Đêm Kinh Hoàng Ở Làng Quế Gia - Chương 16
Cập nhật lúc: 2024-05-28 07:11:24
Lượt xem: 622
Từ lúc bắt đầu, những chuyện này diễn ra tựa như bàn tay vô hình, đẩy tôi phải đối mặt với những rắc rối này.
“Nếu như tôi là cậu thanh niên, tôi sẽ đem toàn bộ người dân trong làng thiếu tiền bà mà không trả ra để xử lý.”
“Bắt Tiểu Phán đi, là vì muốn giữ lại tôi.”
“Giữ lại tôi để làm gì? Muốn lấy lại tiền làm t/ang lễ? Cũng không đến nỗi vậy chứ?”
Não tôi hoạt động hết mức, suy nghĩ về những điểm mấu chốt trong đó.
Thời điểm trước đây, tôi một mực tin rằng cậu thanh niên đến tìm tôi chỉ đơn thuần là chuyện xử lý tổ chức t/ang lễ.
Cho đến khi người dân trong làng tìm đến chúng tôi để xin giúp đỡ, tôi mới hiểu ra tại sao cậu thanh niên lại đến nhà của người dân trong làng gây hỗn loạn.
Mục đích của cậu ta là gây ra hoảng loạn, trước tiên là bắt Tiểu Phán, sau đó tính toán thời gian, tính tới việc tôi đi tìm Tiểu Phán, để thu hút chú ý của tôi, sau đó mượn lời của tôi để đi đe dọa người dân trong làng.
Sau đó người dân trong làng sẽ tự nhiên coi tôi như cọng rơm cứu mạng, tự động tìm tới cửa xin tôi giúp đỡ.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Tiếp đó, người dân trong làng sẽ sợ hãi, không muốn đơn độc ở lại.
Nhưng tôi không bao giờ ngờ rằng điều tôi làm lại chính là điều mà cậu thanh niên ấy mong muốn.
Nghĩ đi nghĩ lại, sau lưng tôi mồ hôi lạnh đã thấm ướt áo.
“Thật ngu ngốc, Lý Phi con mẹ nó mày đúng là một con lợn!”
Tôi trong lòng chửi rủa một tiếng, nhấc chân liền muốn lao đến đạo trường xi măng.
Vừa mới quay người, một vết bẩn màu đen thẫm trên giường chợt lóe thoáng qua góc mắt tôi.
Tôi dừng bước, đi lên trước đưa tay chạm vào một chút, vết bẩn dính trên ngón tay tôi.
Ngay sau đó, tôi đưa tay dính vết bẩn lên trước mặt cẩn thận quan sát.
Dưới ánh đèn, vết bẩn hiện lên màu tím sẫm, nhìn kỹ lại thì lộ ra màu đỏ đậm hơn chút.
“Là m.á.u !”
Từ lúc chúng tôi rời đi, mới trôi qua nửa giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/dem-kinh-hoang-o-lang-que-gia/chuong-16.html.]
Thời gian ngắn như vậy, không lẽ có ai đến đây để lại vết m.á.u này rồi rời đi sao?
Với lại, người mới vừa ngồi vị trí này không ai khác là cậu thanh niên.
Rất có thể là do cậu ta để lại.
Vết m.á.u này đông lại rất đặc, đồng thời màu sắc cũng không đúng.
Có điểm giống m.á.u của người ch*t.
Trong lúc này, hàng vạn suy nghĩ hiện ra trong đầu tôi, từng màn hình ảnh từ trước mắt tôi lướt qua.
Muốn nắm bắt cái gì đó, nhưng lại không thể.
Tốt nhất là không nghĩ nữa, việc quan trọng trước tiên là nhanh chóng đến đạo trường xi măng.
.....
Có âm thanh mang âm hưởng xòe xòe vang lên, các băng ghế ở bốn phía tán loạn, chiếc chậu inox bị đổ nhào.
“Mẹ nó, quả nhiên là muốn tập trung dân làng lại.”
Tôi nhìn một chỗ tán loạn, thầm chửi một tiếng.
Nhìn cảnh này, chắc chắn là lúc tôi vừa rời đi, đã có người khác đến đây phá hoại.
Tôi lập tức lấy điện thoại ra, gọi cho lão Lưu
Sau tiếng bíp ngắn, lão Lưu bắt máy.
“Chạy! Chạy mau!”
Giọng nói dồn dập của lão Lưu ở trong điện thoại vang lên.
“Chạy đi đâu hả, hòa thượng chạy cũng không rời khỏi chùa.”
Tôi tức giận nói.