Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

CỨU NHẦM - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-05-23 03:25:03
Lượt xem: 1,263

10

Hôm đó, kế hoạch tập luyện bị phá vỡ, sau khi mọi người rời đi, tôi ở lại tiếp tục luyện tập động tác.

Trong phim ngắn, tôi trở thành một diễn viên võ thuật bước ra khỏi vùng núi, phải thể hiện động tác đấu kiếm vào cuối phim. Nhưng từ khi tái sinh trở lại, các động tác của tôi trở nên lóng ngóng, tôi phải tập đi tập lại.

Sau đó, đèn sân khấu tắt, tôi tập động tác đ.â.m kiếm trong ánh sáng mờ mờ, chợt phát hiện dưới khán đài có một bóng đen mờ mờ.

"Ai đó?"

Tôi bị dọa cho giật mình, kiếm suýt rơi khỏi tay.

"Cậu rất giỏi."

Là Tiết Duệ.

Anh ta nhướng mày, đôi mắt đen như ma quỷ.

"Lăng Kính không xứng với cậu."

Tôi nghĩ anh ta đến để cảnh cáo tôi không được nói bậy, chủ động nhắc đến chuyện đó.

"Chuyện của cậu và Dư Thiệu Thu, tôi sẽ không nói ra ngoài."

Anh ta bật cười, vẻ mặt thoáng chốc thư thái, mang chút hơi say mờ mịt tiến lại gần tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/cuu-nham/chuong-10.html.]

"Dư Thiệu Thu không phù hợp, tôi muốn một nữ chính như cậu, cô ta quá yếu đuối, cậu mới là cỏ dại kiên cường."

Tôi ngửi thấy mùi rượu pha lẫn nước hoa trên người anh ta, nhíu mày, lùi lại hai bước.

Tiết Duệ tự nhận mình là nghệ sĩ lớn, gia đình không bình thường, nên luôn có chút lăng nhăng.

Những cô gái đó có lẽ mỗi người có mục đích riêng, đều âm thầm chịu đựng sự quấy rối của anh ta.

Nhưng tôi lạnh lùng liếc anh ta, lùi lại hai bước.

"Tôi ở bên ai là chuyện của tôi, không liên quan gì đến cậu."

Tôi cởi bộ trang phục diễn ra định rời đi, nhưng Tiết Duệ đuổi theo, kéo tay áo tôi lại.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

"Trần Dung Chi, có ai từng nói với cậu rằng cậu rất đặc biệt chưa."

"Nếu chúng ta ở bên nhau, cậu nói Lăng Kính có buồn không, muốn xem anh ta quay lại theo đuổi cậu không?"

Tôi thừa nhận, trong khoảnh khắc đó, tôi thật sự đã động lòng, nhưng suy nghĩ đó nhanh chóng bị tôi đè nén lại.

Tôi không cần dùng đến sự theo đuổi của một người đàn ông để chứng minh sức hấp dẫn của mình, cũng không cần sự hối hận của một người đàn ông để chứng minh tôi đủ tốt.

Sự hoàn hảo của tôi, không cần bất kỳ người đàn ông hay phụ nữ nào làm nền.

"Nếu cậu còn quấy rầy tôi, tôi sẽ công khai tất cả những gì tôi biết, khi đó cũng chẳng có lợi gì cho cậu."

Tôi lạnh lùng cởi bộ trang phục diễn ra, quay người bước ra khỏi nhà hát.

Loading...