Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cuộc Sống Mới Tuổi Bảy Mươi - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-09-14 10:45:56
Lượt xem: 348

Tôi cười lạnh: "Hai mươi tuổi ông không có trách nhiệm, không dám vì tình yêu đích thực mà đấu tranh với bố mẹ của đối phương, năm mươi tuổi ông đã thành danh, cũng không dám đối mặt với hôn nhân và sự phản bội."

"Bây giờ ông đã bảy mươi lăm tuổi rồi, vẫn không có can đảm dám làm dám chịu. Ông mãi mãi đều như vậy, trốn sau lưng phụ nữ, vừa cái này cũng muốn cái kia, nhưng trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy?"

Hắn ta đứng sững tại chỗ, trên nét mặt có chút hoảng hốt và bất lực.

6.

Cuối cùng Thẩm Chi Châu cũng ký vào đơn ly hôn.

Con trai tôi là Thẩm Dục không kìm được mà đến tìm tôi, ở đầu dây bên kia nó nổi trận lôi đình:

"Mẹ! Con thật sự không hiểu mẹ đang nghĩ gì nữa, tuổi đã cao rồi mà còn đòi ly hôn, cả đời gia đình nói bỏ là bỏ."

"Còn cả chuyện phân chia tài sản kia nữa, ba con chiều mẹ quá rồi, mẹ tự xem đi có công bằng không? Phần lớn thu nhập trong nhà đều là ba con kiếm ra, mẹ dựa vào đâu mà lấy nhiều như vậy?"

Tôi bình tĩnh nói:

"Con đã hơn ba mươi tuổi rồi, đáng lẽ phải học được một từ gọi là tài sản chung của vợ chồng. Hơn nữa, con hãy nghĩ kĩ xem, trong hai mươi năm con chưa trưởng thành, rốt cuộc là ai đã nuôi sống gia đình này."

"Ngoài ra, tôi tuy đã già, nhưng mới bảy mươi tuổi thôi, chẳng lẽ bảy mươi tuổi là phải xuống mồ sao?"

Hắn nghẹn bọn họng, lại cao giọng cãi cùn:

"Đúng, mẹ cũng có đóng góp cho gia đình này, nhưng những việc mẹ làm, nhiều nhất cũng chỉ là công việc của người giúp việc, chỉ cần có tiền thì ai cũng có thể làm, dựa vào đâu mà chia mất của ba con nhiều tiền như vậy?"

Tôi tức đến bật cười: "Thẩm Dục, Tôi đã sinh ra một miếng thịt xá xíu* à? Ba anh là người có lỗi, cho dù có phải tay trắng ra đi thì đó cũng là đáng đời ông ta."

*Câu này thường được dùng trong ngữ cảnh hài hước hoặc khi một người cảm thấy bất lực, bực bội vì ai đó không đáng giá hoặc vô dụng, tương tự như việc so sánh ai đó với một miếng thịt không có giá trị, như xá xíu. Nó là cách biểu đạt cảm xúc thất vọng, đặc biệt là trong tình huống người nói mong đợi nhiều hơn từ người khác (ví dụ như con cái hoặc một người thân) nhưng lại nhận lại sự thất vọng.

"Anh còn ở đây cãi nhau với tôi, thì không bằng nghĩ xem sau khi người dì Trần hiểu chuyện kia của anh vào cửa thì số tài sản không nhiều của ba anh lại phải có thêm một người thừa kế hợp pháp rồi."

"Mục Vân, mẹ thật sự là ý chí sắt đá. Dì Trần biết điều, không giống mẹ chỉ biết nhìn tiền, cũng khó trách ba con chọn bà ấy mà không chọn mẹ——"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/cuoc-song-moi-tuoi-bay-muoi/chuong-5.html.]

Tôi không kiên nhẫn nghe hắn nói nhảm, liền cúp điện thoại.

Nửa tháng sau, tôi thấy Thẩm Dục đăng ảnh cả nhà lên mạng.

Trần Uyên dựa vào bên cạnh Thẩm Chi Châu, tay dắt đứa cháu trai nhỏ, cả nhà năm người vui vẻ hòa thuận.

Con trai viết trong phần chú thích: "Cha là tấm gương cả đời của con, nửa đời trôi qua, tình yêu đích thực vẫn ở bên cạnh."

Ngay lập tức nhận được vô số lượt thích của cư dân mạng, trong đó có một phản hồi nhanh chóng trở thành bình luận hot.

Người dùng mạng đó nói: "Cách đây vài năm, tôi đi du lịch ở Quảng Tây, từng gặp vợ chồng giáo sư Thẩm, lúc đó đã thấy, hai ông bà tình cảm sâu đậm, khiến người ta ngưỡng mộ."

Lại có thêm nhiều cư dân mạng trả lời hắn ta, lần lượt bày tỏ rằng mình cũng từng gặp hai người ở đâu đó vào năm nào đó, các bình luận nối tiếp nhau, ghép thành câu chuyện trên cuốn album ảnh đó.

Tình yêu của Thẩm Chi Châu và Trần Uyên lên hot search, cư dân mạng gọi bọn họ là nắm tay nhau từ thuở thiếu thời đến khi đầu bạc răng long ngoài đời thực.

Con trai nhắn tin cho tôi: "Mẹ thấy chưa, gia đình hạnh phúc mà cả cộng đồng mạng chúc phúc, là do chính tay mẹ từ bỏ đấy."

Tôi cạn cmn lời, nghi hoặc trả lời nó: "Hay là con đăng cả giấy ly hôn lên mạng, để cư dân mạng xem xem, tình yêu đích thực kinh thiên động địa này thực ra chỉ là một cuộc ngoại tình không được nhìn thấy ánh sáng."

Màn hình hiển thị đối phương đang nhập, nhưng tôi đợi hơn mười phút, cũng không thấy trả lời lại một chữ nào.

Tất nhiên tôi không thực sự làm như vậy.

Một mặt dù sao cũng đã làm vợ chồng năm mươi năm, tôi không muốn cũng không đành cắt đứt đường lui của người khác. Mặt khác, tôi mới bảy mươi tuổi, nếu tôi ăn ngon uống tốt, tôi nghĩ mình vẫn còn có thể có một cuộc đời rất dài, để trải nghiệm những điều tốt đẹp trên thế gian.

Tôi không muốn lãng phí thời gian tươi đẹp vào những người và việc không đáng.

Bên tôi thì bình yên, nhưng bên Thẩm Chi Châu lại xảy ra chuyện lớn.

7.

Sau khi tôi đi, Trần Uyên chuyển đến ở cùng Thẩm Chi Châu.

Loading...