Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đánh cược rằng em yêu chị - Ngoại truyện

Cập nhật lúc: 2024-08-13 22:47:38
Lượt xem: 145

1.

Tôi nằm mơ, mơ thấy hôn lễ của bản thân. Tôi mặc một bộ váy cưới trắng tinh bước vào, MC hỏi tôi muốn nói 3 từ gì với chú rể. Đến cuối cùng tôi cũng không thốt ra được, chỉ nói "Cảm ơn anh."

Tỉnh lại, tôi đi hóng gió ở Hậu Hải, quán bar đó không còn rồi, người vượt qua đám đông đến ôm tôi, nói rằng muốn có tương lai với tôi tựa như chuyện chỉ mới xảy ra ngày hôm qua.

Bên đường có một người hát bài "Ngày trước từng nói".

"Sau này bên cạnh anh là người ấy, phía sau có gia đình. 

Nhưng em vẫn muốn hỏi, anh từng yêu chưa?

Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.

Trước kia nói dối mẹ

Trèo đèo lội suối chỉ vì mộng tưởng muốn bên anh

Khoác lên mình bộ váy cưới màu đỏ

Sau này anh lấy người phù hợp

Còn em cưới người môn đăng hộ đối…"

Trong khoảnh khắc đó, tôi có câu trả lời của mình, rút điện thoại ra gọi một cuộc: "Xin lỗi, em không thể đồng ý lời cầu hôn."

Kỷ Minh Hề tốt nghiệp rồi, gửi cho tôi video quay lúc đó.

Có một cô gái đỏ mặt tỏ tình với Giang Vân Kỳ: "Giang Vân Kỳ, cậu có thích ai chưa?"

Hình như anh ấy uống hơi nhiều, mặt đỏ bừng, mắt cũng đó, giống như một con thỏ vậy.

"Ở độ tuổi không có gì trong tay, tôi gặp một người mà tôi muốn bảo vệ cả đời. Cô ấy thích món kem khoai môn 30% ngọt, tính tình nóng nảy, thích bắt nạt người khác nhưng trái tim lại mềm yếu."

"Ngày mà chị đi, tôi không đến sân bay tiễn chị, tôi sợ tôi không nhin được ôm lấy chị, giữ không cho chị đi. Tôi ở ngoài sân bay nhìn máy bay cất cánh, vẫy tay nói tạm biệt."

"Tôi ở năm 20 tuổi có thể cho chị cái gì? Đến giấy chứng nhận kết hôn còn không lấy được. Giữ chị lại và buông tay chị tôi đều không làm được, nhưng chị tốt như thế, xứng đáng với người tốt hơn tôi."

"Lúc ở Đàm Chá Tự, tôi nói với Phật Tổ, tôi hi vọng có kiếp sau, kiếp sau để tôi làm anh, đợi chị trưởng thành."

"Kỷ Minh Thù, sao chị có thể gả cho người khác chứ..."

Tên khốn kiếp này, đã lâu rồi tôi không khóc, nhưng lúc này lại ngồi bên đường như một con ngốc.

"Chị ơi, sao chị lại khóc ở đây, chị đánh mất đồ sao?"

"Không phải, chỉ là rất nhiều năm trước, tôi đánh mất một người…"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/danh-cuoc-rang-em-yeu-chi/ngoai-truyen.html.]

2.

Kỷ Minh Thù tốt nghiệp rồi, cuối cùng cũng không thoát khỏi tay của lão hồ ly Giang Vân Chính.

Bọn bọ muốn kết hôn, còn muốn tôi làm phù dâu.

Tôi cắn răng đồng ý, làm một phù dâu 28 tuổi.

Ai ngờ, con nhỏ này lại kéo tôi đi thử váy cưới, còn cho tôi ăn một đống cẩu lương.

Tôi nhịn...

"Chị, chị giúp em thử bộ này đi. Em quá mệt rồi, dù sao thì dáng người chúng ta cũng xêm xêm nhau."

Tôi cạn lời, cười nhạo con bé: "Ai cho em sự tự tin đó? Em chắc chắn dáng người chúng ta xêm xêm?"

Kỷ Minh Hề đảo mắt, đẩy tôi vào phòng thử đồ.

Váy cưới thực sự…rất đẹp.

Chẳng trách nhiều cô gái không thể cưỡng lại sự cám dỗ của váy cưới.

Lúc tôi bước ra khỏi phòng thử đồ, mẹ tôi nhìn tôi với một thân váy trắng, suýt nữa thì khóc tại chỗ: "Đẹp quá… Con nói xem, em gái con cũng kết hôn rồi mà con vẫn còn độc thân, nếu như hai đứa con gái đều gả đi rồi, trong nhà sẽ quạnh quẽ biết bao…"

Giang Vân Chính ngồi vắt chân một bên, nói: "Mẹ, mẹ còn thiếu con rể không? Chỉ cần mẹ mở miệng, con sẽ mang tới ngay, nhà con còn một em trai."

Trong lúc tôi còn chưa kịp phản ứng, có một người từ từ bước vào.

Anh ấy mặc một bộ âu phục, tay cầm hoa tươi, mi mục như họa.

Anh ấy quỳ một chân, nói với tôi: "Kỷ Minh Thù, chị nói lượng dopamine tiết ra thì thích một người chỉ kéo dài nhiều nhất ba tháng. Nhưng ba năm rồi, em vẫn chỉ thích chị, chưa từng giảm một chút nào."

"Vậy nên, lần này chị có muốn đặt một ván cược lớn, cược tôi yêu chị không có thời hạn không?"

Tôi cười, cười mãi, rồi nước mắt chảy dài: "Anh ra cái gì?"

"Vẫn là búa."

Anh ấy ra búa một lần nữa, tôi vẫn ra bọc.

"Anh cược tất cả, chắc chắn không để chị thua."

[Hết.]

Loading...