Em trai tôi làm gián điệp cho công ty đối thủ - Chương 27+28
Cập nhật lúc: 2024-07-18 13:30:58
Lượt xem: 39
Nhưng điều khiến tôi bất ngờ chính là sau khi tôi nói những điều ấy.
Kỳ Duyên chỉ đáp lại có một câu: “Tôi biết.”
“?”
Cô ta thật sự tin sao?
Câu nói “tôi biết” ấy dường như khiến tôi trút bỏ lớp phòng bị đối với Kỳ Duyên.
Tôi ngơ ngác nhìn cô ta.
Kỳ Duyên nghiêm túc nhìn lại tôi.
“Lê Tổng, điều kiện duy nhất mà tôi yêu cầu đó chính là…cho tôi nuôi Hạ Hạ được không?”
Tôi ngay lúc này: “?”
Kỳ Duyên có sở thích làm mẹ từ bao giờ vậy?
Nhìn thấy tôi có vẻ đã hiểu sai điều gì đó, sắc mặt Kỳ Duyên liền thay đổi.
Tất nhiên tôi cũng hiểu câu nói ấy có nghĩa là gì.
“Cô thực sự thích em trai tôi sao?”
Tôi hỏi lại.
Kỳ Duyên gật đầu.
Tôi tức giận hét lên: “Nó mới có hai mươi tuổi thôi đó.”
Kỳ Duyên cái người đàn bà đáng ghét này. Ngay cả em trai tôi có thích đàn ông đi chăng nữa.
Cũng không thể để nó ở bên Kỳ Duyên được.
Kỳ Duyên ho nhẹ một tiếng.
Có lẽ chính cô ta cũng cảm thấy hành vi của mình thật đáng xấu hổ.
Chuyện này liên quan đến Bách Hạ nên tôi cũng nhất quyết từ chối.
“Không đời nào tôi để chuyện đó xảy ra. Bách Hạ là em trai tôi, tôi không thể lợi dụng chuyện tình cảm của nó mà đổi lấy lợi ích cho mình được. Thằng bé không phải con cờ mặc chúng ta sắp xếp.”
Kỳ Duyên lạnh lùng nhìn tôi, giọng điệu mười phần nghiêm túc.
Thiết Mộc Lan
“Tôi không coi cậu ấy là con cờ đổi lấy bất cứ lợi ích nào cả. Tôi hy vọng Lê Tổng có thế nhìn thấy được tấm chân tình của tôi.”
“Thật ra, tôi và Lê Tổng đây cũng không phải là không hợp nhau. Thay vì cứ tranh giành qua lại mãi chẳng bằng chúng ta bắt tay làm hòa nhé!”
Kỳ Duyên nói rất nhiều điều.
Điều kiện mà cô ta đưa ra cũng rất hấp dẫn.
Nhưng tôi cũng không phải là người nông cạn.
Có quá nhiều mạo hiểm nếu để Bách Hạ đến với Kỳ Duyên.
Tôi sẽ không để nó gặp phải bất cứ rủi ro nào.
28
Sau cuộc gặp với Kỳ Duyên, tôi trở về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/em-trai-toi-lam-gian-diep-cho-cong-ty-doi-thu/chuong-2728.html.]
“Chị ơi.”
Bách Hạ đang ngồi trong phòng khách, thấy tôi về liền vui vẻ hơn hẳn.
“Hôm nay em ở nhà làm gì thế?”
“Em đọc sách với chơi game ạ.”
Bách Hạ trả lời.
Thằng bé cũng thường hay làm mấy việc này lúc nhỏ.
Khi đưa nó ra nước ngoài, tôi cũng đã cử người để ý đến nó.
Bách Hạ hôm nay hình như cũng không còn hứng thú với mấy trò chơi như này nữa rồi.
Khi tôi ra ngoài uống nước vào ban đêm.
Tôi tình cờ nhìn thấy thằng bé đang lén lút xem lại những tin nhắn trong nhóm trò chuyện với đồng nghiệp.
“?”
Nó thực sự yêu thích công việc này đến mức như thế sao?
Tôi sửng sốt hồi lâu.
Thực ra thì….
Đúng là khi Bách Hạ ở cùng với Kỳ Duyên hoạt bát và năng động hơn rất nhiều.
Bây giờ thằng bé ở nhà ngoan ngoãn, nghe lời nhưng lại mất đi vài phần vui vẻ.
Chẳng lẽ thằng bé thực sự thích công việc ở công ty của Kỳ Duyên ư?
Suy nghĩ suốt một đêm.
Tôi quyết định sẽ nói chuyện tử tế với thằng bé.
Sáng hôm sau, khi đang ăn sáng cùng Bách Hạ.
“Hạ Hạ, khi còn đi làm ở công ty của Kỳ Duyên thì giờ này em đang làm gì?”
Ánh mắt Bách Hạ sáng lên.
Nói đến chuyện này, thằng bé thậm chí còn bỏ cả uống sữa, liên tục kể cho tôi nghe những chuyện thú vị ở công ty của Kỳ Duyên.
Tôi chăm chú lắng nghe.
Thằng bé cũng nên tự đưa ra lựa chọn cho cuộc đời của mình rồi.
“Thế, em có muốn quay về đó không?”
“Ơ chị ơi, thế là chị thấy em cũng thích hợp làm gián điệp ngầm mà đúng không?”
Tôi: “...”
Thôi được rồi.
Để bản thân được tiếp tục đi làm ở công ty của Kỳ Duyên, thằng bé đã đưa ra một lý do khá thuyết phục.
Tôi uống nốt sữa trong cốc.
“Được rồi, từ bây giờ trở đi, lật đổ Kỳ Duyên chính là nhiệm vụ của em.”