Cô dâu dự phòng - 7
Cập nhật lúc: 2024-06-11 21:47:06
Lượt xem: 924
Tôi cười cười: “Nếu vậy còn không biết phải theo kiện bao lâu nữa. Tớ chỉ muốn nhanh chóng cắt đứt sạch sẽ với anh ta, để cho mình được yên ổn.”
Huống hồ trên đầu Trần Tân còn đang đội một cái mũ xanh mướt, lại phải giúp người đàn ông khác nuôi con, anh ta cũng rất xui xẻo rồi. Chút tài sản này tôi cũng không thèm quan tâm, coi như là để lại cho anh ta làm kinh phí nuôi con của người khác.
Vào đêm ly hôn, Lật Tử cùng tôi đến quán bar uống rượu. Lúc tôi uống đã ngà ngà say, nhịn không được thú nhận với cô ấy một câu: “Lật Tử, kỳ thật tớ thật sự đã không còn yêu Trần Tân nữa. Nhưng cứ nghĩ tới trước kia mình đã thầm mến anh ta nhiều năm như vậy, sau đó còn cùng anh ta kết hôn, lãng phí khoảng thời gian tươi đẹp nhất của mình cho anh ta, tớ cảm thấy không cam lòng.”
Lật Tử một tay kéo tay tôi, tay kia chỉ một vòng vào nam nữ đứng trong quán bar, cười nói: “Ở đây có nhiều nam nữ độc thân như vậy, chắc chắn sẽ có một người dành cho cậu. Tên khốn Trần Tân kia lừa dối cậu, cậu cũng đã ly hôn anh ta rồi, còn sợ gì nữa đâu?”
Tôi lắc đầu cười cười: “Sợ bị nhiễm bệnh.”
Lúc chúng tôi đang nói chuyện, một người đàn ông thoạt nhìn trẻ tuổi hơn bọn tôi nhưng rất đẹp trai đi tới trước mặt tôi.
Anh cười, chào hỏi tôi và nói: “Thật trùng hợp, tôi không nghĩ rằng mình sẽ gặp bà Trần ở đây.”
Tôi sửng sốt một chút, nhìn anh hỏi: “Chúng ta quen biết nhau sao?”
Anh đưa cho tôi một tấm danh thiếp: “Tôi cũng được xem như là một khách hàng lớn của công ty các vị, có điều bà Trần chắc chắn không biết tôi. Chỉ là có lần tôi đến công ty các vị họp, có nhìn thấy cô đến đưa cơm canh cho giám đốc Trần của cô. Lúc ấy tôi còn nghĩ, nếu sau này tôi kết hôn, cũng phải cưới được một người vợ hiền lành, chu đáo như vậy mới được.”
Tuy rằng bình thường tôi không tham gia vào việc làm ăn của công ty, nhưng cũng nghe Trần Tân nói qua về những công ty mà anh ta hợp tác. Thông tin trên tấm danh thiếp do người đàn ông trước mặt đưa cho tôi quả đúng là sự thật.
Tôi có chút ngoài ý muốn nhìn anh thêm một cái, không tránh khỏi nghĩ tới những lời nói dối mà Trần Tân từng bịa đặt.
Lúc trước tôi thật sự tin lời anh ta, còn tưởng rằng khách hàng lớn của công ty đều là những ông chú trung niên, lại không ngờ khách hàng lớn chân chính của công ty, lại là một anh chàng còn ít tuổi hơn tôi, đẹp trai, trẻ trung như vậy!
Lật Tử ở bên cạnh không ngừng nháy mắt với tôi, vẻ mặt cười cười xấu xa, sau đó kiếm cớ rời đi.
Tôi nhìn anh chàng trẻ trung trước mắt, áy náy cười nói: “Xin lỗi, tôi hiện tại đã không còn là bà Trần nữa, tôi và Trần Tân đã ly hôn rồi.”
Anh không hề bất ngờ, ngược lại cười nói: “Thật đúng như dự đoán!”
15
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/co-dau-du-phong/7.html.]
Trần Tân đúng thật là thất bại, anh ta ngoại tình và chuyện này bị tiết lộ trước mặt khách hàng.
Anh chàng trẻ kia tên là Khâu Dương, tự mình đứng lên xây dựng sự nghiệp, đứng tên một công ty có tiềm năng phát triển rất tốt. Anh nói cho tôi biết từng tận mắt nhìn thấy có một người phụ nữ dẫn theo một đứa bé ở dưới sảnh công ty chờ Trần Tân. Lúc đó Trần Tân còn nói dối rằng anh ta với người phụ nữ kia chỉ là bạn bè.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Cùng là đàn ông, Khâu Dương đương nhiên nhìn ra hai người bọn họ có điều mờ ám. Tuy nhiên anh chỉ là người ngoài cuộc, không tiện xen vào việc nhà của bên đối tác.
Đêm đó Khâu Dương mời tôi uống mấy ly rượu, chúng tôi càng trò chuyện càng ăn ý. Rượu uống đến say sưa, anh hỏi tôi: “Em nhận lời làm bạn gái tôi nhé?”
Tôi sửng sốt một chút, sau đó cười nói: “Anh đừng nói đùa, tôi là một phụ nữ vừa mới ly hôn, anh không để ý sao?”
Khâu Dương ôm eo tôi, thần sắc mập mờ nhưng lại hết sức mạnh mẽ cười nói: “Ai quan tâm đến chuyện đó?”
16
Tôi cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ tới, rời khỏi Trần Tân, tôi cũng có lúc sẽ trở nên buông thả như thế này. Đêm đó, tôi không hề do dự mà cùng Khâu Dương lăn lộn trên giường.
Khi tôi tỉnh lại sau cơn say, Khâu Dương đã chu đáo sắp xếp bữa sáng cho tôi. Tôi sững sờ nhìn anh, cảm thấy mọi thứ trước mắt đều không chân thật chút nào.
Tôi hỏi anh: “Sao anh còn chưa đi?”
Anh nói: “Em cho rằng tôi chỉ thèm muốn thân thể của em thôi sao? Em đã đồng ý làm bạn gái của tôi, không cho phép em nuốt lời!”
Tôi: “......”
Tôi cứ khó hiểu như vậy mà ở bên cạnh anh. Mặc dù tôi không yêu anh, nhưng lạ thay tôi lại rất hưởng thụ cảm giác yêu đương này.
Suy cho cùng, trải qua bao nhiêu năm từ mối tình đầu đơn phương đến khi kết hôn, trong thế giới của tôi chỉ tồn tại một người đàn ông như Trần Tân.
Tôi và Trần Tân kết hôn mà không hề yêu nhau, đến bây giờ tôi mới thực sự cảm nhận được cảm giác yêu nhau tuyệt vời đến nhường nào.
Tôi vẫn cảm thấy Khâu Dương và tôi chỉ là vui vẻ chơi đùa một thời gian mà thôi. Hai chúng tôi đều ngầm hiểu lẫn nhau, như là chờ một ngày nào đó có người kia chơi chán rồi nói chia tay, sau đó tự nhiên sẽ chia tay nhau.