Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

HẬU CUNG HỢP GIA HOAN - CHƯƠNG 8

Cập nhật lúc: 2024-10-30 17:11:37
Lượt xem: 2,240

34

Tiêu Sở Địch đã trở lại.

Còn dẫn theo một người nữ tử.

Nương ta nghe nói vậy liền bảo ta ngay trong đêm quay về kinh thành.

"Tiểu Khê à, nương thật sự không nỡ xa con, nhưng nương cũng không thể trì hoãn hạnh phúc của con, con nhất định phải trân trọng Sở Địch và Tiểu Bạch.

Dù sao người mù trên đời này cũng không nhiều."

"..."

Sao không thể nói mấy lời người ta nghe được chứ.

Còn về việc có nỡ xa ta hay không...

Bà ấy chỉ cần đừng cười quá lố, miệng rộng đến mang tai, ta đoán là mình sẽ miễn cưỡng mà tin.

35

Ta trở về rất đúng lúc, vừa kịp lúc dự tiệc cung đình.

Tiêu Sở Địch vừa nhìn thấy ta liền lao tới, hắn kích động nắm tay ta hỏi sao ta lại chuyển đi, những ngày này ở đâu?

"Ở hoàng..."

"Tiểu Khê!"

Ta còn chưa nói xong thì thấy Văn Ngự Bạch chạy tới nắm lấy tay kia của ta, "Tiểu Khê, những ngày này nàng đi đâu vậy? Trẫm lo muốn chết, nàng có biết không hả?"

???

Hoàng hậu nương nương theo sát phía sau, "Chắc hẳn đây là Lăng cô nương, nghe thánh thượng nhắc đến nàng mãi, con gái con đứa ra ngoài phải cẩn thận."

"Đúng vậy," Thục phi nương nương tiếp lời, "Gặp phải kẻ xấu thì nguy hiểm lắm!"

"..."

Những người trong hậu cung này... đúng là đoàn kết.

36

Tiệc sắp bắt đầu, Hoàng hậu nương nương vẫy tay gọi ta lại.

Ta khom người hành lễ, "Hoàng hậu nương nương."

Hoàng hậu nương nương nhổ vỏ hạt dưa, "Yes, là me."

Nàng ta hỏi ta có biết chơi mạt chược không,

"Nương ta biết."

Nàng ta hỏi ta có biết chơi bài lá không,

"Nương ta biết."

Nàng ta hỏi ta biết gì,

"Vừa nói là không biết, còn lại ngoài những cái không biết ra thì đều biết."

Ta nhanh chóng nhận ra sự khinh bỉ thoáng qua trong mắt nàng ta.

Nàng ta hỏi nương ta trước đây làm nghề gì,

"Dân nữ từng nghe nương nói, bà ấy trước đây làm ở siêu thị Đại Nhuận Phát, chuyên mổ cá."

37

Cuối buổi tiệc,  nữ tử được Tiêu Sở Địch đưa về đã lên sân khấu múa.

Nhìn tay áo đỏ và ánh mắt đưa tình, thánh tâm và long bào cùng một màu.

Ta đại khái hiểu ra, thì ra người này là dâng cho Văn Ngự Bạch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hau-cung-hop-gia-hoan/chuong-8.html.]

Mấy phi tần khác cũng hiểu.

Thục phi nương nương nháy mắt với Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương nhân lúc không ai chú ý, ném hạt dưa về phía Hiền phi nương nương.

Hiền phi nương nương khinh bỉ đảo mắt.

Hai người kia cười một cách vô cùng dâm đãng.

Một điệu múa kết thúc, mắt Văn Ngự Bạch gần như dính chặt vào người vũ nữ.

Nàng ta là công chúa tiểu quốc ở biên giới Di Địch.

Tiêu Sở Địch đưa nàng ta về chính là muốn Văn Ngự Bạch cho nàng ta một danh phận.

Không ngờ sau khi điệu múa kết thúc, Văn Ngự Bạch lại ban công chúa đó cho Tiêu Sở Địch.

Tiêu Sở Địch vẻ mặt khó tin.

Văn Ngự Bạch lại cười gian xảo.

Giỏi thật.

Làm người ai cũng muôn hình vạn trạng, làm chó cũng chẳng giống nhau.

38

Tiêu Sở Địch dựa theo nguyên tắc hai nước giao chiến, không g.i.ế.c tù binh, tiếp nhận công chúa kia rồi đối xử tử tế.

Không ngờ công chúa kia lại là người nóng tính, rút từ trong tay áo ra một con d.a.o găm đ.â.m về phía Văn Ngự Bạch.

Dao găm đ.â.m thẳng vào Văn Ngự Bạch, Hiền phi nương nương thấy vậy âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

May mà không phải đến g.i.ế.c nàng ta.

Nhiều người như vậy ở buổi tiệc, nàng ta chắc chắn không thành công.

Nhưng lại trốn thoát thành công.

Hoàng thượng hoảng sợ, ra lệnh cho Giang Trị, tổng quản ngự lâm quân tiếp tục truy bắt, bản thân được Hoàng hậu nương nương dìu về hậu cung.

"Hoàng thượng, nói thật hay mạo hiểm?"

"Nói thật."

Hoàng hậu nương nương thoáng chốc lộ ra vẻ thất vọng, "Ồ, hoàng thượng khi dùng bữa, thích ngồi cạnh phi tần, hay thích ngồi đối diện phi tần?"

"Trẫm thích các nàng ngồi xung quanh trẫm hơn."

"..."

39

Nghĩ đến việc Tiêu Sở Địch suýt nữa thì lấy người khác, ta liền có chút buồn bực.

Tiêu Sở Địch không để ý, nhưng Văn Ngự Bạch lại nhìn ra.

"Trẫm thấy sắc mặt Tiểu Khê không được tốt, có phải sợ công chúa kia chạy thoát rồi không? Tiểu Khê đừng lo lắng, Giang tổng quản nhất định sẽ bắt sống nàng ta."

Ta còn chưa kịp nói gì thì nghe thấy Giang Trị cầu kiến, nói là đã để lạc mất người.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

"..."

Văn Ngự Bạch nhìn ta, có lẽ là cảm thấy mất mặt.

Hoàng hậu nương nương thì véo má mình để không bật cười.

Sắc mặt Văn Ngự Bạch đã rất khó coi, Giang Trị lại còn không biết nhìn sắc mặt.

"Hoàng thượng, còn muốn tiếp tục truy bắt không?"

"Ngươi nói xem? Trẫm để ngươi dẫn quân ra khỏi thành không phải để ngươi đi bắt loạn tặc mà là để ngươi đi quét mã QR tăng số bước chân WeChat à?"

"Không bắt được người còn dám đến diện kiến, bảo ngươi g.i.ế.c người mà khó như trúng số độc đắc."

 

Loading...