Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đừng Hẹn Ngày Trở Lại - Chương 13

Cập nhật lúc: 2024-10-03 22:21:04
Lượt xem: 271

25

 

Tuần thứ hai sau khi Mạnh Kính Chiêu rời đi, tôi ra ngoài thư giãn.

 

Tình cờ tôi đã gặp Giang Nhược.

 

Nhưng khi nhìn thấy tôi, cô ta đã không ra vẻ cành cao như trước đây nữa.

 

Cô ta nắm lấy tay tôi cầu xin tôi hãy cứu cô ta, đưa cô ta về nước.

 

Lúc này tôi mới chợt nhớ tới chuyện trước đây Chu Tấn Nhiên đã hứa với tôi trong bệnh viện.

 

Nó không phải là một trò đùa.

 

Chỉ là người thân của Giang Nhược ở đây cũng có chút ảnh hưởng.

 

Chẳng lẽ họ không bảo vệ được cho cô ta?

 

Sau đó, A Càng nói với tôi rằng chú của Giang Nhược, Giang Lục Hoa, đã bị kết án tử hình.

 

"Sơ Niệm, cầu xin cô..."

 

Giang Nhược quỳ xuống đất, ôm lấy chân tôi và cầu xin lần nữa.

 

Tôi nhìn xuống cô ta.

 

Giang Lục Hoa vào tù, cuộc sống của Giang Nhược làm sao có thể dễ dàng được?

 

Cô ta bị Chu Tấn Nhiên bỏ rơi ở đất nước xa lạ, giống như tôi hồi đó.

 

Thật đáng tiếc, cô ta không có được may mắn như tôi.

 

Có thể gặp ông Mạnh.

 

A Càng muốn đuổi cô ta đi nhưng tôi lại vuốt ve cái bụng đang nhô lên của mình.

 

Trong lòng tôi nghĩ Giang Nhạc tuy là người xấu nhưng tội không đáng chết.

 

Ban đầu khi tôi đưa ra yêu cầu như vậy với Chu Tấn Nhiên.

 

Là có một phần kích động.

 

Nhưng nói thật nếu muốn oán trách thì Chu Tấn Nhiên mới là người đáng trách nhất.

 

Hãy cứ coi đó như là tôi đang tích phúc cho đứa bé trong bụng và cha nó.

 

Cho dù Mạnh Kính Chiêu đã lừa dối tôi một số chuyện nhưng tôi vẫn mong anh bình an trở về.

 

Hơn nữa, tôi không muốn trở thành một góa phụ trẻ tuổi giàu có.

 

"A Càng, hãy gọi điện cho gia đình cô ta đi."

 

Tôi liếc nhìn Giang Nhược, cô ta dường như đã rất sợ hãi.

 

Tinh thần có vẻ hơi bất thường.

 

“Thật dễ dàng cho cô ta.”

 

Tôi mỉm cười: “Không hề dễ dàng đâu.”

 

Tôi vẫy tay gọi A Càng và thì thầm vài lời với anh ấy.

 

Vài ngày sau, người thân của Giang Nhược ở quê nhà đã nhận được tin tức của cô ta.

 

Với mười triệu, con gái họ có thể trở về nhà an toàn.

 

Cùng lúc đó, gia đình Giang Nhược cũng biết được rằng Chu Tấn Nhiên đã bỏ rơi Giang Nhược ở nước ngoài.

 

Giữa nhà họ Giang và nhà họ Chu đã xảy ra tranh cãi, Chu Tấn Nhiên lo lắng không biết phải xử lý thế nào.

 

Sau khi Giang Nhược trở về, nhà họ Giang đã lấy cớ sự trong sạch của Giang Nhược đã bị hủy hoại để ép Chu Tấn Nhiên phải cưới cô ta.

 

Người ta nói rằng kể từ sau đám cưới, hai người đã cãi nhau rất nhiều, Chu Tấn Nhiên lại ra tay với Giang Nhược.

 

Nhà họ Giang đương nhiên không chịu bỏ qua nên hai bên lại gây chiến với nhau.

 

Sau khi kết hôn, hai người luôn sống trong cảnh dầu sôi lửa bỏng.

 

Ngày xưa bạch nguyệt quang trong lòng anh ta là nữ thần không thể với tới.

 

Sau này, cô ta lại trở thành người mà anh ta căm ghét nhất.

 

Chu Tấn Nhiên suốt ngày uống rượu, say rượu về nhà sẽ lại cãi nhau với Giang Nhược.

 

Việc đánh cô ta đã trở thành chuyện cơm bữa.

Nhưng đó cũng là chuyện sau này.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/dung-hen-ngay-tro-lai/chuong-13.html.]

Nó hoàn toàn chẳng liên quan gì đến tôi cả.

