Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gửi Thê Tử - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-05-30 18:55:03
Lượt xem: 920

Mạnh Hàn Chu bất lực cười, lắc đầu.

 

"Nàng á. Miệng lưỡi vẫn sắc bén như vậy. Nể tình chúng ta quen biết bao năm, tha cho nàng một lần này, không được có lần sau?"

 

"Tình nghĩa bao năm đó, chẳng phải cũng không ngăn được Thái tử điện hạ cài người bên cạnh ta sao?"

 

Hoàng thượng có thể nắm rõ mọi hành tung của ta.

 

Thêm vào mối quan hệ giữa Mạnh Hàn Chu và Lý Phúc Mãn, đủ để ta nghi ngờ Mạnh Hàn Chu.

 

Ám vệ bên cạnh ta là do đại ca điều từ đội tinh binh của huynh ấy ở Mạc Bắc đến, là những người giỏi nhất.

 

Ai nấy đều trung thành với đại ca, sẵn sàng c.h.ế.t vì huynh ấy.

 

Có thể cài nội gián vào trong số họ.

 

Quả là hắn ta có bản lĩnh.

 

Mạnh Hàn Chu có thể chuẩn bị nhiều năm, kiếp trước ra tay tiêu diệt Bùi gia.

 

Ta vốn không nghĩ có thể dễ dàng bắt được bằng chứng hắn ta cấu kết với Lý Phúc Mãn như vậy.

 

Hôm nay chỉ là muốn dụ rắn ra khỏi hang mà thôi.

 

Xem ra, nước đi này của ta đã đúng.

 

Mạnh Hàn Chu ngừng cười, nghiêm nghị nói:

 

"Là ta tự mình đa tình, sợ nàng ở bên cạnh người đó không an toàn. Giờ xem ra là lo lắng thừa rồi."

 

"Nàng không thích, vậy thì thôi."

 

"Chỉ là, dù Tạ đôn đốc có nói gì với nàng, Cẩm Tuế, nàng cũng không nên nghi ngờ ta như vậy."

 

Hắn ta quay mặt đi, lộ ra vẻ mặt bị tổn thương:

 

"Mỗi người một lần, coi như chúng ta huề nhau, được không?"

 

Ta nhẹ nhàng bỏ qua chủ đề này.

 

Nhìn quanh ngôi nhà một lượt, mỉm cười với Mạnh Hàn Chu:

 

"Điện hạ rốt cuộc giấu mỹ nhân nào ở đây, không định cho ta xem sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/gui-the-tu/chuong-12.html.]

 

Mạnh Hàn Chu nhìn ta chằm chằm vài nhịp thở.

 

Đột nhiên cười lớn:

 

"Chỉ là vài vũ nữ thôi, nàng không nhỏ nhen như vậy đâu."

 

"Người đâu, hôm nay giữ Bùi nhị tiểu thư lại nghe hát."

 

Ta thong thả ngồi xuống, cười mà không nói.

 

Huề nhau?

 

Mạnh Hàn Chu nợ Tạ Chấp Niên một mạng.

 

Hắn ta lấy gì để huề?

 

Ta muốn hắn ta dùng mạng mình để trả.

 

17.

 

Rời khỏi tư gia của Mạnh Hàn Chu, ta khẽ thở dài.

 

Gọi: "Chúc Thăng."

 

"Có thuộc hạ."

 

Ám vệ cung kính quỳ một gối trước mặt ta.

 

Ta nhìn hắn ta một lúc, lạnh lùng lên tiếng:

 

"Rượu của Thái tử điện hạ ngon hơn rượu của Bùi phủ sao?"

 

Sắc mặt Chúc Thăng tái nhợt, cúi đầu:

 

"Thuộc hạ không dám."

 

"Không dám? Ta thấy ngươi rất to gan."

 

"Ngươi nghĩ, tại sao ta chỉ phái một mình ngươi đi điều tra Thái tử?"

 

Từ khi nhận ra có người của Mạnh Hàn Chu bên cạnh, ta đã bắt đầu giăng bẫy.

 

Loading...