Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

GẦM GIƯỜNG LÚC NỬA ĐÊM - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-10-24 22:25:48
Lượt xem: 3,194

Nhân lúc đang che giấu hành động, tôi đã giả vờ như không để ý mà ghi lại một đoạn video.

Những người trong phòng hoàn toàn không đề phòng tôi.

Thậm chí họ còn thoải mái thảo luận công việc ngay trong phòng.

Khuôn mặt của gã đàn ông kia đã dễ dàng lọt vào khung hình, rõ ràng đến từng chi tiết.

Ai mà ngờ được, bức ảnh của tên cầm đầu tội phạm lớn nhất khu vực lại dễ dàng có được đến vậy.

Tôi thản nhiên lưu lại đoạn video này.

Trong album của tôi có rất nhiều bức ảnh của hắn.

Tất nhiên không chỉ có mỗi hắn.

Kết quả không ngoài dự đoán, hai người tranh cãi rồi bỏ đi.

Gã đàn ông kia từ trước đến nay luôn giữ thái độ như vậy.

Hắn giống như đang khiêu khích người khác để bị g.i.ế.c vậy.

Khi người kia rời đi, gương mặt lạnh lùng của bạn thân dần trở lại vẻ dịu dàng thường thấy.

Cô ấy lao vào tôi như một đứa trẻ, như thể vừa chịu uất ức to lớn, vùi mặt vào cổ tôi.

Giống như một chú mèo nhỏ, không ngừng kêu hừ hừ.

Hơi thở nóng ấm phả vào cổ khiến trái tim tôi mềm nhũn.

Tôi hiểu những khó khăn và uất ức mà cô ấy phải chịu đựng khi xoay vần giữa những người này.

Không sao, chỉ cần chờ thêm chút nữa, kiên nhẫn thêm chút nữa thôi.

8.

Trước khi ra ngoài, tôi cố ý nhìn vào điện thoại.

Phần trên của màn hình hiển thị 100% pin.

Lúc này tôi mới cảm thấy yên tâm phần nào.

Vừa ra khỏi khu chung cư, tôi lập tức cảm thấy có người đang theo dõi mình.

Ngay lập tức, nhiều ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía tôi.

Dựa vào kinh nghiệm nhiều năm của mình, tôi có thể đoán ra có ít nhất là hai nhóm người.

Vừa đi, tôi vừa dùng khóe mắt kín đáo quan sát xung quanh.

Điều khiến tôi chú ý nhất là mấy thanh niên bên cạnh.

Dáng người cao ráo, khuôn mặt sáng sủa.

Đi ngang qua ngã rẽ, tôi cố ý nhìn kỹ và nhận ra người kia.

Là viên cảnh sát bạn của Tề Toàn.

Trong lòng tôi dấy lên nghi ngờ.

Sao anh ta lại ở đây?

Tôi liếc nhìn điện thoại của mình, thứ đã bị ai đó cài thiết bị định vị.

Hiển thị định vị vẫn hoạt động bình thường.

Vị trí của tôi đã bị tiết lộ dễ dàng.

Tôi thản nhiên tắt điện thoại.

Rồi vẫy tay chặn một chiếc taxi.

Điểm đến lần này là một quán bar ngầm.

Một tiếng trước.

Cục cảnh sát địa phương đã nhận được báo cáo của tôi.

Kèm theo là một lượng lớn hình ảnh và video về các đối tượng.

Giờ đây họ chắc đang tiến hành điều tra xác thực thông tin của tôi.

Việc này sẽ cần chút thời gian.

Bắt ngay sợ sẽ đánh động đến chúng.

Để bắt trọn ổ và đưa chúng vào tù.

Vẫn cần một thứ nữa.

Đó chính là nhân chứng.

Địa chỉ mà tôi sắp đến chính là một trong những địa điểm giao dịch.

Để cắt đuôi những kẻ theo dõi, tôi đã cố tình bảo tài xế đi vòng một đoạn.

Cho đến khi những kẻ phía sau biến mất khỏi tầm mắt.

