Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gắp lửa bỏ tay người - 8

Cập nhật lúc: 2024-08-12 12:12:33
Lượt xem: 4,043

18

 

Nhờ sự ủng hộ mạnh mẽ từ các bạn học, video của tôi đã tiếp cận được với nhiều người hơn.

 

Dường như nó có dấu hiệu vượt qua video tố cáo của Liễu Như Yên.

 

Tôi liên tục lướt qua các bình luận, trên môi nở một nụ cười đã lâu rồi không có.

 

Đột nhiên, một bình luận khác lạ hiện lên.

 

[Mọi người mau vào xem trang chính thức của Đại học Y Thủ đô, họ vừa đăng thông báo!]

 

Tim tôi thót lại, một linh cảm xấu dâng lên, tôi lập tức tắt video và mở trang chính thức của trường y.

 

Kết quả vừa nhìn, tim tôi lập tức ấm áp đến mức bừng tỉnh!

 

[Sự việc vẫn chưa được điều tra rõ ràng, hãy chờ đợi sự thật được phơi bày. Chúng tôi sẽ không bỏ qua bất kỳ kẻ xấu nào. nhưng cũng tuyệt đối không để oan cho bất kỳ người tốt nào. Bạn Lâm Tử Hào, nếu em thật sự bị vu khống vì cứu người, cần sự hỗ trợ về mặt y khoa hãy liên hệ với chúng tôi, các thầy cô, các anh chị sinh viên sẽ luôn ủng hộ em đến cùng! Thế giới này, không thể để người tốt phải đau lòng! @Lâm Tử Hào @Bệnh viện tổng hợp thành phố A.]

 

Chẳng bao lâu sau, điện thoại của bệnh viện gọi đến cho tôi.

 

Họ nói rằng các giáo sư của trường y đã lấy đi toàn bộ hình ảnh chẩn đoán và báo cáo của Liễu Như Yên.

 

Nghe xong, tôi bật cười sảng khoái.

 

Thì ra là vậy.

 

Thật là thoải mái!

 

Quả nhiên, công lý luôn tồn tại trong lòng người!

 

19

 

Ngày hôm sau, Liễu Như Yên và ba mẹ cô ta đến nhà tôi.

 

Họ hống hách nói với gia đình tôi rằng muốn hòa giải thì phải đưa 1 triệu để giải quyết mọi chuyện.

 

Họ không còn ngồi yên được nữa và cũng đã đoán được rằng tình hình có dấu hiệu đảo ngược.

 

Bây giờ họ đến đòi tiền, có lẽ muốn ép tôi một phen.

 

Nếu tôi vì sợ hãi mà đưa tiền, chẳng phải là tự mình nhận tội, tự chuốc lấy cái c.h.ế.t sao?

 

Tôi nhìn gia đình ba người rồi cười mỉa mai: "Liễu Như Yên, loại người như cô, nên xuống địa ngục."

 

Nghe xong, Liễu Như Yên và ba mẹ cô ta tức giận đến mức suýt nữa thì nhảy dựng lên.

 

(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)

"Lâm Tử Hào, đừng tưởng có vài người giúp cậu chứng minh là cậu có thể thoát thân, tôi nói cho cậu biết, không đưa tiền thì tôi sẽ đeo bám đến khi cậu chết!"

 

"Đúng vậy, nếu cậu không đưa tiền, tôi sẽ bỏ tiền thuê người theo dõi cậu, chỉ cần cậu có chút vết nhơ, tôi sẽ khiến tương lai của cậu bị hủy hoại!"

 

"Đừng có mà nghĩ đến chuyện ghi âm hay quay phim, tôi đang theo dõi cậu đấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/gap-lua-bo-tay-nguoi/8.html.]

 

"Haha..."

 

Tôi vẫn giữ nụ cười.

 

"Các người kích động rồi à? Còn biết cái gì là chính nghĩa, cái gì là tà ác không?

 

"Tôi đường hoàng, ngay thẳng, không hổ thẹn với lòng. Muốn thuê người theo dõi, cứ tự nhiên, còn tiền thì nào mấy người c.h.ế.t tôi đốt cho! Muốn tống tiền tôi hả, nằm mơ đi!

 

"Nhắc về việc ghi âm quay phim thì tôi cũng nói luôn, xin lỗi, bây giờ không cần thiết nữa rồi."

 

Gia đình ba người họ thực ra cũng chẳng có nhiều tự tin, đến đây hoàn toàn là để thử vận may.

 

Thấy tôi kiên quyết như vậy, họ chửi rủa vài câu, đứng ở cửa một lúc rồi bỏ đi.

 

Chẳng bao lâu sau, tôi thấy họ lại tiếp tục tấn công tôi trên mạng.

 

Họ nói rằng tôi đã bỏ ra một số tiền lớn, tìm một đám người lạ giả làm bạn học của mình và nói rằng tất cả những bức ảnh đó đều là ảnh chỉnh sửa.

 

Để tăng tính thuyết phục, họ thậm chí còn biến anh ca sĩ trên trang Taobao thành tôi, đương nhiên là có cao thủ Photoshop giúp đỡ rồi.

 

Đối với những chuyện này, tôi không quan tâm cho lắm.

 

Đợi đến khi trường y chính thức công bố kết quả, mọi thứ sẽ sáng tỏ.

 

Chân tướng, rồi sẽ lộ ra.

 

20

 

Buổi trưa, tôi chạy ra cửa hàng điện tử gần nhất mua một chiếc camera rồi lắp dưới mái hiên.

 

Ba mẹ tôi tò mò hỏi tôi lắp thứ đó để làm gì.

 

Tôi nói là để phòng trộm, xong cũng không giải thích gì thêm.

 

Đến khi dư luận sắp đảo chiều, tối hôm sau, Liễu Như Yên đến nhà tôi.

 

Giống như kiếp trước, cô ta leo qua tường vào lúc 2 giờ sáng.

 

Trên tay cầm một chai thuốc độc.

 

Sau khi ở lại nửa tiếng, cô ta lại trốn về theo đường cũ.

"Mẹ, đừng ăn!"

 

Sáng hôm sau, mẹ tôi chuẩn bị nấu cháo, tôi lập tức ngăn lại rồi quay sang báo cảnh sát.

Khi cảnh sát đến hỏi tôi có chuyện gì, tôi nói có người bỏ thuốc độc.

 

Các đồng chí cảnh sát lập tức trở nên căng thẳng, nhanh chóng mang gạo đi xét nghiệm.

 

Trong quá trình này, cảnh sát hỏi tôi có biết ai làm không.

 

Tôi nói đừng vội, cô ta sẽ đến ngay thôi.

Loading...