Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cựu Cung Xuân - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-06-06 01:03:50
Lượt xem: 1,171

Ta mua một bát bánh trôi, trong bát sứ trắng có năm viên bánh trôi trắng mập ú ú ép vào nhau, ta vừa định ăn, A Cửu nhanh nhẹn múc một viên từ bát ta ăn mất.

 

"A Cửu, ngươi muốn ăn ta có thể mua cho ngươi một bát mà."

 

"Thử độc."

 

Bát bánh trôi đó kém xa so với trong cung, Tết Nguyên tiêu rất náo nhiệt nhưng không liên quan đến ta, dần dần ta thấy hơi chán, tính toán thời gian đã hẹn với thái tử, chi bằng quay về cung ngắm trăng.

 

Chán hơn nữa là ta muốn mua một chiếc đèn hoa sen kép nhưng lại bị người khác mua mất trước ta.

 

Ta chẳng còn hứng thú gì, đi đến chỗ tường thành đã hẹn với thái tử đợi hắn, trong đêm Tết Nguyên tiêu, kinh thành đốt pháo hoa, những đóa pháo hoa rực rỡ nở rộ trong màn đêm, mọi người ngẩng đầu lên ngắm nhìn thích thú.

 

Trong tiếng nổ đinh tai nhức óc, ta nói với A Cửu: "Tết Nguyên tiêu năm sau chúng ta lại ra ngoài đi."

 

Khi thái tử đến đón ta, hắn có vẻ hơi nặng nề, như thể có chuyện gì xảy ra, ta không hỏi.

 

Ngày hôm sau sau khi ngủ dậy, ta thấy bên cửa sổ treo một chiếc đèn hoa, cánh sen kép trông rất sống động.

 

Sau Tết Nguyên tiêu, trong cung có bầu không khí u ám như sắp có mưa bão, A Cửu trốn trong bóng tối nghe thấy những lời đàm tiếu của đám cung nhân lan truyền nhanh như chuột chạy.

 

Tết Nguyên tiêu có một nữ thổ phỉ dẫn theo người mặc đồ đen đi cướp, chuyên cướp đèn hoa của các cô nương, vô cùng vô sỉ.

 

Chủ đề về nữ thổ phỉ nhanh chóng bị một chủ đề khác lấn át, cháu trai của Trấn Viễn tướng quân Dương lão tướng quân, Dương tiểu công tử vào Tết Nguyên tiêu đã cưỡng bức dân nữ, còn đánh c h ế t chồng của người nữ nhân đó, ném xác xuống sông nơi thả đèn hoa Tết Nguyên tiêu.

 

Nếu chỉ là một tên công tử bột bình thường, trong cung sẽ không có sự im lặng kỳ lạ như vậy, chỉ vì Dương tiểu công tử là biểu đệ của thái tử, Dương lão tướng quân là cha của hoàng hậu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/cuu-cung-xuan/chuong-8.html.]

 

Mà khi Dương tiểu công tử làm chuyện xấu, thái tử phụng chỉ đến phủ Trấn Viễn tướng quân vào Tết Nguyên tiêu để thể hiện sự thân thiết với Dương lão tướng quân trấn thủ Tây Bắc, cũng để an ủi nỗi nhớ nhà của hoàng hậu.

 

Bây giờ không ai dám động vào vụ án thảm khốc này, vì không ai dám hỏi, khi Dương tiểu công tử làm chuyện đó, thái tử có biết không, thái tử có đi cùng không.

 

Mọi người đều ngó lơ chuyện này, giống như đang ủ một cơn mưa bão.

 

Cổng cung Phượng Nghi đóng chặt, mẫu phi bảo ta gần đây đừng đến gần thái tử.

 

Ta ở trong cung Cẩm Vân yên tĩnh thêu thùa, gọi A Cửu từ trên xà nhà xuống, kéo vạt áo hắn thêu từng bông sen kép, cuối cùng trên chiếc áo đen kỳ lạ xuất hiện rất nhiều hoa sen.

 

Cung Phượng Nghi và Đông cung đã lâu không có động tĩnh, ta lén đi xem, bên ngoài cung Phượng Nghi có thị vệ canh gác, Đông cung càng được canh phòng nghiêm ngặt.

 

Trận thế như vậy khiến ta, một người lớn lên trong cung từ nhỏ cảm thấy không ổn: "Thái tử ca ca bị cấm túc sao?"

 

Lần này A Cửu không trả lời ta, hắn được đào tạo làm ám vệ, đôi khi đầu óc hắn còn không bằng ta, nếu không cũng không làm ra chuyện giữa đường cướp đèn hoa của các cô nương nhà lành.

 

Vài ngày sau, có lời đồn khiến người ta kinh hãi hơn nữa truyền ra.

 

Thái tử dung túng cho người thân làm điều ác - thất đức.

 

Xuyên suốt các triều đại, đức hạnh là điều mà trữ quân coi trọng nhất, hai chữ lớn này đè xuống không ai gánh nổi, đây còn là lời của đại nho đương triều, thái phó của thái tử trước đây.

 

"A Cửu, đưa ta đến Đông cung."

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

 

Loading...