Gió Tây Thổi Bạch Chỉ - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-10-17 15:46:07
Lượt xem: 1,106
Tạ Thời Cảnh thật sự không ngờ, Lý Bồng Bồng lại tự bỏ tiền chuộc thân rồi đến phủ cũ cầu kiến bà nội, được bà nội chấp thuận.
Bản thân Tạ Thời Cảnh cũng là người hành động ngang ngược, đến lúc này mới thực sự coi trọng Lý Bồng Bồng hơn một chút.
Lý Bồng Bồng trở thành ngoại thất của hắn, đương nhiên, nàng ta cũng không thể làm phu nhân của hắn, hắn chỉ muốn chọc tức cha mẹ cổ hủ, bảo thủ của mình. Họ phá lệ mở tiệc chiêu đãi khách khứa, ngày hôm đó, hắn bất ngờ nhớ đến vị hôn thê ở xa tận Lạc Xuyên của mình.
Xuất thân võ tướng, nghe nói thân thể yếu ớt, không hề luyện võ, cũng không có tài năng gì nổi bật. Chẳng lẽ giống như những người chị họ xa của hắn, một bộ dạng yếu đuối, mong manh, được hứa gả chồng rồi, chỉ biết chờ làm cây tầm gửi?
Thật đáng ghét.
Lần đầu tiên gặp Tống Bạch Chỉ là ở Thượng Kinh, lúc đó hắn bí mật đưa Lý Bồng Bồng về kinh, vừa về đã chạm mặt nàng.
Đó là một cô nương có khí chất hơn người, không sợ hiểm nguy, còn cứu mạng một người.
Hắn vừa mới nảy sinh ý định làm quen, không ngờ lại bị ngăn cách ba bước, không thể đến gần.
Cô nhi của Tống gia, vậy mà dám một mình đến cửa, giành trước một bước hủy hôn với hắn.
Tạ Thời Cảnh luôn kiêu ngạo, lần đầu tiên bị người ta coi như rác rưởi.
Sau đó là yến tiệc Quỳnh Hoa.
Chuyện hủy hôn náo loạn ầm ĩ, Tạ gia thế lực lớn, vậy mà bị một cô nhi đích thân đến cửa hủy hôn, lúc ngồi vào chỗ, vô số ánh mắt nhìn hắn đầy ẩn ý, có không ít là khinh thường.
Tạ Thời Cảnh cười lạnh một tiếng.
Hôn sự này hủy thì hủy, hắn đường đường là Tạ Thời Cảnh, sao có thể thua trong tay một nữ nhân?
Cho đến khi tiếng tiêu vang lên từ phía bên kia hồ.
Trong kinh thành đang thịnh hành những khúc nhạc ủy mị mà tiếng tiêu này lại mạnh mẽ xé gió, hào khí ngất trời, ngàn quân vạn mã như vũ bão ập đến!
Cả sảnh đường xôn xao kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/gio-tay-thoi-bach-chi/chuong-12.html.]
Trai thời loạn chẳng mang gươm,
Lấy đâu năm mươi châu quận mà thu?
Nam nhi trên đời, ai mà chẳng từng mơ ước, khoác áo giáp ra trận, vạn người nhìn vào, lấy đầu tướng địch.
Vị tiểu thư Tống gia kia rốt cuộc là người phương nào, vậy mà có thể thổi ra được khúc nhạc như vậy, khiến người ta nghe mà tâm phục khẩu phục.
Mọi người như có sự ăn ý mà nhìn về phía Tạ Thời Cảnh.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Tạ Thời Cảnh chìm đắm trong tiếng tiêu, hắn là người thực sự từng ra chiến trường, từng g.i.ế.c người, đến nay vẫn còn nhớ rõ những cảnh tượng c.h.é.m giết, tiếng la hét trong biển lửa.
So với những người khác, khúc nhạc này càng khơi dậy ý chí chiến đấu sục sôi trong huyết quản của Tạ Thời Cảnh hơn.
Đây là… Vị hôn thê lúc trước của hắn sao?
Tiếng tiêu chuyển sang bi thương, Tạ Thời Cảnh bỗng nhiên đau lòng, đang định làm gì đó thì đột nhiên cảm thấy có một ánh mắt lạnh lẽo nhìn mình.
Ngay sau đó, tiếng sáo vang lên.
Ngẩng đầu nhìn lên, Lăng Uyên đã thu hồi ánh mắt lạnh lùng, khinh thường kia, đang thổi sáo, ra vẻ che chở.
Lăng Uyên là ai?
Tạ gia đã hiển hách, Lăng Uyên còn hơn thế. Con trai của Trưởng công chúa, hoàng thân quốc thích chính hiệu.
Mười bốn tuổi đã ra chiến trường, rèn luyện mười hai năm ở Tây Bắc, rất ít khi về kinh. Thôi tướng quân mỗi khi nhắc đến Lăng Uyên đều hết lời khen ngợi, nói Lăng tướng quân tuổi trẻ tài cao, quyết đoán trong việc c.h.é.m giết. Có được vị tướng như vậy, quả là phúc lớn của đất nước.
Tạ Thời Cảnh cũng từng thấy bộ dạng người nọ đập bát thề, không hỏi đến chuyện biên ải.
Không thể không bội phục, cũng không thể không thừa nhận.
Lời Thôi tướng quân nói, không một chữ nào là giả dối.