9.

Quán bar khá kín đáo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/gam-giuong-luc-nua-dem/chuong-4.html.]

Bên ngoài là một bức tường dày, đẩy ra là một thế giới khác.

Bước qua hành lang dài tối tăm, trước mắt là một không gian rộng mở.

Tôi nhìn những ánh đèn mờ ảo và cảnh ăn chơi nhộn nhịp, cảm thấy quá quen thuộc.

Nơi này là thiên đường của kẻ sa ngã.

Bên trong mới là sân chơi của những kẻ có tiền.

Vòng qua sảnh chính để đến khu vực hậu cần.

Tôi đã thông báo trước nên bọn họ đã chuẩn bị sẵn cho tôi một bộ đồ phục vụ.

Đã diễn kịch thì phải diễn cho trọn vẹn.

Tôi đẩy một xe rượu trị giá hàng chục ngàn vào phòng.

Phòng A888.

Tôi lấy điện thoại ra nhắn số phòng cho người ở đầu dây bên kia.

Phía bên kia trả lời lại ngay: “Đã nhận được!”

Tôi tiến gần đến cửa, không nhìn rõ tình hình bên trong, chỉ thấy một màu đen yên tĩnh.

Hửm?

Sao lại yên tĩnh thế?

Lẽ nào thông tin có sai sót.

Chỉ thấy khi cánh cửa mở ra, phòng bao rộng lớn chẳng có lấy một bóng người.

Ngay lập tức, suy nghĩ trong đầu tôi xoay chuyển nhanh chóng.

Có bẫy!

Trong lòng thầm kêu không ổn.

Chưa kịp quay đầu lại, một đôi tay thon dài và mạnh mẽ đã bịt chặt miệng và mũi tôi.

Tôi lập tức phản kháng quyết liệt.

Nhưng vẫn không thể chống cự lại đối phương.

Chiếc khăn thấm thứ nước thuốc khó chịu nhanh chóng khiến tay chân tôi mềm nhũn.

Cơ thể không còn điều khiển được, dần dần ngã xuống.

Người phía sau còn rất “chu đáo” đỡ lấy cơ thể tôi.

Là ai...

Tôi cố gắng nhìn rõ mặt người đó.

Nhưng mí mắt không thể nào chịu đựng nổi.

Cuối cùng, tôi mất ý thức và rơi vào bóng tối.

Tiếng bước chân càng lúc càng gần.

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟

Xung quanh dường như có rất nhiều người tụ tập.

Trong đầu mơ màng, tôi dường như nghe thấy một giọng nói vô cùng quen thuộc.

“Ừm, đem cô ta đi luôn đi.”

10.

Không biết đã qua bao lâu.

Tôi bị đánh thức bởi một loạt âm thanh lạo xạo.

Chậm rãi mở mắt.

Mắt nhanh chóng thích ứng với môi trường trước mặt.

Ánh đèn mờ nhấp nháy, không khí nặng nề, tối tăm.

Khi nhìn rõ mọi thứ trước mặt, tôi bất chợt khựng lại, mắt mở to, biểu cảm đầy kinh ngạc.

Một căn phòng nhỏ, tối tăm và ẩm ướt, trên sàn có chất lỏng kỳ lạ chảy ra.

Chật kín với khoảng hơn mười người.

Họ đều bị trói c.h.ặ.t t.a.y chân, miệng thì bịt kín băng keo.

Dù bất ngờ nhưng cũng nằm trong dự liệu.

Lần bắt cóc đến đây này đều nằm trong kế hoạch của tôi.

Mục tiêu của tôi là lấy bản thân làm mồi nhử, thâm nhập vào sào huyệt của bọn chúng.

Chụp lại thêm nhiều bằng chứng tội ác.

Đây chính là một trong những nơi giam giữ của chúng.

Nhìn những người yếu ớt, có người còn ngất đi, tôi không khỏi cau mày.

Đúng là lũ tội phạm vô nhân tính!

Sớm muộn gì chúng cũng phải trả giá trước pháp luật.

 

Loading...