Gia đình không bình thường - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-08-19 15:00:29
Lượt xem: 1,306
10
Tôi không thể chịu nổi cơn đau nữa nên ngay lập tức đứng dậy.
Bạn cùng bàn của tôi kêu lên: “Quần áo của bạn ấy dính đầy máu!”
Chu Tư Tư kịp thời nói: “Cô ơi, hình như Nguyễn Nguyễn đến ngày đèn đỏ rồi, để em đưa bạn ấy vào nhà vệ sinh ạ!”
“Không, tôi tự đi được!”
Chủ nhiệm lớp lườm qua phía tôi một chút, sau đó lạnh lùng nói: “Để Tư Tư đưa em đi đi.”
Những tiếng xì xào nổi lên trong lớp.
“Nghe nói nhà Giang Nguyễn ngay cả băng vệ sinh cũng không đủ tiền mua nổi, nên là toàn dùng khăn để cầm thôi…”
"A... ghê tởm quá. Chẳng trách toàn là máu..."
Tôi mở miệng định bào chữa nhưng cuối cùng lại cúi đầu không biết nói gì.
Móng tay dài của Chu Tư Tư đ.â.m mạnh vào thịt cánh tay tôi.
Đau quá.
Cô ta mỉm cười và kéo tôi ra ngoài, nhưng khi vừa mới ra khỏi lớp, Tư Tư cũng không thèm giả vờ nữa mà đẩy mạnh một cái.
Tôi ngã mạnh xuống đất.
Chu Tư Tư không biểu cảm nhìn từ trên xuống.
Tôi cũng ngước lên nhìn cô ta.
Đến cùng, tại sao lại ra nông nỗi này?
Rất nhiều suy nghĩ cùng hồi ức chạy qua tâm trí.
Khi tôi mới chuyển đến ngôi trường này, không ai bắt nạt tôi cả, mọi người rõ ràng vô cùng thân thiện.
Đây là một trường học quý tộc.
Có lẽ là do tôi đi xe buýt đến trường hàng ngày.
Hoặc có lẽ tôi không hợp với họ.
Hoặc có thể đó là tiền bối Chu Tư Tư thầm mến đã lâu , vào một ngày nọ đã chặn tôi lại sau giờ học , đỏ bừng mặt và nói rằng anh ấy thích tôi.
Tuy nhiên, bản thân tôi cũng rõ ràng....
Những người muốn làm bạn với tôi, những người đã thổ lộ tình cảm với tôi...
Tất cả bọn họ chỉ là vì lợi ích của chính bản thân mình mà thôi
Rồi một ngày nào đó, tất cả những tình cảm tốt đẹp đó bỗng dưng biến mất.
Cũng như một ngày anh trai tôi ôm tôi thật chặt, thì thầm với tôi như người yêu: “Anh xin lỗi… Anh ghen tị quá. Tại sao họ lại có thể nhận được sự ưu ái của Nguyễn Nguyễn? Nguyễn Nguyễn của anh còn chưa bao giờ mỉm cười thật lòng với anh như thế đâu.…”
Đột nhiên, tôi cảm thấy đầu ngón tay ngứa ran.
Đôi giày da nhỏ thơm mà Chu Tư Tư mang đang dẫm lên đầu ngón tay.
"Nguyễn Nguyễn, tao rất mong chờ đó, tối nay tao sẽ đến nhà mày làm khách, mày phải chiêu đãi chúng tao thật tốt, nhất định phải làm cho chúng tao vui vẻ..."
Khuôn mặt xinh đẹp của Chu Tư Tư tràn ngập sự ngây thơ nhưng không kém phần tàn ác.
Tôi nhìn cô ta một lúc lâu, cuối cùng thốt ra một từ trong cổ họng: "...Được rồi."
Chu Tư Tư sửng sốt ngây ngẩn cả người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/gia-dinh-khong-binh-thuong/chuong-5.html.]
Có lẽ cô ta cũng không nghĩ qua, tôi như vậy mà lại đồng ý.
Nhưng rất nhanh, nụ cười còn tàn ác hơn lại xuất hiện
"Tao đang rất háo hức mong đợi đó."
Đúng vậy, thật sự rất mong chờ đấy.
11
Sau giờ học.
Chu Tư Tư và những người khác sợ tôi trốn thoát nên bao vây tôi từ trái sang phải.
Ngoài cổng trường, một chiếc Maybach màu trắng đang đỗ lại.
Một thanh niên vóc người cao gầy đang tựa vào cửa xe.
Khoảnh khắc tôi nhìn thấy người đó, cơ thể theo bản năng lùi lại vài bước.
Đó là anh trai của tôi.
"Nguyễn Nguyễn, anh tới đưa em về nhà."
Anh tôi mỉm cười nói.
Tôi nhìn thấy một tia kinh ngạc trong mắt Chu Tư Tư và ba người còn lại.
Nụ cười trên môi Chu Tư Tư càng đậm hơn.
Cô ta nhẹ giọng nói: “Nguyễn Nguyễn, sao cậu lại giấu không cho chúng tớ biết cậu có một người anh đẹp trai thế này?”
Tôi không nói nên lời.
Chu Tư Tư rất hào phóng bước tới, tự giới thiệu: "Xin chào anh trai, chúng em là bạn tốt của Nguyễn Nguyễn. Em tên là Chu Tư Tư. Hôm nay Nguyễn Nguyễn mời chúng em đến nhà chơi."
Anh trai nhướng mày, cười nói: “Ồ, rất hoan nghênh các em.”
Khi tôi muốn ngồi vào ghế phụ, Chu Tư Tư đã như vô tình mà đẩy tôi ra
"Nguyễn Nguyễn, tớ cảm thấy có chút không thoải mái, chỗ ghế phụ phía trước này thoải mái hơn, anh ơi, em ngồi phía trước được không?"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Tất nhiên." Anh trai tôi vừa cười vửa trả lời.
Ánh mắt của anh từ từ di chuyển từ khuôn mặt của Chu Tư Tư xuống bên dưới và dừng lại ở đôi chân trắng nõn thẳng tắp của cậu ta.
Chu Tư Tư lập tức đỏ mặt.
Hứa Nhiên đẩy vai tôi, ác ý nói: "Này, anh trai mày có tình cảm với Tư Tư kìa?"
Thế à.
Anh ấy rất thích cậu ta đấy.
Từ những gì tôi biết về anh trai, rõ ràng anh ấy đang nghĩ cách làm sao chặt đôi chân này xuống.
"Nghĩ mà xem, sau này nếu anh ấy cưới Tư Tư thì hai người sẽ là một gia đình. Nguyễn Nguyễn, nếu Tư Tư làm chị dâu mày, mày sẽ tha hồ mà hạnh phúc đấy. "
Hứa Nhiên ghé vào tai tôi nói.
Tôi biết cô ta chỉ muốn nhìn thấy dáng vẻ dúm lại vì hoảng sợ của tôi mà thôi.
Nhưng cô ta sai rồi.
Tôi quay đầu sang chỗ khác, nhếch miệng cười.
Hứa Nhiên sửng sốt.