Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cô dâu dự phòng - 6

Cập nhật lúc: 2024-06-11 21:46:44
Lượt xem: 867

Thật sự lúc trước tôi đối với Trần Tân vẫn còn tồn tại một chút xíu tình cảm, nhưng đến khi tôi nghe anh ta đưa ra yêu cầu đáng xấu hổ như vậy, tôi mới chân chính nhận ra, người đàn ông tôi yêu sâu đậm nhiều năm như vậy, bản chất lại là một người ích kỷ, hèn hạ, đê tiện và vô liêm sỉ như thế này!

Tôi thật sự bị lời nói của anh ta làm cho bật cười, cười đến chảy nước mắt, tôi nhìn Trần Tân hỏi: “Tôi không thể sinh con sao? Tại sao lại phải đi nuôi con của người khác?”

Trần Tân lạnh lùng nói: “Đứa bé này không phải là con của người khác, nó là con của anh.”

Tôi nhìn Trần Tân nói: “Ba năm trước khi anh cầu hôn tôi, có phải anh đã chắc chắn rằng tôi nhất định sẽ đồng ý kết hôn với anh?”

Sắc mặt Trần Tân điềm tĩnh tự nhiên nhìn tôi, anh ta thật sự rất tự tin vào chính bản thân mình.

Tôi nhịn không được nhếch môi cười nói: “Trần Tân, ngày chúng ta kết hôn, tôi đã nói với anh tôi là người trong chuyện tình cảm luôn thích sạch sẽ. Tôi không nói đùa đâu, tôi có thể chấp nhận rằng anh không yêu tôi, nhưng tuyệt đối không thể chấp nhận việc anh phản bội tôi.”

Anh ta nói: “Anh đã nhượng bộ rồi, anh chỉ muốn đón con của anh về nuôi dưỡng bên cạnh. Nếu em vẫn muốn sinh con, sau này chúng ta có thể tiếp tục sinh đứa khác.”

Chúng tôi thường xuyên nói chuyện về đề tài những nam nhân cặn bã trên mạng, thủ đoạn khốn nạn của những tên đàn ông này thật sự là rất đa dạng, nhưng khốn nạn đến mức như Trần Tân, lại còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ bao biện cho hành vi của mình, tôi đúng là sống đến bây giờ mới thấy lần đầu.

Lúc đó tôi đối với anh ta thật sự đúng là nguội lạnh tình cảm. Tôi ngàn vạn lần cũng không nghĩ tới có một ngày, tôi thật sự có thể buông tay Trần Tân, còn có thể buông tay một cách triệt để như thế.

Ngay lúc đó, điện thoại di động của tôi nhận được một tin nhắn. Bạn của Lật Tử gửi cho tôi một tấm ảnh chụp màn hình kết quả giám định DNA.

Tôi suýt nữa đã quên, cách đây không lâu, bạn của Lật Tử đã tìm cách lấy được tóc của đứa bé này, mà tôi cũng thừa dịp Trần Tân ngủ say nhổ mấy sợi tóc của anh ta, sau đó đưa đến cơ quan giám định DNA làm giám định.

Xem xong tấm ảnh chụp màn hình kia, khóe môi tôi không khỏi nhếch lên. Tôi ngẩng đầu, ánh mắt chế nhạo nhìn sang khuôn mặt cay cú của Chu Vân Vân, sau đó quay đầu đi, bình tĩnh liếc nhìn đứa nhỏ đang khóc kia.

Tôi cười khẽ một tiếng, sau đó nhìn Trần Tân hỏi: “Anh có chắc chắn đứa bé đó là con của anh không?”

13

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/co-dau-du-phong/6.html.]

Lúc ấy ánh mắt hoài nghi của Trần Tân đảo qua mặt đứa bé kia, Chu Vân Vân phía sau anh ta lại bỗng nhiên giống như một người đàn bà chanh chua, lên tiếng mắng tôi.

“Nó chỉ là một đứa trẻ mà thôi, trẻ con đều vô tội. Sao cô lại có thể thốt ra những lời độc ác như vậy?”

Chu Vân Vân thể hiện như gà mẹ xù lông bảo vệ gà con, thật đúng là làm cho người ta cảm động.

Trần Tân cũng phục hồi lại tinh thần, anh ta nghiến răng nghiến lợi nhìn tôi nói: “Đứa bé có phải con của tôi hay không, tôi còn không biết sao? Vương Thanh, người có lỗi ở đây là tôi, em đừng lấy đứa bé ra làm đích ngắm.”

Giờ phút này, hai người bọn họ đứng trên cùng một chiến tuyến, đối đầu gay gắt với tôi vì đứa bé kia.

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Tôi không cảm thấy tức giận nhiều nữa, chỉ cảm thấy rất buồn cười. Cũng không biết Chu Vân Vân đã ngoại tình với bao nhiêu người đàn ông trong cuộc hôn nhân của mình. Nhưng Chu Vân Vân biết Trần Tân có tình cảm với mình, cho nên đưa đứa bé đến đổ trách nhiệm cho anh ta.

Trước kia khi tôi còn yêu Trần Tân, cảm thấy anh ta chỗ nào cũng tốt. Nhưng hôm nay nhìn lại, tôi tự hỏi, không biết người đàn ông tôi yêu bao nhiêu năm qua kia, rốt cuộc là loại người gì vậy?

Tôi nhìn Trần Tân cười nói: “Ly hôn đi, tôi sẽ giúp cho hai người đến với nhau. Dù sao đứa nhỏ cũng cần có một gia đình đầy đủ, đúng không?”

14

Lúc tôi nói hai từ ly hôn, cố ý liếc mắt nhìn Chu Vân Vân một cái, trong ánh mắt cô ta không giấu nổi vẻ vui sướng cùng phấn khích.

Dưới sự tác động của Chu Vân Vân, không lâu sau, Trần Tân cuối cùng vẫn theo tôi đến Cục Dân chính.

Lúc ký tên ly hôn, Trần Tân luôn giữ vẻ mặt nghiêm túc trong suốt quá trình. Tôi đã nhanh chóng ký tên xong, nhưng anh ta vẫn chưa động bút, có vẻ lưỡng lự như có điều muốn nói.

Tôi mỉa mai hỏi anh ta: “Trần Tân, anh không ký tên là vì còn phân vân với việc phân chia tài sản của chúng ta sao?”

Anh ta mím chặt môi, anh mắt lạnh lùng nhìn qua trang giấy trước mặt, cuối cùng nhanh chóng đặt bút ký tên xuống.

Lúc Lật Tử đón tôi ở cửa Cục Dân chính, cô ấy kéo cánh tay tôi, liếc nhìn Trần Tân một mình đứng đó, mắng một câu: “Loại đàn ông cặn bã như thế này cậu nên để hắn phải tay trắng ra khỏi nhà mới đúng!”

Loading...