Con Đường Tẩy Trắng Của Kế Mẫu Độc Ác - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-10-28 22:05:55
Lượt xem: 134
Khi Giang Mộc Viễn từ trong phòng lao ra, Giang Thời đã toát mồ hôi trán, lăn lộn trên đất.
Nhìn dáng vẻ của hắn không giống giả vờ, ta lập tức ngồi xổm xuống, sờ mặt hắn. Vừa chạm vào, ta mới phát hiện nóng rực lên, cậu bé phát sốt rồi.
“Đây là do ăn quá nhiều! Chàng mau giúp ta đưa Thời Nhi lên giường.”
Kiếp trước, chị ta hay mang con về nhà mẹ đẻ, cháu gái ta cũng như vậy, tì vị yếu, hễ ăn quá nhiều thì tối lại phát sốt, ho và đau bụng, phải xoa bóp suốt nửa đêm.
Giang Thời mỗi ngày chỉ uống cháo loãng, giờ ăn nhiều cơm như vậy, dạ dày chắc chắn không tiêu hóa nổi.
9
“Có cần gọi đại phu không?”
Giang Mộc Viễn nhìn có vẻ nôn nóng, ta một tay đè lên bụng Giang Thời, xoa nhẹ theo chiều kim đồng hồ, một tay chỉ hắn ta ra ngoài lấy bình nước nóng.
“Không cần đâu, gần đây Chu đại phu ở nhà nhạc phụ không ở trong thôn. Chàng vào huyện rồi quay lại mất đến hai canh giờ, mà cũng không chắc mời được ông ta.”
“Ta xoa bóp cho Thời Nhi một chút, lát nữa đi nhà xí sẽ cảm thấy thoải mái hơn.”
Giang Thời nằm trong lòng ta khóc lóc.
“Cha, đừng tin nàng, nàng nhất định là muốn đầu độc con, mau tìm đại phu cứu con.”
Giang Mộc Viễn do dự một lát, cuối cùng không yên lòng về con trai.
“Ta cưỡi ngựa đi, không cần hai canh giờ đâu.”
Khi Giang Mộc Viễn đi rồi, Giang Thời càng khóc lớn.
“Đồ phụ nữ xấu xa, hôm nay ta chắc chắn sẽ c.h.ế.t dưới tay ngươi.”
“Thôi nào, thôi nào, con là nam chính, nhảy vực hay xuống biển cũng không chết, gào khóc cái gì!”
Ta tăng lực xoa bóp, xoa một hồi rồi đi nấu nước, đổ vào bình nước nóng đặt lên bụng Giang Thời. Sau khi vật lộn một hồi, quả nhiên hắn muốn đi nhà xí.
Đi được vài lần, khi Giang Mộc Viễn mang đại phu hớt hải trở về, Giang Thời đã nằm ngủ say trên giường.
Đại phu bắt mạch, không vui nói: “Do ăn nhiều không tiêu hoá, may mà ứng phó kịp thời. Đứa trẻ này tì vị yếu, phụ mẫu không nên bắt ép ăn nhiều cơm.”
“Nếu muốn trẻ khỏe mạnh, nên để trẻ đói và lạnh một chút, buổi tối chỉ nên ăn cháo loãng, không cần ăn quá nhiều. Tì vị yếu cần điều dưỡng từ từ, không thể vội vàng được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/con-duong-tay-trang-cua-ke-mau-doc-ac-fxrs/chuong-6.html.]
Giang Thời lờ mờ mở mắt, vừa lúc nghe thấy những lời này, tức thì tròn mắt, cơn buồn ngủ biến mất sạch sẽ.
Thấy bộ dạng cậu bé như bị sét đánh trúng, ta nắm bắt cơ hội, thành thục nâng tay áo lau khóe mắt, ánh mắt đầy vẻ uất ức nhìn Giang Mộc Viễn.
“Ta đã bảo không cần gọi đại phu nhưng rõ ràng chàng vẫn không tin ta.”
“Cha con vô lương tâm, ta hết lòng vì hai người mà lại nhận về sự nghi ngờ. Ôi, thật đau lòng, ôi ôi ôi.”
10
Giang Mộc Viễn đưa đại phu về huyện, Giang Thời tuổi còn nhỏ, không chịu nổi nên đã ngủ mất.
Ta đắp chăn cho hắn, rồi tự mình rửa mặt cho sạch sẽ, trở về phòng ngủ. Đang mơ màng thì bỗng nhiên cảm thấy bên cạnh có một trọng lượng nặng nề ập xuống, một thân hình nóng bỏng dán sát vào người ta.
Ta lập tức cứng người lại.
Giang Mộc Viễn vòng tay ôm ta.
“Tô Cẩm, mấy năm nay vất vả cho nàng rồi.”
Hơi thở nóng rực bên tai khiến ta tê dại.
Mặc dù Giang Mộc Viễn thật sự rất tuấn tú nhưng đây mới chỉ là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, thật sự không thể nào chấp nhận được.
Ta giả vờ tức giận, hất tay hắn ta ra.
“Đừng chạm vào người ta!”
Giang Mộc Viễn bỗng nhiên xoay người, đè ta xuống dưới thân. Hắn ta dùng một tay kiềm chế cánh tay ta, khiến ta không thể cử động, tay còn lại từ từ xoa lên mặt ta, rồi theo gương mặt đi xuống, siết chặt cổ ta.
“Tô Cẩm, nếu nàng còn lừa ta lần nữa, ta sẽ g.i.ế.c nàng.”
Ánh mắt Giang Mộc Viễn hung ác, trong đêm tối lóe lên ánh sáng u ám, ta sợ hãi đến nỗi muốn khóc.
“Chàng đang nói gì vậy, buông tay ra.”
“Ta hiểu con trai ta, Thời Nhi không thể nói dối.”
Giang Mộc Viễn siết tay càng chặt, ta bị hắn ta véo đến mức mắt trợn trắng, gần như không thở nổi.
“Trước khi vào thôn, ta đã phái người đi hỏi thăm rõ ràng, mấy năm nay nàng đã hành hạ Thời Nhi như thế nào.”