Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đánh Đổi - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-08-20 19:47:55
Lượt xem: 19

Sau bữa ăn chính, phục vụ mang đến một chiếc bánh 3 tầng.

Phó Yến Thần nói: “Từ ngày mai tôi sẽ bắt đầu làm việc với mọi người, chiếc bánh này thay lời chúc chúng ta hợp tác vui vẻ và mang lại nhiều thành công hơn trong tương lai”

Tôi nghe thấy đồng nghiệp nữ cạnh mình nhỏ giọng nói: “Sếp mới không những đẹp trai mà còn tinh tế nữa”

Cắn một miếng bánh, tay tôi bất giác run lên.

Là vị hạt dẻ.

Đây là loại bánh yêu thích của tôi, anh trai đã mua rất rất nhiều lần mỗi lúc đón tôi tan học, hai người chúng tôi đã lén ăn trước khi về đến nhà.

Chỉ là trùng hợp thôi sao?

Tôi ngước nhìn về phía anh, anh thấy tôi nhìn, anh liền hỏi: “Bánh không hợp khẩu vị à?”

Tôi lắc đầu.

Đã 3 năm kể từ khi rời xa anh, tôi chưa từng tổ chức sinh nhật chứ đừng nói đến là ăn bánh hạt dẻ, tôi cố khống chế không suy nghĩ về anh, không động đến những thứ gợi nhớ quá khứ nữa.

Nhưng tôi không khống chế được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/danh-doi/chuong-12.html.]

Lúc đi ngủ, nếu không phải là mơ thấy anh đang tay trong tay cùng một cô gái khác, thì là mơ thấy anh xảy ra chuyện, sau khi bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng tôi liền lấy điện thoại tìm kiếm tin tức về anh.

Tập đoàn của nhà họ Phó xảy ra không ít biến động trong 2 năm qua, những năm nay đã phát hiện tham nhũng không ít, ba mẹ và anh trai đã nhiều lần xuất hiện trên trang tin tức.

Bản edit này thuộc sở hữu của Đông Qua Xuân Đến!

Đã rất nhiều lần tôi hỏi hệ thống rằng anh trai có làm sao không, hệ thống nói anh trai đã trở thành nam chính của quyển sách, nữ chính cũng đã xuất hiện và đang đồng hành cùng anh, quãng đời còn lại anh sẽ sống rứa hạnh phúc, cô không cần phải lo lắng.

Hệ thống hỏi có cần nó xóa kí ức của tôi không.

Tôi từ chối.

Khi bữa tiệc kết thúc, quản lí Lý gọi tôi lại nói: “Tiểu Thấm, em không uống rượu phải không, em đưa Phó tổng về giúp anh với, mọi người ai cũng uống ít nhiều rồi”

Lúc trước tôi vì nhớ Phó Yến Thần mà tôi không thể nào ngủ được nên tôi quyết định uống rượu để dễ ngủ, nhưng tôi không kiềm chế được mà uống quá nhiều, cuối cùng tôi bị xuất huyết dạ dày bạn cùng phòng phải đưa tôi đến bệnh viện, về sau tôi không dám động đến rượu nữa.

Tôi nhìn về phía Phó Yến Thần, ánh mắt chạm nhau, vành tai anh đỏ ửng, nhìn là biết anh đã say rồi.

Anh dời mắt khỏi tôi nhìn về phía quản lí Lý: “Không cần, tôi gọi tài xế của mình đến cũng được”

“Phó tổng, để tôi đưa anh về, bây giờ đợi tài xế thì lâu lắm” tôi tự nhủ với lòng, chỉ làm theo cảm xúc lần này thôi, hơn nữa tôi thật sự rất nhớ anh.

Hết ngày hôm nay, tôi sẽ từ chức ở công ty.

Loading...