Đông Phong Ngộ - Chương 4, 5.1
Cập nhật lúc: 2024-06-13 23:36:50
Lượt xem: 3,382
Chương 4: Trở về Giang gia
Ta trở về Giang gia, mẫu thân vì tức giận mà ngã bệnh.
Đệ đệ Giang Trần được phái đến Lâm Châu nhậm chức, không ở kinh thành.
Từ sau khi phụ thân qua đời, mẫu thân thường ngày ăn chay niệm Phật, rất ít khi quản chuyện nhà, hiện giờ người chủ trì việc nhà là đệ muội Tiết Thanh Dao.
Nàng ta nghe nói ta là bị trả về nhà mẹ đẻ, tràn đầy ghét bỏ, trong lúc nhất thời nói móc: “Giang gia là dòng dõi thư hương, nữ nhi đều được dạy dỗ nghiêm khắc, vậy mà vẫn xuất hiện chuyện như thế này. Tỷ tỷ rốt cuộc là đã làm ra chuyện gì chọc giận Lục đại nhân?"
Lời nói tru tâm như vậy, thật sự không nên từ trong miệng nàng ta nói ra.
Ta bưng chén trà, nhẹ nhàng hớt bọt trà, trầm giọng nói: “Chẳng lẽ chỉ có thể là lỗi của nữ tử sao?”
Lục gia, lại muốn tổ chức hỉ sự.
Chuyện này nằm trong dự đoán, chỉ là ta không ngờ lại nhanh như vậy.
Trong kinh ai ai cũng biết Thượng thư lệnh bỏ thê tử, nghênh cưới tân nương, thế nhưng những ánh mắt khác thường và lời bàn tán kia lại không dám nhắm vào Lục Phương Trì, lời đồn đại thị phi chỉ có thể do ta gánh chịu.
Sau khi ta trở về phủ, ban đầu thái độ của Tiết Thanh Dao còn tạm được, thế nhưng sau lại càng ngày càng âm dương quái khí. Trong viện của ta cũng thường xuyên thiếu đông thiếu tây, mỗi lần phái nha hoàn đi, đều bị mắng cho một trận, còn phải đưa chút bạc mới được việc.
Mẫu thân đã lâu không quản lý việc nhà, nha hoàn, bà bà trong phủ không biết đã thay bao nhiêu người, đều là người của Tiết Thanh Dao.
Người trong phủ, so với lúc ta chưa xuất giá đã khác xưa rất nhiều, bọn họ chỉ nhận đương gia chủ mẫu hiện tại.
Nha hoàn thân cận của ta là Lãm Nguyệt nhiều lần bị gây khó dễ, còn bị đám bà bà kia nói rất nhiều lời khó nghe.
Ban đầu còn tưởng rằng nàng ta chỉ gây khó dễ trong những chuyện nhỏ nhặt này, không ngờ nàng ta lại ở trước mặt mẫu thân nói bóng gió muốn tìm cho ta một nhà khác.
Ta vừa đi đến ngoài sân của mẫu thân, liền nghe thấy tiếng nàng ta: “Tỷ tỷ còn trẻ, thật sự không nên lãng phí thanh xuân ở trong nhà, nên tìm cho tỷ ấy một nhà khác, nếu không làm chính thê, làm kế thất cũng được, Trương bà bà đã làm mai mối nửa đời người, cố ý nhờ bà ấy chọn lựa vài nhà tốt, không bằng...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/dong-phong-ngo/chuong-4-5-1.html.]
Ta đẩy cửa bước vào, lạnh lùng nói: “Không bằng để ta xem thử, rốt cuộc là nhà tốt như thế nào?"
Sự xuất hiện đột ngột của ta khiến nụ cười trên mặt nàng ta cứng đờ, chỉ ấp úng nói: “Tỷ tỷ, chuyện hôn nhân đại sự xưa nay đều do cha mẹ làm chủ."
“Chẳng lẽ trước kia ta chưa từng nghe theo phụ mẫu chi mệnh, lời mai mối se duyên sao?”
Lời vừa dứt, sắc mặt nàng ta có chút khó coi, ngay cả mẫu thân cũng cúi đầu xuống.
“Nói đi, ta muốn xem xem là nhà tốt như thế nào?” Ta thản nhiên ngồi xuống, ánh mắt liếc xéo nàng ta.
Chương 5: Âm mưu tái giá
Nàng ta do dự một lúc, sau đó mới mở miệng nói: “Gia chủ Cố gia, người giàu nhất Cô Tô, nguyên phối đã qua đời, muốn tục huyền tái giá. Cố gia giàu có ngập trời, lại cách xa kinh thành, không ai biết chuyện cũ của tỷ tỷ, là thích hợp nhất.”
Ta ngẩng đầu nhìn nàng ta, thế nhưng nàng ta vẫn bày ra dáng vẻ “Ta làm vậy là vì muốn tốt cho ngươi”, ta chế nhạo nói: “Tuổi tác của Cố gia chủ có thể làm cha ngươi rồi, đây chính là nhà tốt trong miệng ngươi sao?”
Nàng ta vội vàng đổi lời: “Vậy… Trưởng tử An gia ở Ninh Dương, lớn hơn tỷ tỷ ba tuổi, nhiều đời làm quan, nhất định sẽ không để tỷ tỷ chịu thiệt thòi.”
Ta ở Lục gia quản lý việc nhà nhiều năm, giúp Lục Phương Trì quán xuyến các mối quan hệ, tin tức linh thông, cũng không phải là nữ tử cả ngày ru rú trong nhà không biết chuyện gì xảy ra, nàng ta lại muốn lừa gạt ta trong chuyện này sao?
“Trưởng tử An gia bẩm sinh đã tàn tật, đi lại khó khăn, nhiều năm qua đã tìm kiếm danh y, rốt cuộc vẫn không chữa khỏi, hiện giờ đã là người bị gia tộc vứt bỏ. Đây chính là lương phối mà ngươi hao tâm tổn trí tìm cho ta sao?”
Tiết Thanh Dao rõ ràng có chút chột dạ, nàng ta không ngờ ta lại biết rõ ràng như vậy lai lịch của những người này.
Anan
Mẫu thân dường như nhìn thấu tâm tư của nàng ta, mắng nàng ta một trận, sau đó nói: “Đàn Âm là nữ nhi của Giang gia, chỉ cần ta còn sống ngày nào, những suy nghĩ xấu xa kia, ngươi nên sớm từ bỏ đi."
Lời trách mắng của mẫu thân khiến Tiết Thanh Dao an phận hơn một chút.
Thế nhưng Lục lão phu nhân lại đến vào lúc này, những ngày tháng ở Lục gia, bà ấy chưa từng bạc đãi ta.
Lúc trẻ bà ấy cũng là người xuất thân giàu có, đáng tiếc về sau gia đạo sa sút, sau khi thành thân liền lo liệu việc nhà, cũng chỉ mong Lục Phương Trì đọc sách khoa cử, xuất nhân đầu địa. Từ sau khi chúng ta thành thân, bà ấy đến sống ở biệt viện ngoại ô kinh thành, không còn nhúng tay vào chuyện trong phủ nữa.