Chim hoàng yến - 8
Cập nhật lúc: 2024-09-21 21:15:21
Lượt xem: 1,206
33
Tôi đang muốn biểu hiện thật tốt trước mặt Tạ Trường Ý, không ngờ anh ta lại ra nước ngoài xử lý công việc.
Tôi rất khiếp sợ, Tạ Trường Ý thế mà thật sự đang làm việc. Trời sập rồi sao? Làm sao chỉ có tôi là người bất tài như vậy?
Ngày thứ năm sau khi Tạ Trường Ý đi, tôi chán muốn c.h.ế.t quyết định đi dạo trung tâm thương mại. Không đi để mua sắm vì hiện tại kiếm tiền không dễ dàng. Nhìn xem coi như là mua.
Không ngờ lại gặp Thẩm Dụ Châu và Khương Miểu.
Thẩm Dụ Châu dường như không yên lòng, trông có vẻ buồn bực, Khương Miểu cười cười nói nói, kéo cánh tay Thẩm Dụ Châu với nụ cười dịu dàng khéo léo, lại có vài phần cao quý không thể với tới.
Trời ạ, sao lại có người trời sinh thích hợp làm thiên kim tiểu thư như vậy chứ.
Hình ảnh quá chói mắt, tôi không chút do dự xoay người rời đi.
“Sầm Nhất.” Thẩm Dụ Châu gọi.
Tôi không thể dừng bước. Tôi sẽ giả điếc khi cần thiết.
Tiếng bước chân dồn dập phía sau càng ngày càng gần, cổ tay bất ngờ không kịp đề phòng bị nắm chặt, tôi bất đắc dĩ dừng lại, nhìn về phía người phía sau: “Có việc gì?
Khương Miểu vẫn còn đứng đó, anh trai à.”
Thẩm Dụ Châu thả lỏng bàn tay đang nắm chặt tôi ra. Đột nhiên lại nắm chặt lần nữa.
“Em thật sự đi theo Tạ Trường Ý sao? Một tháng mười triệu?”
“Cái này anh cũng biết rồi thì còn hỏi làm gì.”
Không để ý người đến người đi nơi đông người, Thẩm Dụ Châu, người từ trước đến nay vẫn luôn tỏ vẻ là người có tấm lòng rộng mở đỏ mắt hỏi tôi: “Nếu như em nhất định cam tâm sa đọa như vậy thì đi theo tôi. Tôi cho em gấp đôi.”
Tôi cười ha ha: “Tôi cũng là người có giới hạn đạo đức.”
Vẻ mặt Thẩm Dụ Châu không thay đổi: “Gấp năm lần.”
Ặc, giới hạn đạo đức của tôi ở trước mặt tiền tài không chịu nổi. Tôi cố gắng giữ bình tĩnh, cầm lấy tay hắn: “Được, bây giờ chúng ta đi ký hợp đồng trước, nếu không được thì anh phát cho tôi một lời thề độc hủy trời diệt đất cũng được.”
Trong nháy mắt Thẩm Dụ Châu giật mình: “Em không ngại sao? Dù sao anh cũng đã đính hôn với Khương Miểu rồi.”
Khương Miểu đi theo, lúc này sắc mặt đã không thể dùng từ khó hình dung nữa.
Nhưng cô ấy lại không lên tiếng ngăn cản.
Tôi buồn bực nói: “Các người cũng không ngại quan hệ méo mó dị dạng như vậy, tôi kiếm tiền thì quan tâm làm gì.”
Thẩm Dụ Châu đột nhiên ôm tôi vào trong ngực: “Vậy là tốt rồi.”
Thật kỳ lạ, sao tôi lại có cảm giác hơi phản kháng, thậm chí là ghê tởm. Lúc Tạ Trường Ý ôm tôi không có cảm giác như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/chim-hoang-yen/8.html.]
Nhưng đây là gấp năm lần.
Tôi tự bóp cổ mình. Hôm nay có c.h.ế.t cũng không được nôn ra.
34
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Đang chuẩn bị đi ký hợp đồng với Thẩm Dụ Châu, bỗng nhiên nhận được tin nhắn của Tạ Trường Ý: [Ở đâu?]
Tôi: [Ngại quá, quên thông báo cho anh biết tôi kết thúc hợp đồng với anh rồi.]
Tạ Trường Ý: [...?]
Nhưng không biết vì sao, tôi rõ ràng không nói cho Tạ Trường Ý tôi đang ở đâu, nửa giờ sau anh ta vẫn xuất hiện trước mặt tôi.
Anh ta nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi lúc tôi đang chuẩn bị ký tên, giọng nói có vài phần run rẩy: “Sầm Nhất, em dám ký...”
Tôi thở dài với Tạ Trường Ý: “Tôi cũng không muốn, nhưng hắn thật sự cho quá nhiều.”
Tạ Trường Ý liếc Thẩm Dụ Châu một cái, hung dữ nói: “Không phải là gấp năm lần thôi sao, tôi đây cũng cho em gấp năm lần! Em ở cùng hắn sẽ bị lên án đạo đức, bị người đời chỉ trích!”
Thẩm Dụ Châu cười khẩy: “Với cậu thì có gì tốt, chẳng qua cũng chỉ là làm chim hoàng yến mà thôi.”
Hắn nhìn về phía tôi: “Anh biết làm vậy sẽ khiến em tủi thân, anh cho em gấp mười lần, em đi theo anh.”
Hắn cũng điên rồi.
Nhưng điên hay lắm, điên hay lắm!
Tôi chờ mong nhìn về phía Tạ Trường Ý, chờ giá thầu cao hơn xuất hiện.
Tạ Trường Ý dừng lại, trịnh trọng nhìn tôi: “Sầm Nhất, em biết mà. Anh bảo em làm chim hoàng yến nhưng em thực sự chưa bao giờ là chim hoàng yến của anh cả. Nếu em đồng ý, lúc nào em cũng có thể là bạn gái của anh, là vợ của anh.”
Tôi ngẩn ra. Chơi lớn như vậy sao?
Thẩm Dụ Châu bỗng nhiên trầm mặt: “Cậu muốn cưới Sầm Nhất? Điều kiện hiện tại của Sầm Nhất cậu không rõ sao? Chú Tạ có biết không?”
Tạ Trường Ý không nhìn hắn, bình tĩnh nhìn tôi: “Chuyện đó có quan hệ gì đâu. Sầm Nhất, anh thích em, cho dù em ương ngạnh và kiêu ngạo, hai bàn tay trắng, anh cũng sẽ thích em. Nếu em không thích anh” Tạ Trường Ý dừng lời, trong mắt như có mất mát: “Vậy em thích tiền của anh đi. Anh có rất nhiều tiền. “
Thẩm Dụ Châu so với đương sự như tôi phản ứng còn lớn hơn: “Tạ Trường Ý, cậu có đã quên trách nhiệm trên người của mình rồi không? Từ bao giờ, những người có thân phận như chúng ta có thể tự mình làm chủ hôn nhân?”
Tạ Trường Ý lạnh lùng liếc hắn một cái: “Xin lỗi, nhà họ Tạ không cần dựa vào đám cưới để duy trì sự giàu có. Nếu như cậu cần thông gia mới có thể duy trì gia tộc, vậy chỉ có thể nói rõ năng lực của cậu không đủ.”
Sắc mặt Thẩm Dụ Châu bỗng nhiên trắng bệch.
Còn tôi: “Anh muốn nói chuyện tình cảm với tôi cũng không phải không được. Nhưng đó là giá khác.”