Gặp Đám Ma, Đừng Động Phòng - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-08-09 20:42:18
Lượt xem: 1,001
Quê tôi có một điều cấm kỵ rất đáng sợ.
Khi cặp đôi mới cưới đi rước dâu mà gặp phải đám tang, trong vòng bảy ngày, họ không được động phòng cũng như không được ra khỏi phòng tân hôn.
Nếu phạm phải thì cô dâu chú rể sẽ bị nguyền rủa, một trong hai người sẽ hóa thành ác quỷ ăn thịt cả gia đình.
Thường thì hiếm khi xảy ra chuyện xui xẻo như vậy, nhưng lúc anh trai tôi đi rước dâu, anh lại gặp phải một đoàn đưa tang.
Anh tôi vỗ n.g.ự.c cam đoan với bố mẹ rằng anh sẽ nằm dưới đất và tuyệt đối không động đến chị dâu trong bảy ngày.
Ai ngờ, đến ngày thứ bảy, anh không kìm chế được mà đã động phòng với chị dâu.
Đêm đó, ác quỷ đã đến và ăn thịt cả nhà.
1.
Mẹ tôi lo anh trai không kiềm chế được, ngày nào cũng kiểm tra ga giường của chị dâu.
Sáu ngày đầu, mẹ tôi đều rất hài lòng, thầm khen anh trai là người có ý chí mạnh mẽ.
Thế mà sáng ngày thứ bảy, bà phát hiện có điều bất thường.
Chị dâu ngượng ngùng nói rằng anh trai đã không kiềm được mà động phòng với chị.
Mẹ tôi trách chị dâu không biết kiềm chế, giờ thì mọi chuyện hỏng bét.
Chị dâu vừa xấu hổ vừa ấm ức: “Con làm sao mà cản nổi anh ấy? Muốn trách thì trách anh Bân chứ sao đổ lên đầu con?!”
Bố tôi tức giận tát cho anh trai một cái.
“Chỉ còn một ngày nữa thôi mà mày cũng không nhịn được à? Giờ thì cả nhà bị mày hại c.h.ế.t rồi!”
Anh trai uất ức hét lên: “Đã nhịn sáu ngày rồi, con dễ dàng lắm à? Bố thử nhịn đi! Nghe cứ như bố giỏi lắm ấy!”
Mặt bố tôi đỏ bừng lên, vung xẻng định đánh c.h.ế.t anh trai. Nhưng mẹ tôi ôm chặt lấy ông. “Thằng Bân à, con mau xin lỗi bố đi con!”
Trong lúc nhà đang hỗn loạn, bà nội tôi chống gậy gõ vào cửa. “Dừng hết lại! Muốn c.h.ế.t nhanh hơn à?”
Bố tôi thấy bà giận thì hạ giọng xuống, cây xẻng rơi xuống đất.
Mẹ tôi liền ngồi thụp xuống đất, đ.ấ.m tay vào đùi mà khóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/gap-dam-ma-dung-dong-phong/chuong-1.html.]
“Ác quỷ sắp vào nhà rồi, trời ơi, phải làm sao đây?”
Bà nội mặt nghiêm nghị nói: “Con dâu ơi, đừng khóc nữa, phải mạnh mẽ lên, không sợ bọn trẻ cười cho à? Với lại chuyện này chưa phải là không có cách giải quyết.”
Mẹ tôi nghe thế thì lập tức ngừng khóc.
2.
Tôi vội kê ghế cho bà nội ngồi xuống.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
“Bây giờ các con hãy đi tìm hiểu xem, hôm thằng Bân cưới là nhà ai có đám tang. Nếu là cụ già tuổi thọ thì cũng dễ, chỉ cần lên mộ đốt vài tờ giấy là xong. Chỉ sợ người c.h.ế.t trẻ, c.h.ế.t oan, không cam lòng, không muốn thấy người khác hạnh phúc, thì không chỉ là chuyện đốt vài tờ giấy đâu.”
Mẹ tôi quay sang hỏi anh trai: “Thằng Bân, hôm đó con gặp nhà ai đưa tang? Nhà mình có quen không? Để bố khỏi phải đi hỏi thăm.”
Anh trai liếc nhìn chị dâu một cái, ngượng ngùng lẩm bẩm: “Thấy quen quen mà không nhớ đã gặp ở đâu.”
“Mày còn dám nói dối.” Bố tôi tháo dép, định đánh.
Anh trai theo phản xạ đưa tay che đầu: “Hình như là nhà của Xuân, Xuân Cầm, con cũng không chắc nữa.”
Nghe thế, bố tôi cũng nhìn chị dâu một cái, nghiến răng đ.ấ.m mấy cái vào vai anh trai rồi hậm hực bỏ đi.
Xuân Cầm thì tôi biết, trước đây người đính hôn với anh trai là cô ấy.
Sau này, anh trai lên thành phố làm việc, gặp chị dâu bây giờ rồi hủy hôn với Xuân Cầm để cưới chị dâu xinh đẹp.
3.
Gần trưa, bố tôi trở về nhà với vẻ mặt đầy u ám. Vừa về đến nơi, ông liền kéo mẹ tôi vào phòng của bà nội. Tôi và bà nội ở chung một phòng, tôi vừa ăn cơm trưa xong và đang cởi chiếc áo ướt đẫm mồ hôi bị rách để bà nội vá lại giúp.
Bà nội đeo kính lão, cẩn thận vá những lỗ thủng trên áo. Bố tôi bước vào và nói một câu khiến bà giật mình, làm cây kim đ.â.m vào tay, m.á.u rỉ ra một giọt đỏ tươi.
“Mẹ, chuyện này có vẻ hơi rắc rối đấy.”
Mẹ tôi sốt ruột hỏi: “Rắc rối thế nào? Ông nói thẳng ra đi! Cứ ấp a ấp úng mãi làm người ta sốt ruột c.h.ế.t đi được.”
“Chính là con bé Xuân Cầm, người được hứa hôn với thằng Bân, đã c.h.ế.t rồi. Con bé ấy uống thuốc độc tự vẫn, c.h.ế.t ngay trước ngày thằng Bân cưới. Thằng Bân đi rước dâu thì gặp ngay xác của con bé Xuân Cầm.”
Nghe đến đây, bà nội vỗ đùi nói: “Oan nghiệt! Con bé này rõ ràng là cố tình. Ở đây, nếu c.h.ế.t không bình thường thì không để linh cữu quá lâu, sẽ được chôn cất càng sớm càng tốt. Nó đã tính toán thời gian để cố tình làm bẽ mặt thằng Bân.
“Hôm nay là ngày thứ bảy rồi, thành hay bại đều phụ thuộc vào số phận.”