ĐÀN ANH NGỖNG LỚN - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-08-15 12:21:36
Lượt xem: 2,047
Một cô gái mặc một chiếc váy trắng nhỏ và buộc tóc đuôi ngựa cao chạy đến chỗ Tống Tư Niên, kèm với tiếng gọi “anh ơi” ngọt ngào khiến mọi người xung quanh la ó ầm ĩ.
Tôi như ngừng thở trong giây phút ấy, nhìn chằm chằm vào Tống Tư Niên.
Từ chối đi!
Nhanh nói không đi.
"Cảm ơn."
Tống Tư Niên nhận lấy, ngẩng đầu uống gần hết.
Từ chỗ tôi đứng, tôi có thể nhìn thấy yết hầu của anh lăn lên lăn xuống, những giọt mồ hôi chảy từ yết hầu của anh nhanh chóng biến mất sau lớp áo.
Tôi lúc này chỉ muốn bóp nát chai nước trong tay Tống Tư Niên, cảm giác bất an và hoảng sợ dâng trào trong lòng.
Thiết Mộc Lan
Hóa ra đàn anh cũng thích váy trắng nhỏ và tóc đuôi ngựa buộc cao.
"Chi Ý, sao em lại đến đây?” Tống Tư Niên quay người, tầm mắt rơi vào chai nước trên tay tôi, ánh mắt lấp lánh.
“Haha, tất nhiên là em đến đưa nước rồi.”
Tôi nói từ “nước” một cách gian nan, vừa nói tôi vừa đưa nước cho người đứng cạnh.
Tống Tư Niên đang đưa tay chuẩn bị sẵn sàng nhận nước, thấy vậy, ánh sáng trong mắt anh lập tức tan biến.
“Là người hôm qua sao?” Anh nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Hứa Lạc.
Tôi quay đầu lại nhìn Hứa Lạc, người đang nhe răng cười và nói cảm ơn tôi.
Hôm qua anh chàng này vào sau chúng tôi, một mình ăn hết bốn bát mì. Việc này khiến tôi có ấn tượng sâu đậm với anh chàng.
"Vâng, đúng vậy ạ."
Vẻ mặt Tống Tư Niên biểu lộ như bị tổn thương, nắm tay siết chặt đến mức kêu răng rắc..
Tôi vẫn không chịu lui bước: “Đàn anh, anh có muốn…”
Trước khi tôi kịp mời anh ăn tối cùng nhau, lời tôi bị cắt ngang.
“Thẩm Chi Ý, hôm qua em mới hẹn người này, hôm nay lại đến tìm anh, em nghĩ anh dễ dãi vậy sao?” Đôi mắt của Tống Tư Niên đỏ bừng lên như thể anh phải gồng hết sức để chịu đựng thứ gì đó.
“Anh ơi, anh hứa tối nay sẽ đi ăn tối với em mà!” Cô gái mặc váy trắng kéo quần áo của Tống Tư Niên, ra vẻ khiêu khích với tôi.
“Được.”
Trong lòng tôi chua chát, nhìn thấy Tống Tư Niên phớt lờ mình, tôi càng tức giận hơn.
Chỉ không ăn cùng anh một bữa thôi mà đã đến cơ sự này rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/dan-anh-ngong-lon/chuong-3.html.]
Có phải là tôi không có ai đi cùng đâu, ai rảnh mà quan tâm chứ!
"Ai thèm đi với anh chứ? Em có cả tá người muốn ăn cùng."
Tôi giận dữ hét lên với Tống Tư Niên rồi quay người bỏ đi.
Đầu óc tôi suốt dọc đường hoàn toàn trống rỗng, hối hận vì đã không mặc chiếc váy trắng nhỏ nhắn, hối hận vì đã chửi bới người khác, thậm chí còn quên mất việc hack tài khoản.
Haizz, rốt cuộc thì tôi vẫn thua.
Sau khi tôi rời đi, Tống Tư Niên trừng mắt nhìn Hứa Lạc, giật lấy nước trên tay anh chàng.
"Cậu không khát, tôi lấy uống trước."
7
"Tiểu Viễn, đàn anh rất tức giận, anh ấy muốn ăn tối với cô gái váy trắng ngọt ngào kia, mình hết cơ hội rồi, hu hu..."
Tôi ôm lấy cánh tay Lâm Viễn mà khóc lóc.
Lâm Viễn vỗ vỗ lưng tôi với vẻ mặt phiền chán: “Không sao đâu, chưa kết hôn thì cậu vẫn còn cơ hội mà."
Hợp lý!
Tôi lập tức hưng phấn: “Lần sau mình sẽ mặc váy trắng, đi tất trắng, buộc hai b.í.m tóc đuôi ngựa xem có quyến rũ được anh ấy không.”
Nói thế nhưng tôi vẫn mất ngủ.
Tôi nhìn biệt danh đàn anh Ngỗng trong danh sách đen, lướt lại lịch sử trò chuyện với anh.
Tất cả là lỗi của con choá trộm tài khoản đó, nếu hắn không hack tài khoản thì tối qua tôi đã xin lỗi đàn anh được rồi.
Càng nghĩ tôi càng thấy tức nên đã kéo người này ra khỏi danh sách đen, trút hết mọi bất bình lên đầu anh ta.
[Tên choá ăn cắp tài khoản, ra đây!]
[Người khác không tìm được anh thì hay lắm à? Anh có tay có chân, làm gì không làm lại đi học người ta hack tài khoản của người khác.]
[Không phải tại anh thì sao tôi lại mất liên lạc với đàn anh được chứ? Bây giờ tôi thậm chí còn không có cơ hội nói chuyện với anh ấy nữa.]
[Anh thiếu tiền đến thế sao? Sao không hack tài khoản của người khác mà lại đi hack tài khoản đàn anh của tôi chứ?]
Khung chat hiển thị đối phương đang nhập tin nhắn.
Vốn dĩ tôi định mắng anh ta xối xả một trận cho hả giận, nhưng càng nghĩ càng thấy việc này vô ích, giọng điệu trở nên nhỏ nhẹ hơn:
[Hu hu hu, anh làm ơn trả lại tài khoản cho đàn anh đi. Tôi thực sự rất muốn nói chuyện với anh ấy]
[Anh ơi, phải làm sao anh mới trả lại tài khoản.]
Thấy đối phương không trả lời, tôi nhìn tài khoản chỉ còn lại hơn 300, cắn răng chuyển 200 cho đối phương.