cần đối mặt Hà Vận, tôi thật sự giống như không khống chế không được mình, sinh ra ham muốn làm tổn thương cô ấy bản. Đây là một tín hiệu rất nguy hiểm.

 

Tôi có chút chán nản ngã xuống sô pha, tiện tay ôm một con búp bê vào trong n.g.ự.c để lấy lại cảm giác an toàn.

 

Búp bê là một chú thỏ màu hồng dễ thương.

 

Tôi nhớ nó là do Lương Dư đã tốn hơn một trăm đồng gắp được khi chơi trò gắp thú. Lúc ấy ở trung tâm thương mại, đi ngang qua một cái máy bắt búp bê. Tôi thuận miệng nói một câu “đẹp quá”, Lương Dư liền đối đầu với con thỏ kia.

 

Tôi đứng một bên nhìn hắn thất bại hết lần này đến lần khác, há hốc miệng, muốn bảo hắn dừng lại. Cuối cùng lại không nói ra lời.

 

Khi đó tôi đang suy nghĩ, hắn sẽ làm đến mức nào? Có lẽ thất bại quá nhiều lần sẽ bỏ cuộc. Nhưng Lương Dư không hề. Cuối cùng hắn nâng con thỏ tới trước mặt tôi, đuôi lông mày khóe mắt đều có ý cười. Khoảnh khắc hắn gắp được thỏ bông, tôi thậm chí muốn rơi nước mắt.

 

Nhiều năm sau đó, Lương Dư đều dùng hành động thực tế để chứng tỏ tôi ở trong lòng hắn quan trọng như thế nào. Hắn dành tất cả sự ưu ái cho tôi.

 

Thế nhưng bây giờ, hắn đã sớm quên tất cả chuyện giữa chúng tôi. Hắn quên mất vì muốn tôi cười một chút hắn đã cố gắng bao nhiêu. Hắn quên mất hắn đã sợ đánh mất tôi như thế nào.

 

Tôi nghĩ đến quá khứ rồi ngủ thật say, nhưng lại bị một cuộc điện thoại đêm khuya đánh thức.

 

Loading...