 

Ồ, nhân tiện, tôi đã quyên góp toàn bộ mười triệu cho các quỹ từ thiện trẻ em và viện dưỡng lão.

26

 

Khi Mạnh Kính Chiêu rời đi, anh nói rằng nhất định sẽ quay lại trước khi tôi sinh con.

 

Vậy mà cho đến một tuần trước khi tôi sinh, vẫn không có tin tức gì từ anh.

 

Lần cuối cùng tôi nghe tin tức của anh là từ bảy ngày trước.

 

Bầu không khí trong nhà dần trở nên lo lắng.

Thậm chí tôi còn nghe thấy một số bình luận không hay.

 

Tôi suy nghĩ một lúc rồi gọi A Càng tới.

 

Tất cả người làm trong nhà đều được kiểm tra kỹ lưỡng từng người một.

 

Những người không an phận nảy sinh ý đồ xấu đều bị đuổi đi.

 

Sau đó chúng tôi đóng chặt cửa không cho ai ra vào.

 

Cho đến ngày thứ ba trước khi tôi sinh con, vẫn không có tin tức gì về Mạnh Kính Chiêu.

A Càng không thể ngồi yên được nữa và nhất quyết muốn đi Mexico.

 

Tôi cũng đang trên bờ sụp đổ, sắp sinh con nhưng càng ngày tôi càng gầy đi.

 

"A Càng, anh đi đi. Dù thế nào đi nữa, dù sống hay chết, hãy cho tôi một câu trả lời chính xác."

 

Nhưng A Càng đã bị Mạnh Kính Chiêu bắt ở lại.

 

Anh đi vào nơi nguy hiểm nhưng vẫn lo lắng cho tôi nhất.

 

Nên anh đã để cấp dưới đáng tin cậy nhất của mình ở nhà.

 

"Nhưng cô Từ..." A Càng rơi vào tình thế khó xử.

 

"Hay là tôi đưa cô về nước trước, ở đây không còn an toàn nữa..."

 

Đương nhiên, Mạnh Kính Chiêu là người quan trọng nhất trong lòng anh ấy.

 

Nhưng tôi đang mang thai đứa con của Mạnh Kính Chiêu.

 

Hơn nữa, đã lâu rồi không có tin tức gì của Mạnh Kính Chiêu.

 

Kẻ thù của anh đều đang chờ đợi cơ hội để hành động.

 

Hôm trước, A Càng và người của anh ấy vừa bắt được một vài kẻ lạ mặt giấu s.ú.n.g ở bên ngoài nhà.

 

"A Càng, tôi không về nước, tôi và con sẽ ở đây chờ anh ấy.”

 

"Cô Từ..."

 

"Anh cứ đi đi, một mình tôi có thể tự lo liệu được."

 

Tôi mỉm cười với anh ấy, giống như tôi đã làm khi đối mặt với Chu Tấn Nhiên ngày hôm đó.

Tôi cũng đưa tay về phía A Càng: "Nhìn xem, Từ Sơ Niệm không thể bị đánh bại."

 

"Cô ấy có thể chịu đựng mọi khó khăn và không sợ hãi."

 

A Càng nhìn bàn tay của tôi đã chăm sóc một thời gian dài mà vẫn chưa thể hồi phục hoàn toàn, nước mắt không ngừng rơi.

 

"Tôi sẽ không đi, tôi sẽ nghe lời ông chủ, tôi sẽ bảo vệ cô và giọt m.á.u của ông chủ thật tốt.”

 

Tôi muốn thuyết phục anh ấy đi tìm Mạnh Kính Chiêu.

 

Có lẽ bây giờ, chỉ cần có sự hiện diện của anh ấy, là Mạnh Kính Chiêu có thể biến nguy thành an.

 

Nhưng tôi còn chưa kịp nói chuyện, thì đột nhiên cảm thấy bụng đau nhói.

 

Những cơn co thắt dữ dội khiến tôi không nói nên lời.

 

Khi tôi sắp ngất đi vì đau đớn, trong đầu tôi chỉ còn lại một suy nghĩ cuối cùng.

 

Tôi không thể đợi được Mạnh Kính Chiêu trở về, không đợi được anh ở bên cạnh khi sinh con.

 

Khi rời đi, anh hỏi tôi có sợ không.

 

Tôi nói tôi không sợ gì cả.

 

Nhưng thực ra, tôi rất sợ, sợ đau, sợ khổ, sợ bị đánh mắng, sợ đói, sợ rét.

 

Tôi cũng sợ khi sinh con phải chịu đau đớn.

Vì vậy, Mạnh Kính Chiêu, nếu mà có anh ở đây thì tốt biết mấy.

 

Nếu anh ở đây thì thật tuyệt vời phải không?

 

Loading...